Haizz, chẳng cần phải nói cũng biết mẹ và anh trai tôi chuẩn bị cỡ nào. Cả ngày đi ra đi vào thử quần áo. Lúc tôi khó chịu thì họ sửng cồ lên như như thế này:
- Đi đến chỗ thượng lưu, cả nhà ta cũng phải là thượng lưu.
Thôi xin hồn, mẹ định đi taxi đến đấy để làm thượng lưu à? Còn ông bố khốn khổ của tôi. Trông thì có vẻ không quan tâm đến buổi tiệc này nhưng lại ngấm ngầm đi là áo comple và lau đi lau lại đôi giày cá sấu mới được tên Tường Quân biến thái tặng. Đúng là loạn cả rồi.
*************
Tan ca.
Tường Quân đến trước bàn làm việc của tôi. Hứ! Anh ta lại định làm gì đây? tôi giả vờ như anh ta là không khí tiếp tục dọn đồ chuẩn bị về.
Khi bước ra đến cửa tôi biết ngay là Tường Quân sẽ nắm tay tôi lại mà nói:
- Đi với anh một lát.
Tôi lừ mắt rồi hất tay ra:
- Đi đâu?
Không thèm trả lời anh ta kéo tôi đi luôn. Khi đã yên vị trong xe Tường Quân tôi mới nhìn anh ta đầy khó hiểu. Và tất nhiên la anh ta sẽ giải đáp khúc mắc cho tôi:
- Đi chuẩn bị đồ sinh nhật với anh.
- Đồ hâm. Tôi không có thời gian rảnh với anh.
Trong khi tôi định mở cửa xe thì anh ta nhấn chân ga lao vút đi khiên tôi hét lên ầm ĩ. Anh ta vẫn không có ý định giảm tốc độ.
- Trời ơi! Tường Quân xe kìa...
Tường Quân binh thản lách xe qua rất điệu nghệ rồi quay sang tôi cợt nhả:
- Hồi 18 tuổi anh đã học làm một tay đua F1 đấy.
Tôi hét lên không ngừng:
- Yêu cầu anh chú ý vào lái xe và yêu cầu anh giảm tốc độ xuống.
- Nếu anh giảm tốc độ em lại chạy mất thì sao?
Làm ơn đi. Bây giờ tôi đi còn không vững thì chạy cái nỗi gì?
- Em có quyền bỏ đi mà không có lí do nếu anh lừa dối em?
- Không thành vấn đề.
- Em có quyền...
Khi tôi chưa nói hết thì Tường Quân đã ôm tôi vào lòng rồi nói xúc động:
- Anh đồng ý. Một khi anh đã cầu hôn thư kí Trinh tức là anh đã bán cả linh hồn và thể xác cho cô ấy không điều kiện. Hãy làm bất cứ việc gì mà em muốn.
Tôi xúc động và khó thở sắp khóc rồi. Không ngờ Tường Quân biến thái lại đáng yêu và lãng mạn như thế này. Thật là khiến tôi cảm thấy có chút...có chút...hối hận vi không yêu anh sớm hơn