Cô vẫn làʍ t̠ìиɦ, trong âm đa͙σ không có nhiều dịch tình, anh ta không thể tùy tiện nhấp đút, rất chậm rãi, nhẹ nhàng nhưng sức lực thật đáng sợ, mỗi lần anh ta đẩy mạnh vào cô gần nhu suýt bật ra, nhưng may mắn thay, eo của cô được anh ta nắm lấy bởi bàn tay to của anh ta, nhờ vậy cô mới miễn cưỡng giữ vững cơ thể.
Khi cô bị anh ta tiến vào từ phía sau, anh ta giữ ngực cô rồi dùng tay xoa nắn, có lẽ anh ta say thật rồi, sức lực quá mạnh nên bóp tới khiến ngực cô đau.
Cô đặt tay lên cẳng tay vạm vỡ của anh ta, ư ư a a mà bảo chồng nhẹ chút: "Em sắp bị anh bóp hỏng rồi..."
Cô cảm thấy hơi thở dày đặc và nóng bỏng của anh ta hoàn toàn bao quanh lấy cô, và giọng nói của anh ta cũng cực kỳ trầm thấp, như thể phát ra từ sâu trong lồng ngực, nghe thôi mà khiến chỗ eo cô ngứa ngáy.
"Nó lớn hơn trước và anh không thể cầm nó bằng một tay."
Sau khi kết hôn, ngực của cô mỗi ngày đều bị anh ta xoa ít nhất một lần, sau mỗi lần xoa đều cảm thấy nóng và sưng lên.
“A… đau quá…” Tư thế vào từ phía sau khiến cô và anh ta giống như một cặp song sinh dính liền, xinh đẹp mà cường tráng, hai cơ thể dán chặt vào nhau.
"Chồng... không..." Cô bị đυ. suýt nữa muốn khóc, "Sâu quá... Em chịu không nổi." Cô cảm thấy quyền sinh tử của mình đều nằm trong tay anh ta, giống như chỉ cần anh ta đẩy cô, cô sẽ chết.
Anh không di chuyển quá sức, cứ thế từ từ nhả ra, màn "tra tấn" ngọt ngào này kéo dài gần tiếng đồng hồ, cuối cùng anh ta rút ra, cô kẹp chặt hai chân, mặc cho anh ta đâm mạnh vào khe giữa chân của cô, cọ xát môi âʍ ɦộ lớn của cô cho đến khi nó nóng lên.
Anh ta ôm cô, nằm trong bồn tắm, cô gối lên ngực anh ta, nhìn thấy bọt máu nhàn nhạt nổi trên bọt nước trắng xóa.
Cô khẽ nức nở bằng một giọng tủi thân, vùi khuôn mặt đỏ bừng vào cổ anh ta, đòi muốn được sự an ủi từ anh.
Anh ta ôm cô vào lòng và dỗ dành cô liền hồi.
làʍ t̠ìиɦ không được tận hứng, có lúc cô cảm thấy rất sâu, nhưng dươиɠ ѵậŧ của anh chỉ vào được khoảng một phần ba. Bây giờ cô đã vô cùng mệt mỏi, cô hoàn toàn giao mình cho anh ta, được anh ta lau sạch sẽ, bế lên giường, cô đã buồn ngủ không khác gì một đứa trẻ.
Cô thích anh ta nhẹ nhàng chạm vào mặt cô, rất thoải mái và ấm áp, sự thân mật giữa hai vợ chồng trước khi đi ngủ, như mọi khi, khiến cô cảm thấy ấm áp, nhưng hôm nay, anh ta đột nhiên nói một câu, "Anh ơi, ngày mai cuối tuần, chúng ta hãy đi đến câu lạc bộ, em cần lần thứ hai."
Cơn buồn ngủ của cô gần như tan biến, nước mắt lưng tròng vì uất ức: "Em không muốn bất kỳ người đàn ông nào khác ngoài anh chạm vào em."
Anh cúi xuống nhìn kỹ vào mắt cô, "Không muốn hay không dám?"
Cô im lặng một lúc.
Anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, "Đừng có tạo gánh nặng cho bản thân."
Cô không nói gì, vùi mặt vào ngực anh.
Lần thứ hai cô đến câu lạc bộ, tình hình lần này còn bạo hơn lần trước, tận ba người.