Dựng Nên Thế Gia Tu Tiên Mạnh Nhất

Chương 2

Trước Sau

break
—Có người đến!

Bóng dáng nhỏ nhắn trong không gian ý thức lập tức tan biến.

Tần Như Thanh mở choàng mắt. Đập vào tầm mắt nàng là một phụ nhân trẻ tuổi, tầm ba mươi, dung nhan xinh đẹp hiền hậu.

Nàng lập tức dang hai tay, gọi to:

“Nương!”

Phu nhân ấy chính là Lạc Nhàn – thê tử đương nhiệm của tộc trưởng Tần gia, một trong những tu tiên thế gia có địa vị tại quận Nam Lĩnh.

Lạc Nhàn dịu dàng chạm nhẹ lên trán nàng, sau đó bế nàng lên, vừa đi ra ngoài vừa nói:

“Hôm nay là sinh nhật tám tuổi của Thanh Thanh, để xem phụ mẫu và ca ca đã chuẩn bị gì cho con nào!”

—––

Tần Như Thanh ngồi ngay ngắn trước bàn, nghiêm túc nhận lấy lễ vật mà người thân dành tặng cho nàng.

Mẫu thân tặng nàng một chiếc vòng tay linh ngọc, bên trong còn khảm một tụ linh trận nhỏ xinh.

Ca ca thì tặng một viên hạ phẩm linh thạch.

Lúc nàng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy thiếu niên khoảng mười bốn, mười lăm tuổi kia đang ngượng ngùng nở một nụ cười, lúng túng giải thích:

“Đây là khoản tiền lớn nhất mà ca có thể gom góp được. Năm sau, ca sẽ dành dụm nhiều hơn để tặng Thanh Thanh món tốt hơn.”

Nghe vậy, Tần Như Thanh liền hiểu ca ca đã hiểu lầm ý nàng. Nàng kinh ngạc không phải vì thấy một viên hạ phẩm linh thạch là ít, mà là… quá nhiều!

Đây là thế giới tu tiên mà! Dựa theo hiểu biết của nàng, để đổi được một viên hạ phẩm linh thạch thì phải mất tới mười nghìn linh kim.

Mà nếu so sánh sức mua, thì chẳng phải tương đương với mười nghìn đồng sao?

Tần Như Thanh lập tức nở một nụ cười ngọt ngào, dịu dàng nói:

“Cảm ơn ca ca, không hề ít đâu, Thanh Thanh rất thích!”

Cuối cùng, ánh mắt nàng chuyển sang người đang ngồi ở vị trí cao nhất—một nam tử trung niên có dáng vẻ nho nhã, tuấn tú, khí chất trầm ổn.

Đưa một tay ra, lòng bàn tay ngửa lên, nàng nũng nịu:

“Cha, đến lượt người rồi!”

Nam tử ấy chính là Tần Việt – tộc trưởng đương nhiệm của Tần gia. Hắn khẽ mỉm cười, đưa tay chạm nhẹ lên trán nàng một cái. Sau đó từ từ thò tay vào tay áo, chậm rãi lôi ra một vật—giống như một chiếc túi gấm thêu họa tiết như ý… Là túi tiền sao?


Tần Đức Minh dùng đầu ngón tay thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve chiếc "túi tiền" một lát, sau đó có chút trang nghiêm đặt nó vào tay Tần Như Thanh.

“Tám tuổi dưỡng linh, từ hôm nay trở đi, Thanh Thanh nhà chúng ta cũng xem như đã đặt nửa bước chân lên con đường tu tiên. Chiếc túi trữ vật Càn Khôn này cha tặng con, mong con siêng năng tu luyện, thuận buồm xuôi gió trên tiên lộ.”

Thần thái trịnh trọng của phụ thân khiến Tần Như Thanh không khỏi nín thở.

Túi trữ vật Càn Khôn – thứ mà trong các tiểu thuyết tu tiên nàng từng đọc thì ai cũng có, phổ biến như thể ngoài phố ai cũng xài một cái. Nhưng giờ đây khi thực sự bước vào thế giới tu tiên, nàng mới thấm thía nó quý giá đến nhường nào.

Không phải tu sĩ nào cũng có thể sở hữu một chiếc túi trữ vật Càn Khôn.

Con đường tu tiên dài đằng đẵng, tu luyện cần vô số tài nguyên như linh kim, linh thạch. Nếu sinh ra trong thế gia thì còn đỡ, chứ với những tán tu không nơi nương tựa, lấy đâu ra tiền mà sắm được thứ xa xỉ như túi trữ vật chứ?

Cho nên, mặc dù biết rõ bản thân nhiều nhất cũng chỉ sống được một tháng nữa, khởi đầu lại còn xui xẻo đến vậy, Tần Như Thanh vẫn cảm thấy vô cùng biết ơn vì kiếp này nàng được sinh ra trong Tần gia—

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc