Vào ngày hôm sau, Diệp Khúc Đào tỉnh dậy rất sớm, có lẽ là vì muốn tạo ấn tượng tốt với vị lãnh đa͙σ mới của mình nên cô dậy sớm một chút để trang điểm.
Khi Chu Canh Minh tỉnh dậy, anh theo thói quen nhìn sang bên cạnh, phát hiện cô đã thức dậy từ lâu, lúc này đang say sưa trang điểm.
Chu Canh Minh vén chăn lên rời khỏi giường xem cô đang híp mắt lại để kẻ mắt, hừ một tiếng: “Em hăng hái thật đó, có sếp nam mới tới là đã vội vã đi trang điểm rồi.”
Diệp Khúc Đào không nghe ra được mùi giấm chua trong lời nói của anh, còn tưởng rằng anh muốn dạy dỗ mình nên vội vàng giải thích: “Không phải, có lãnh đa͙σ mới đến nên em muốn chỉn chu lại một chút, lúc trước em được chuyển đến làm việc với thư ký Lý thì em cũng trang điểm như vậy.”
Chu Canh Minh không nói gì nữa, anh đi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt.
Lúc quay lại thì thấy Diệp Khúc Đào đã trang điểm xong.
Chu Canh Minh nhìn dáng vẻ trong lúc trang điểm của cô, trong lòng có chút khó chịu.
Anh cũng không biết bản thân mình tại sao lại như thế, với anh mà nói, công tư luôn phải rõ ràng.
Ấy thế mà Diệp Khúc Đào lại không nhận ra anh đang không vui, còn vô cùng đắc chí mà thoa thêm son môi.
Cô đặc biệt chọn màu son hồng nude, tuy trang điểm đơn giản nhưng trông cô đã xinh đẹp hơn rất nhiều.
Lần trước khi Diệp Khúc Đào thăng chức, cấp trên cũng đã hỏi cô muốn làm trợ lý cho ai.
Phản ứng đầu tiên của cô chính là muốn làm trợ lý cho Chu Canh Minh, nhưng mà cấp trên lại ngại hai người là mối quan hệ bạn trai bạn gái, nếu chuyển cô đến bên cạnh anh thì sợ rằng cô sẽ bị đồng nghiệp đàm tiếu, vì vậy bảo cô đi hỏi Chu Canh Minh xem phó giám đốc sở Chu có đồng ý không, nếu được thì cô có thể chuyển đến làm việc.
Lúc đó Diệp Khúc Đào nghĩ Chu Canh Minh chắc chắn sẽ đồng ý, lúc trở về còn háo hức vội vàng bảo anh điều mình đến làm trợ lý của anh.
Nhưng Chu Canh Minh không những từ chối mà còn nghiêm túc giảng đa͙σ lý cho cô: “Khúc Đào, mối quan hệ giữa hai chúng ta không phù hợp để em làm trợ lý của anh, chúng ta là bạn trai bạn gái, nếu em đến làm trợ lý cho anh, lúc em làm sai thì anh làm sao có thể mắng em được đây? Hơn nữa, đồng nghiệp sẽ nghĩ như thế nào, em có thể thăng chức dựa vào chính năng lực của em, nếu em tới làm trợ lý cho anh, bọn họ sẽ tự hỏi liệu em có phù hợp với vị trí này hay không, sẽ có lời qua tiếng lại, em đi làm trợ lý của thư ký Lý đi, cô ấy gần đây đang thiếu một trợ lý.”
Ngay khi Diệp Khúc Đào nghe thấy vậy, cô có thể hiểu được ý tứ trong lời nói của anh, mặc dù cô không muốn nhưng cũng không thể làm trái ý của anh, vì vậy cô đồng ý, nghe lời anh mà làm trợ lý cho một vị sếp nữ.
Phía sau vị sếp nữ mà lúc trước Chu Canh Minh sắp xếp cho cô cũng có rất nhiều mối quan hệ xã hội.
Sợ rằng sắp xếp với một sếp nam sẽ không tiện, nhưng với một sếp nữ thì sẽ tương đối dễ nói chuyện. Hơn nữa, anh cũng biết thư ký Lý là người như thế nào.
Ban đầu thư ký Lý từ chối nhận cô, cô ấy thực sự không cần người mới, nhưng vì Chu Canh Minh đã đảm bảo Diệp Khúc Đào là một nguời tài giỏi, cô ấy nhất định sẽ thích cô nên thư ký Lý mới gật đầu đồng ý nhận lời.
Chu Canh Minh biết nếu người làm việc dưới quyền của mình là bạn gái anh thì anh sẽ không thể mắng cô nếu cô có làm sai điều gì, vì vậy tốt hơn hết là không nên sắp xếp cho hai người họ làm việc cùng nhau.
Nhưng Diệp Khúc Đào chỉ cảm thấy rằng anh làm điều đó hoàn toàn là để tránh bị nghi ngờ, sợ rằng những người khác sẽ nghĩ rằng cô có được vị trí của mình là dựa vào quan hệ.