Mỗi lần phần thân dưới của họ chạm vào nhau, đều có tiếng kêu ken két khi chất lỏng hòa lẫn của họ rỉ ra. Phần bụng dưới, xương chậu và vùng xung quanh dươиɠ ѵậŧ của Raphlet ướt đẫm bởi chất lỏng tràn ra từ nơi họ kết nối tạo nên một bầu không khí không thể ám muội hơn. Với mỗi cú thúc, chất lỏng từ từ chảy xuống cơ thể rám nắng của anh.
Khi chuyển động của anh trở nên dễ dàng hơn nhờ chất lỏng chảy ra từ hang động ấm áp, của cô, vầng trán gọn gàng của Raphlet nhăn lại vì sung sướиɠ.
Chiếc giường mềm mại bên dưới họ cũng trở nên ẩm ướt, nhưng Raphlet không để ý đến tấm ga trải giường bẩn thỉu. Anh quá bận rộn với hơi ẩm của cô.
"Haa...ngh..."
Yuriel gần như không thể nghe thấy những âm thanh mà người đàn ông có của quý đang ra vào bên trong cô tạo ra.
"Ưm...đừng...nữa...nữa...."
Cô thét lên khi âʍ ɦộ của cô liên tục kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, hút anh vào. Chuyển động kí©ɧ ŧɧí©ɧ trở nên mạnh mẽ hơn và Raphlet đưa tay ra để tháo miếng bịt miệng khỏi môi Yuriel.
“C-Cậu chủ, dừng lại, Raph, dừng lại đi... mmph, ah...!"
Cậu chủ, Raphlet, Raph. Tên anh nhưng cô lại phát ra những từ lộn xộn với nhau. Raphlet ném miếng bịt miệng sang một bên và nắm chặt cằm cô.
"Đó là lý do tại sao... tôi đã bảo em... đợi đến khi tôi quay lại."
“A, dừng lại đi..."
“Em là người không nghe lời tôi khi tôi bảo em rời xa tôi và quay trở lại lãnh thổ công tước."
Giọng nói thì lạnh lùng nhưng động tác thô bạo của eo anh lại tràn đầy nhiệt huyết. Cảm thấy anh không có ý định dừng lại, Yuriel bật khóc. Cô cảm thấy mình bị vu cáo là lý do khiến anh có vẻ không muốn dừng lại.
Cô thậm chí còn không biết chuyện gì đang xảy ra, tại sao anh ấy lại nói đó là lỗi của cô...!
Lần đầu tiên trong đời, Yuriel cảm thấy muốn cãi lại Raphlet.
Cô sợ rằng não cô sẽ tan chảy nếu cứ tiếp tục như thế này, cô sẽ chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt mà cô đang nhận được bởi anh.
Yuriel chắp hai tay vẫn bị trói trên đầu lại để cầu nguyện.
Tôi không biết chuyện quái quỷ này là thế nào, nhưng làm ơn, làm ơn, hãy để đây chỉ là một giấc mơ.
Cô mong muốn sớm tỉnh dậy khỏi giấc mơ này.
" Ha...ha...!"
Có lẽ Raphlet nhận thấy Yuriel muốn chạy trốn khỏi nơi này, nên anh đã chọn đúng lúc đó để kéo dươиɠ ѵậŧ mình ra hoàn toàn trước khi đập mạnh trở lại. Cậu nhỏ của anh chỉ lướt nhẹ qua âʍ ɦộ của cô rồi đẩy vào sâu bên trong cô.
“A! Ưm!"
Những ngón tay đang nắm chặt của cô bỗng nới lỏng và toàn bộ cơ thể Yuriel từ đầu ngón tay đến ngón chân, chúng co giật như thể bị sét đánh.
Raphlet nắm lấy hai bên má cô, vẫn còn đau nhức vì bị bịt miệng rồi hôn cô như một con thú. Răng của Yuriel, tan chảy vì kɧoáı ©ảʍ, cào vào lưỡi anh, nhưng anh vẫn không bị ảnh hưởng.
Sau khi trải qua nhiều trận chiến liên tiếp chống lại lực lượng quái vật, cơ thể của Raphlet đã vượt xa người thường.
Sự thách thức yếu ớt của Yuriel chỉ làm mất đi lý trí của anh.