Sau cái chết của mình, Ninh Trăn không bao giờ nghĩ rằng cô lại có cơ hội trọng sinh, để làm lại cuộc đời một lần nữa. Được quay trở về thời điểm lớp mười một, Ninh Trăn quyết tâm thay đổi những điều đã khiến cô đau khổ trong kiếp trước. Cô tự hứa sẽ cố gắng hoàn thành ba việc quan trọng:
Thứ nhất, cô sẽ đón nhận mẹ kế và em trai cùng cha khác mẹ với tấm lòng chân thành hơn. Không còn xa lánh hay ghét bỏ họ chỉ vì cuộc hôn nhân của bố mẹ mình tan vỡ. Cô hiểu rằng hận thù và khoảng cách không chỉ làm cô tổn thương mà còn làm rạn nứt tình cảm gia đình, vì vậy cô quyết định thay đổi cách nhìn và đối xử với họ.
Thứ hai, Ninh Trăn quyết định sẽ không từ bỏ ước mơ. Cô khám phá ra niềm đam mê đích thực của cuộc đời mình là nhảy múa, và dù có gặp bao nhiêu khó khăn, cô cũng sẽ kiên trì theo đuổi nó đến cùng. Sự cống hiến cho nghệ thuật này là ánh sáng duy nhất soi rọi con đường cô muốn đi.
Thứ ba, điều mà cô tin là quan trọng nhất: rời xa Lục Chấp, người thiếu niên từng là tình yêu lớn của đời cô nhưng cũng là nỗi đau khổ sâu sắc nhất. Cô nhận ra rằng sự cố chấp của mình với anh chỉ mang đến đau đớn, và trong kiếp này, cô muốn tránh những vết xe đổ đó.
Tuy nhiên, dù Ninh Trăn đã nỗ lực thực hiện hai mục tiêu đầu tiên rất tốt, thì chuyện thứ ba lại không hề dễ dàng. Lục Chấp không hề buông tay cô như cô đã mong muốn. Anh luôn xuất hiện bên cạnh cô, dường như không thể nào rời xa, và sự cố chấp của anh với cô càng làm mọi thứ trở nên khó xử hơn. Dù Ninh Trăn cố gắng tạo khoảng cách, Lục Chấp luôn giữ cô trong vòng tay của anh, không ngừng theo đuổi, như thể trong mắt anh, cô là tất cả.
Tình yêu của Lục Chấp với Ninh Trăn, dù mãnh liệt và sâu sắc, cũng là thử thách lớn nhất mà Ninh Trăn phải đối mặt trong cuộc sống mới này. Liệu cô có thể rời xa anh như cô đã từng quyết định, hay sẽ một lần nữa bị cuốn vào tình yêu và sự cố chấp này?