Khăn trải giường màu xanh trắng đan xen xọc dọc.
Bức màn dày bị kéo xuống, che đi ánh sáng chói mắt ngoài cửa sổ, căn phòng vừa tối tăm vừa yên tĩnh, chỉ có một người phụ nữ đang mở lớn chân, qυầи ɭóŧ kéo đến đầu gối, bàn tay thon dài trắng nõn phủ lên nơi riêng tư không ngừng xoa nắn.
“Ưm… A…”
Hạt đậu nhỏ bị vân vê đụng chạm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức sưng tấy nhạy cảm, đầu ngón tay dùng sức nhanh chóng kẹp vài cái, căng thẳng trong đầu bị cắt mất, huyệt nhỏ cũng trào ra một dòng nước đặc sệt ấm áp.
Trên lớp thớt lông thưa thớt dính thứ dịch cơ thể trắng đục, người phụ nữ vẫn chưa thỏa mãn vì dâm thủy tuôn trào, chậm rãi cắm ngón tay thon dài vào cô bé đang phun ra dòng nước màu trắng, ngón tay trắng nõn bị hang thịt ướt nóng bọc lại chặt chẽ, đang thọc vào rút ra không ngừng.
“Ưm… chơi em… Mạnh một chút…”
Trong đầu cô ảo tưởng nơi đó của mình bị gậy thịt thô dài cắm mạnh vào, nhưng ở dưới cũng chỉ có ngón tay mảnh khảnh của cô.
Hai chân cong thành hình chữ M, người phụ nữ nhận ra bản thân không thể nào lên đỉnh bằng ngón tay được nên đành phải rút ngón tay dính đầy nước ra, chuyển xuống âm vật, xoa xoa hạt ngọc đang sưng đỏ, một tay khác cởi bỏ áo ngực màu đen, dùng sức xoa nắn ngọn núi tuyết kia.
“Ưn… Làm chết em, làm chết em đi… A a a…”
Dâm dịch trào hết đợt này tới đợt khác từ trong huyệt nhỏ, khăn trải giường bị ướt một mảng lớn, có điều đến tận khi kết thúc người phụ nữ kia đã không còn sức lực, nhưng thân dưới vẫn còn trống rỗng chưa thỏa mãn.
Không đủ, vẫn không đủ.
Lâm Kiều nhắm hai mắt lại, nhặt chiếc qυầи ɭóŧ ren không biết bị cởi đến mắt cá chân từ khi nào, tùy tiện cuộn lại rồi lau qua chỗ lầy lội ở giữa hai chân.
Ba năm.
Vừa tốt nghiệp đại học thì gả cho đàn anh Lưu Vĩnh Quân gia cảnh tốt lại dịu dàng săn sóc, vốn tưởng rằng sẽ bắt đầu hạnh phúc, ai biết được lại phải giữ gìn suốt ba năm.
Trước khi Lâm Kiều kết hôn không hề biết, Lưu Vĩnh Quân một người đàn ông không thể cứng lên được.
Lưu Vĩnh Quân trong mắt cô từ trước đến nay là một người điềm đạm lễ phép, trong một năm yêu đương, có rất nhiều thứ khiến cô không khỏi ướt át ham muốn, chỉ là ngại mặt mũi con gái nên không chủ động mở miệng, nhưng Lưu Vĩnh Quân lại luôn kiên trì phải giữ lần đầu tiên đến lúc kết hôn xong.
Khi đó Lâm Kiều còn suy nghĩ, bản thân mình thật may mắn, có thể tìm được bạn trai yêu thương, tôn trọng mình thật lòng như vậy.
Mãi đến sau khi kết hôn, sau khi thử lần một rồi lần hai, mặc kệ Lâm Kiều dùng hết thủ đoạn mê hoặc như thế nào thì Lưu Vĩnh Quân đều không thể cứng lên được, khi đó cô mới hiểu được rốt cuộc mình đã gả cho người như thế nào.
Đêm đầu tiên là Lưu Vĩnh Quân dùng ngón tay phá, lúc ấy Lâm Kiều còn ôm một tia hy vọng, cảm thấy mình có thể khiến anh ta lên nên mới phối hợp với chuyển động của anh ta, còn làm bộ lên đỉnh vài lần để thỏa mãn lòng hư vinh đàn ông của anh ta. Lúc đó quả thật không có cảm giác thoải mái, còn không sướиɠ bằng cô tự mình an ủi nữa, cũng không thể đối mặt với người đàn ông này như thường, nên cô mới không cho anh ta chạm vào thêm.
Những ngày tháng như vậy đã được ba năm, tình cảm giữa hai người càng ngày càng lạnh nhạt, Lưu Vĩnh Quân lại trước sau như một, cắn chết cũng không chịu ly hôn, anh ta muốn mặt mũi, có một người vợ xinh đẹp mềm mại như Lâm Kiều vẫn luôn là điều mà anh ta hay khoác lác, đồng thời cũng trấn an lòng dạ hèn mọn mẫn cảm của anh ta ở một mức độ nào đó. Anh ta đau khổ cầu xin cô đừng ly hôn, sau đó hứa hẹn đáp ứng tất cả yêu cầu của Lâm Kiều, bao gồm không chạm vào cô, không nằm chung giường.