Vừa bước ra khỏi quán bar Lâm Điềm liền đẩy Trình Hạo Nhiên vào góc tường hôn anh ngấu nghiến..Nụ hôn đầy dụ dỗ và sắc tình, ánh mắt anh hiện lên ý cười chế giễu, thuận thế dựa vào góc cột mặc cô ta quấn lấy...
-" Xe anh ở đâu vào xe được không?"
Cô nàng vuốt ve vòm ngực của anh, quyến luyến rời khỏi môi anh thở hỗn hển...
-" Gấp đến vậy sao? "
Giọng anh trầm ấm trong đêm, ánh mắt như sao đêm sáng rực lại mờ ảo khiến người khác không thể nắm bắt, nụ cười anh rất nhạt lại khiến tim của cô ta đập thình thịch không dứt..Cô ta quấn lấy cổ anh nụ cười quyến rũ...
-" Gấp...rất gấp, nơi này của anh không gấp à?"
Bàn tay như rắn đè lên bộ phận của người đàn ông..Trình Hạo Nhiên nheo đôi mắt đa tình, hừ nhẹ kéo cô ta vào một ngõ hẻm.
Chẳng nói một lời hung bạo vén váy cô ra, chiếc qυầи ɭóŧ đáng thương bị anh xé nát..
-" Không..Nhiên..Sẽ bị nhìn thấy mất..Vào xe..vào xe được không...A"
Cô chưa nói hết câu Trình Hạo Nhiên không một bước dạo đầu đâm sâu mạnh bạo, Lâm Điềm bấu tay vào vách tường hét lên, rồi chợt sợ bị người khác phát hiện dùng răng cắn mu bàn tay đáng thương..Cô đường đường cũng là ŧıểυ thư Lâm gia nếu để ai phát hiện cảnh này, chắc chắn ba cô sẽ giết cô chết..
Người đàn ông phía sau lại không thương tiếc dù một chút, từng cú thúc sâu như muốn đâm chết cô mới hả dạ..
-" A..Nhiên..nhẹ..nhẹ thôi..đau đau quá "
Cô bị anh xoay người cả cơ thể chống vào tường, mặc sức anh dày vò.Từ đầu đến cuối Trình Hạo Nhiên không nói một lời, anh đúng là dùng cô để phát tiết, bàn tay như gọng kiềm, kìm chế eo cô ta thúc từng cái đau đớn..không vuốt ve hay âu yếm.
Lâm Điềm Điềm bủng rủn tay chân liền ngã quỵ xuống nền đất, nước mắt thấm ướt gò má tái nhợt ngước nhìn người đàn ông mới đó đã sửa lại quần áo chỉnh tề...
Nhìn bộ dáng nhếch nhác của cô ta anh dường như không một chút thương xót..thảy xuống chiếc thẻ tín dụng..
-" Cho cô, đêm nay cô nhảy rất đẹp "
Nói rồi anh lạnh lùng quay đi, nhìn tấm thẻ ánh bạc chói mắt, lại nhìn bộ dạng không thể thê thảm hại hơn của chính mình..Lần đầu tiên cô nếm mùi nhục nhã, cổ họng nghén đắng mà chẳng thốt nên lời...cứ thế nhìn bóng dáng cao ngất dần khuất xa...
Dưới ngọn đèn đường hiu hắt về khuya...
Hàng siêu xe trãi dài bên đường.
Những đôi nam nữ gào thét cổ vũ, các cô gái chân dài, mặc những bộ quần áo kheo da thịt, phất cờ ra hiệu...
Hai chiếc xe phóng điên cuồng, say sưa chiến đấu ác liệt, khúc đường này dành để đua xe, có rất nhiều khúc ngoặt nguy hiểm, liền tạo ra nhiều khúc cua, lao như bay về phía trước khiến người xem nghẹt thở...
Có lẽ mọi thứ sẽ hoàn hảo khi tiếng còi cảnh sát không hú in ỏi, các tay dân chơi lao vào xe của mình phóng như bay.Nhưng có lẽ mọi thứ đã được lên kế hoạch đây là trận tập kích rõ ràng...
-" Mẹ nó cảnh sát "
Giang Thành nhìn ra sau, quay qua nói với Trình Hạo Nhiên..
Anh điềm nhiên không trả lời, thông qua kính chiếu hậu thấy nhiều xe bị bắt lại cả xe của đối thủ cũng bị tóm gọn...Trình Hạo Nhiên lao xe về phía trước với vận tốc kinh người,mạnh mẽ phanh xe rồi lượn tay lái bàn chân đạp thắng quay xe về hướng ngược lại..
-" Nhiên! Cậu điên à, sao lại quay lại "
Giang Thành không thể tin được hét lớn...
Xe cảnh sát đang chạy đến cũng vô cùng hốt hoảng..Trình Hạo Nhiên, dồn sức đánh tay lái như đang biểu diễn kỹ xảo, mang theo tiếng phanh xe chói tai và khói xe mù mịt cánh phía trước đâm thẳng chẳng coi sống chết ra gì.Tay ăn chơi cừ khôi như Giang Thành cũng phải xanh mét mặt, nhắm mắt chẳng dám nhìn..
Cánh sát biết rằng chiếc xe phía trước không phải hù dọa mà là muốn cùng đâm tung xe họ thật sự, cảnh sát liền đánh tay lái đâm vào tường để né tránh chiếc xe điên đang lao đến..
Trình Hạo Nhiên nhếch môi, đúng là một lũ sợ chết, có lẽ anh lại vui mừng quá sớm khi phía sau bắt ngờ nghe những tiếng "
"Đùng..đùng"
Cảnh sát nổ súng bắn thủng lốp xe của anh..Tay lái liền loạn choạng, chiếc xe màu đen Ferrari lau thẳng vào hàng cây bên đường, mui xe biến dạng hoàn toàn..
-" Mẹ kiếp.."
Trình Hạo Nhiên đập mạnh vào vô lăn..
Giang Thành ôm đầu thở hắt ra, mấy cái vụ bị bắt vô đồn như ăn cơm bữa đối với anh ta không một chút đáng sợ bằng việc ngồi trong xe giao mạng cho tên điên Trình Hạo Nhiên này..
Thật là chỉ còn chưa tè ra quần nữa thôi..Sao cái tên này tâm lí có thể kinh khủng như vậy, đối diện với nguy hiểm mà như một trò chơi.Bởi trong thành phố này quả nói không sai Trình Hạo Nhiên là một tên điên đúng chất...
Cốc...cốc....
Nhìn ra bên ngoài lúc này trên chục tên cảnh sát bao vây đang cầm súng nhắm về phía bọn họ...nhìn sắc mặt khó coi của bọn cành sát như nói rằng là thử chống đối mà xem, bọn chúng không ngại nổ súng...
Trình Hạo Nhiên mặt lạnh không nói một lời, mở cửa bước xuống xe rất thản nhiên đưa tay cho họ..Cảnh sát đưa mắt nhìn nhau mới lấy còng, còng tay anh lại..dĩ nhiên Giang Thành không thoát khỏi cũng bị giải về đồn..