Vào ban đêm, trong một căn biệt thự có ánh đèn vàng ấm áp.
Trình Duy Duy ủ rũ ngồi trên sô pha trong phòng khách lầu một, đôi mắt đỏ hoe đáng thương nói: “Mẹ ơi, con có thể không đến công ty luật của ba để thực tập được không ạ~”
Vu Lam buồn cười nhìn cô, sau đó lại làm bộ nghiêm túc nói: “Vậy thì không được, sáng mai tự mình đến văn phòng luật sư của ông ấy báo cáo đi. Ba con còn nói là không được nói với bất kỳ ai ở văn phòng luật về quan hệ của hai người, nghiêm túc thực tập một kỳ nghỉ hè đi nhé con gái yêu.”
Trình Duy Duy dùng gối ôm che đầu mình, thất vọng nói: “Ba mẹ đúng là chỉ biết bắt nạt con!” Lúc này, tiếng mở cửa truyền đến, Trình Bách đi vào nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Trình Duy Duy, nhíu nhíu mày, muốn nói chuyện với cô vài câu. Không ngờ, Trình Duy Duy nhìn thấy hắn, mặt đỏ lên, giống như không phục, giận dỗi ném gối ôm, nhanh chóng chạy lên lầu.
Trình Duy Duy nằm sấp trên giường gọi điện thoại cho người bạn thân nhất của cô là Trà Trà: “Mình tức chết mất! Cậu nói xem sao ba mình quan tâm đến mình nhiều thế chứ, mình lớn như vậy rồi, mà suốt kỳ nghỉ hè phải bị ba quản lý, mình khổ thân quá Trà Trà ơi ~”
"Duy Duy, xin lỗi cậu. Tất cả là tại lỗi của mình, đợi đến lúc khai giảng! Mình sẽ mang cho cậu thật nhiều thức ăn ngon, khai giảng chúng ta đi ra ngoài chơi nha!”
Trình Duy Duy được bạn thân an ủi dần dần chấp nhận thực tế là ngày mai mình sẽ đi thực tập.
Kỳ nghỉ hè năm nhất kết thúc, bạn tốt Trà Trà vì giận dỗi với gia đình nên không muốn về nhà, thuê nhà gần trường làm việc trong một câu lạc bộ cao cấp. Hôm trước nghe nói có một ngôi sao mà cô rất thích hay đến nơi Trà Trà làm việc chơi, Trình Duy Duy hưng phấn mong Trà Trà xin cho cô một bộ đồng phục phục vụ, trà trộn vào câu lạc bộ đế được nhìn thần tượng bằng xương bằng thịt ngoài đời, không ngờ đụng phải ba đến câu lạc bộ bắt quả tang.
Trình Duy Duy nhớ lại đêm đó, cô đội một chiếc cài hình tai thỏ, mặc đồng phục váy ngắn bó sát, mang theo mâm trái cây ở hành lang chuẩn bị đi theo Trà Trà mang hoa quả cho acc phòng của thần tượng, không ngờ nửa đường gặp được quản lý câu lạc bộ gọi cô, lại bảo cô nhanh chóng đưa mâm trái cây đến gian cuối hành lang. Trình Duy Chỉ sợ bị lộ nên đành phải làm theo lời quản lý nói.
Đẩy cửa phòng ra, bên trong làn khói lượn lờ, thân thể nam nữ đan xen, làm cho trình Duy Duy trong lòng có một chút sợ hãi lại có chút hưng phấn khó hiểu, cúi đầu đặt khay trái cây lên bàn trà đang chuẩn bị xoay người rời đi, đột nhiên một bàn tay to béo vươn ra ôm lấy eo cô, Trình Duy Duy là người duy nhất không đứng vững ngã vào trong ngực người đàn ông trung niên xa lạ. Người này trong miệng còn nói: “Eo nhỏ thế.” dứt lời tay kia đã sờ đến mép váy của cô, đang muốn duỗi vào trong.
Trình Duy Duy dù sao cũng là con gái, sức lực lớn không bằng đàn ông, tránh không thoát được: “Buông tôi ra! Buông ra!!”
Người đàn ông cười dâm: "Bảo bối, cọ anh sướиɠ quá cưng.”
Chỉ thấy hắn ta lấy ra một cái bình nhỏ màu lam lắc lư dưới mũi Trình Duy Duy, Trình Duy Duy chỉ cảm thấy có mùi hương ngọt ngào trộn lẫn với mùi thuốc lá trên người người đàn ông xông thẳng vào trong mũi, mùi khó chịu làm cho cô choáng váng một trận, thân thể cảm thấy một trận mềm nhũn mơ hồ có chút nóng lên, lực giãy dụa nhỏ đi rất nhiều, ở trong mắt đàn ông xem ra cô như là muốn từ chối nhưng thật ra lại là nghênh đón.