Nhiệt độ trong suối nước nóng thiên nhiên không cao không thấp, thích hợp với thân thể, nhưng mặt trên có hơi nước lượn lờ, làm người khác không biết rõ ràng chiều sâu, Ngôn Hi vừa bị Văn Sâm ȶᏂασ một phen, phun ra từng cỗ dâm thủy, thể lực sớm không còn, cả người mềm nhũn đến bò cũng không còn sức, càng miễn bàn đến bơi lội.
Một bàn tay Văn Sâm ôm lấy eo cô, mới vừa buông cô ra, liền kéo cô vào trong ngực cậu.
"Chị ở trong nước làm sao lại giống với búp bê hơi thế, có thể tự mình nổi lên trên?".
Văn Sâm nói những lời ái muội bên tai cô, trêu đùa, " Có phải bởi vì nước quá nhiều hay không?".
Tay nhỏ Ngôn Hi nắm thành quyền, để ở ngực cậu, hơi cúi đầu xấu hổ buồn bực, " Cậu lại muốn làm gì?. Vừa rồi không phải đã.....". Đã bắn ra hết rồi sao?.
" Đã cái gì? Đã ȶᏂασ hư chị?".
".......".
" Nhưng chị vẫn còn sức lực, vẫn còn thanh tỉnh".
" Cậu.....". Ngôn Hi có chút khiếp sợ, hơi tức giận nhìn cậu, chẳng lẽ mỗi lần cậu đều phải ȶᏂασ cô đến không còn sức lực, ȶᏂασ cô đến ngất xỉu mới chịu ngừng hay sao?.
" Văn Sâm, cậu đừng nháo, hôm nay còn có người khác, bị thấy được sẽ không tốt".
" Bị thấy được thì làm sao?. Chị là của em, em muốn cho khắp thiên hạ này đều biết".
" Tôi....". Ngôn Hi còn chưa kịp nói chuyện, Văn Sâm liền vỗ vỗ mông cô, " Chân quấn lấy em, đừng cọ ở dưới, chị cọ đến dươиɠ ѵậŧ muốn nổ tung rồi".
Ngôn Hi: ".....Tôi, tôi không còn sức lực nữa!".
Cô âm mưu tìm cớ chạy thoát, Văn Sâm lại nhéo khuôn mặt nhỏ tinh xảo của cô, híp mắt nở nụ cười, "A?. Lát nữa em đem chị ấn ở dưới nước, nhũ giao chị có tin hay không?".
Ngôn Hi nghe thấy, não tự động phác họa cảnh tượng kia.
Cô bị một bàn tay của cậu ấn ở dưới nước, cậu lại tà ác mà cọ xát vυ" cô, đem hai bầu vυ" kẹp lấy đại dươиɠ ѵậŧ mà cọ xát.
Cô gái nhỏ sắc mắt trắng nhợt, liên tục lắc đầu, mở ra đôi chân mềm mại, chậm rãi quấn lấy vòng eo mạnh mẽ hữu lực của cậu.
" Bạch bạch ~".
" Chị thật nghe lời!".
Văn Sâm vừa lòng mà vỗ mông cô, Ngôn Hi cảm nhận được cậu nắm lấy dươиɠ ѵậŧ muốn cắm vào, khóc giọng cầu xin, " Văn Sâm, có thể không làm hay không?".
Văn Sâm một bên ȶᏂασ cô, một bên duỗi tay xoa vυ" bự của cô, vừa lớn vừa mềm, một bàn tay cầm không được, xúc cảm thoải mái nói không nên lời, xoa xoa liền thay đổi hương vị.
Ban đầu không phân biệt nặng nhẹ mà xoa nắn, chà đạp thành các loại hình dạng, đầu vυ" giống như nước chảy từ khe hở ngón tay tràn ra, làm cho Ngôn Hi kêu thảm liên tục, theo lực đa͙σ của cậu mà phát ra những tiếng rên.
" A.....Không cần, không cần dùng sức như vậy, a, muốn chết....".
" Buông tôi ra a a a a, đừng nắm, đừng nắm đầu vυ", không cần cọ ô ô ô, a ~ sướиɠ quá....".
Cô càng không cho, Văn Sâm lại càng làm, lòng bàn tay cậu xoa nắn đầu vυ" xinh đẹp của cô, khi nhẹ khi mạnh, ngẫu nhiên thật mạnh bóp một cái, giống như muốn bức cô khóc.
Vừa rồi ȶᏂασ cô từ phía sau, toàn lực chú ý đều ở chỗ giao nhau của bọn họ, hiện tại mặt đối mặt, Văn Sâm có thể thấy được từng biểu tình sinh động trên mặt cô, cực kì mê người.
Cô nhăn mày, một khóc một nháo đều là vì cậu.
Hạ thân không thể chịu nổi mà run rẩy, hai mắt đẫm lệ xin tha.
" vυ" chị giống như lại lớn hơn, chị không phát hiện sao?".
" Không.....".
" Như thế nào lại không phát hiện, rõ ràng là lớn hơn, mới mấy ngày liền biến thành như vậy, có phải chị giấu em trộm xoa nắn?".
