Buổi chiều Cố Dư Sinh mới đến công ty, vừa vào công ty, liền bắt đầu nổi nóng, cả người giống như một quả bom, thấy người nào liền chửi người đó.
Bầu không khí trong công ty vì sự xuất hiện của hắn mà trở nên cực kỳ ngột ngạt, hầu như tất cả mọi người đều ngồi nghiêm chỉnh trên bàn làm việc của mình, thậm chí còn không dám thở, thậm chí muốn đứng lên đi vệ sinh cũng không dám.
Lúc Lục Bán Thành tới, Cố Dư Sinh đang ngồi yên trong phòng làm việc, Lục Bán Thành đi từ trong thang máy ra, nhìn thấy Tiểu Vương đang ôm một đống tài liệu trên tay, đi qua đi lại trước cửa phòng làm việc của Cố Dư Sinh cũng không dám gõ cửa đi vào.
Lục Bán Thành thất trong phòng làm việc có gì đó sai sai, lại nghĩ đến những tin tức ồn ào trên internet, liền đoán được liền đi đến trước mặt Tiểu Vương hỏi: “Vì tin tức mà nổi đóa sao?”
“Không phải…” vừa nói đến đây, Tiểu Vương lại sầu lo, quay về phía Lục Bán Thành khai báo: “Hôm qua quả thật là một ngày cực kỳ gian nan luôn, buổi sáng không biết là đã có bao nhiêu công ty truyền thông gọi điện thoại đến hỏi Cố tổng thông tin trên internet đó là thật hay giả… lúc đó Cố tổng còn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, liền nói với bọn họ rằng Lương Đậu Khấu là ai anh ấy không hề quen biết… Sau khi cúp máy xong, mới lên mạng xem tin tức, sắc mặt đã cực kỳ khó coi bảo tôi lái xe về nhà cũ Cố gia, lúc Cố tổng đến, Lương Đậu Khấu đúng lúc cũng đang ở đó, đang nhận điện thoại của phóng viên, nói là cô và Cố tổng đã quen nhau hơn một năm… Anh nói xem, phóng viên gọi điện thoại đến nhà cũ Cố gia Lương Đậu Khấu lại nhận điện thoại, không phải đã nói cho phóng viên biết mối quan hệ của Cố tổng và Lương Đậu Khấu quá rõ ràng rồi sao? Lúc đó Cố tổng giành lại điện thoại, đòi phủ nhận, nhưng mà Cố lão gia sao có thể trơ mắt để anh ấy muốn làm gì thì làm, liền không nói gì lại coi ngày thành hôn. . . Cố tổng liền ở trước mặt Lương Đậu Khấu gọi điện thoại liên hệ với nhân viên bên Microblogging để người ta xóa bài viết đó đi, sau đó còn liên hệ với các công ty truyền thông, muốn mở họp báo làm sáng tỏ chuyện của anh ấy và Lương Đậu Khấu hoàn toàn là không có thật, Cố lão gia lại không chịu, nói nếu như anh ấy đánh vào mặt Lương Đậu Khấu một cách trắng trợn như vậy, ông cũng sẽ đoạn tuyệt quan hệ với anh ấy… tính khí của Cố tổng anh cũng biết mà, mềm không được mà cứng cũng không xong, làm không được gì liền bỏ đi… tới công ty, giống như ăn phải thuốc súng vậy, dằn vặt mọi người quá chừng…”
Tiểu Vương nói nhỏ một đoạn rất dài, sau đó mới nhớ lại chuyện gì đó, tay cầm tài liệu lại quăng vào ngực Lục Bán Thành, lại nói tiếp: “Lục tiên sinh, xin hãy giúp tôi một chuyện, đây đều là những tài liệu quan trọng mà hôm nay Cố tổng phải ký.”
Lục Bán Thành cúi đầu, nhìn vào tài liệu trong tay, sau đó để lại cho Tiểu Vương một câu: “Cậu đi làm việc của cậu đi.” Lục Bán Thành mới cất bước đi vào phòng Cố Dư Sinh.
Lục Bán Thành gõ cửa hai lần, không có ai trả lời, liền đẩy cửa vào.
Trong phòng làm việc cực kỳ yên tĩnh, Cố Dư Sinh không ngồi trước bàn làm việc mà hai tay chắp sau lưng, đứng trước cửa sổ, nhìn chằm chằm bên ngoài, không nhúc nhích, không biết đang suy nghĩ gì.