Hai người không biết xấu hổ quần nhau trong một góc kín của siêu thị, thu hút thêm ba người vây xem, tất cả đều núp sau kệ hàng, nếu không phải nghe thấy tiếng thở nặng nề do ham muốn *** thì thật khó phát hiện ra họ.
“Tôi ȶᏂασ chết cậu! Lớn tiếng một chút cho ông, càng nhiều người vây xem, tao huyệt càng thích đúng không? Để cho tất cả mọi người nhìn *** thủy của cậu! Mịa, tao huyệt hút thích chết ông đây! Ông đây ȶᏂασ chết cậu! Cậu thật ***!”
Vừa nói, hai tay sắc lang vừa xoa nắn hai mông trắng mịn, ra sứcbanh ra, nhét ‘cây sắt cứng’tím sẫm của mình đi sâu vào!
“Y a a a a… Làm chết tao huyệt người ta, anh trai đâm mạnh hơn nữa… Người ta là đồ *** đãng của anh trai… a a ha, sâu hơn, sâu hơn nữa…”
Dư Viễn vặn vẹo cơ thể, nghênh đóncông kích càn rỡ phía sau, *** thủy trong hoa huyệt phun ra như sông. Dư Viễn tao lãng kêu rên, chất lỏng trong miệng tràn ra, ánh mắt mờ mịt vô hồn, dáng người trắng nõn mềm dẻo, biểu tình *** đãng uất ức, giống như mời gọi người khác mau mau đến ȶᏂασ cậu!
Dư Viễn thích cả người run run, tay cậu cố gắng nắm lấy kệ hàng mới không ngã xuống. Hàng hóa lung lay rơi xuống, khoảng trống để lộ ra một người đang nấp sau kệ tự an ủi!