" Không, không có....".
" ŧıểυ da^ʍ đãиɠ! Không thừa nhận đúng không?". Văn Sâm một tay giữ lấy vυ" cô, cúi đầu cắn xuống, hạ thân đâm cô càng nhanh.
" Bạch bạch bạch ~".
" Phụt phụt, phụt phụt ~".
Nam sinh điên cuồng ȶᏂασ làm đáy nước phát ra thanh âm kịch liệt, dòng nước gợn sóng.
Ngôn Hi bị cậu đâm đến thân hình lay động, đôi tay ở trên ngực cậu không biết từ khi nào đã dời đến cái đầu đang vùi vào ngực cô, giống như không cự tuyệt, mà là cổ vũ.
" A a a chậm một chút chậm một chút, nhanh quá, ô ô ô đừng hút, đừng hút a ~".
Văn Sâm ngậm lấy vυ" cô nhẹ nhàng liếʍ mυ"ŧ, một lát liền làm Ngôn Hi khóc lớn.
" Không cần, từ bỏ....Thật là khó chịu a a, muốn chết ~".
" Đừng ȶᏂασ, mạnh quá, quá sâu a, muốn vào bụng....".
" Sắp bị hút ra sữa a, ô ô ô....".
" Hút ra sữa thì con gái có thể nuôi ba ba".
Văn Sâm tà tứ mà cười, răng nanh sắc nhọn nhẹ nhàng cắn đầu vυ" của cô, " Ba ba ngậm đắng nuốt cay đem con gái nuôi lớn như vậy, vυ" con gái hiện tại bị ba ba xoa lớn, chẳng lẽ không muốn báo đáp? Hử?".
Ngôn Hi vốn đã mẫn cảm đến cực điểm, lúc này đầu vυ" bị cậu ngậm ở trong miệng, hạ thân bị cậu ra vào, vòng eo còn bị cậu chặt chẽ kiềm chế, không tới vài phút liền cao trào mà hét lên.
"Anh , Văn, Văn ba ba, ô ô ô quá mạnh, từ bỏ, nhẹ một chút a a a ~".
" ŧıểυ da^ʍ đãиɠ! Bị ȶᏂασ đến kêu ba ba cùng anh trai".
" Phía dưới thật chặt, đừng kẹp chặt như vậy, thật sướиɠ".
Văn Sâm vừa ngậm vυ" cô vừa nói, buông tay đang ôm eo cô, đưa tay vào nơi hai người giao nhau sờ soạng, sờ đến từng luồng chất lỏng đặc sệt.
Cậu vươn tới, nói ở trước mặt cô, " Con gái ngoan, nhìn xem con đối với ba ba chảy nhiều nước như vậy!".
" Còn nói mình không dâm, không dâm sẽ đến câu dẫn ba ba sao?. Sẽ mở hai chân ra cầu ȶᏂασ?. Sẽ chính mình sờ vυ" đến lớn tới lấy lòng ba ba sao?".
Từng câu từng chữ trong miệng cậu đều là bôi nhọ cô, thân mình Ngôn Hi run rẩy không thôi, nước mắt liên miên, phản kháng tìm đường sống đều không thể.
Rõ ràng trước mặt là người con trai nhỏ hơn cô bốn tuổi, chính mình lại bị cậu đùa bỡn, ngay cả lúc này đều dựa vào cậu mà chống đỡ.
Văn Sâm nổi lên ý xấu, ăn vυ" cô còn chưa đủ, Văn Sâm đưa ngón tay vào miệng cô mà ra vào.
" Ô ô ô....".
Ngôn Hi muốn nói chuyện, nhưng đều bị ngón tay cậu chặn về.
Cô ủy khuất lại bị chịu vũ nhục, nước mắt tràn đầy trên khuôn mặt xinh đẹp, lưu trên ngón tay của cậu, giống như trên dưới đều bị người ȶᏂασ, miệng hút từng ngụm.
Văn Sâm nhìn đến hai mắt đỏ lên, hung hăng mắng vài tiếng rồi lại điên cuồng cắm vào.
Trong miệng, ngực cùng ŧıểυ huyệt đều bị cậu làm, cậu mạnh mẽ tiến vào trong thân thể cô, run rẩy liên tục, đem cô lên từng đợt cao trào.
"Chị Ngôn Hi là của em!".
" Của em!".
Nước mắt Ngôn Hi cuồn cuộn không ngừng, thân mình suy yếu không chịu được mà hôn mê.
Khi hoàng hôn buông xuống, cô gái nhỏ ngủ say được tắm rửa sạch sẽ, hoàn toàn bất đồng với chiếc áo bơi gợi cảm ban nãy, cô được mặc một cái áo khoác kín mít, bị ôm ra ngoài.
Trần Từ Thuật cùng Văn Nguyệt đã sớm ở sảnh chờ đã lâu, khi thấy Ngôn Hi được ôm ra đều sợ ngây người.
Trần Từ Thuật đầy kinh nghiệm tình trường, nhìn liền hiểu rõ, chỉ từ khuôn mặt tuyệt diễm của cô gái liền biết đã xảy ra chuyện gì.