Lạc Tranh khẽ gật đầu, “Đúng vậy. Mẹ tôi quả thực rất lo lắng cho tôi. Chỉ cần nghe thấy bên này có chút rắc rối gì, mẹ tôi đều không thấy yên tâm.”
“Thế gian này không có gì sánh bằng tấm lòng người mẹ. Người làm cha mẹ sao có thể không quan tâm đến con cái của mình chứ.” Dennis nhẹ nhàng lên tiếng.
Lạc Tranh nghe xong những lời này, nụ cười trên môi thoáng cứng lại.
“Tôi đã nói gì sai sao?” Dennis nhìn thần thái của nàng có chút không tự nhiên, ân cần hỏi thăm.
“A, không có gì!” Lạc Tranh liền nở nụ cười, nhìn về phía anh ta, nét cười trong mắt bộc lộ rõ sự chân thành, “Thật không ngờ tôi và thần bài trong truyền thuyết lại có thể cùng nói chuyện thế này. Không những thế, anh còn chăm sóc cho tôi những ba ngày nay.”
Dennis cười nhẹ đáp lại, “Danh tiếng bên ngoài đối với tôi không quan trọng. Tôi thật sự cảm thấy vui vì có thể kết giao cùng một người bạn như cô. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Lạc Tranh, lần này cô bị thương dù sao cũng có liên quan tới tôi. Nếu không làm được gì cho cô thì quả thực trong lòng tôi sẽ cảm thấy cực kỳ áy náy. Cô nói đi, chỉ cần tôi làm được, tôi sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của cô.”
Lạc Tranh thấy thái độ của Dennis khá cương quyết, cũng không có vẻ là đang nói đùa, hơi nghiêng đầu nhìn anh ta rồi nói, “Bất kể là yêu cầu gì anh cũng có thể đáp ứng sao?”
Dennis gật đầu, cười nhẹ một tiếng, “Đương nhiên, chỉ cần những việc tôi có thể làm được. Kể cả cô yêu cầu hái trăng trên trời tôi cũng cố mà thực hiện.”
Lạc Tranh thực bị những lời này của anh ta làm cho buồn cười. Nàng không thể không thừa nhận, Dennis là một người cực kỳ dễ gần. Mặc dù địa vị của anh ta không hề tầm thường, nhưng không bao giờ khiến cho người khác cảm thấy bị áp lực.
“Yên tâm, tôi sẽ không lãng phí cơ hội hiếm có thế này đâu.” Nàng suy nghĩ một chút, nhìn thẳng vào đôi mắt xanh biếc của anh ta, “Tôi muốn gặp ông chủ của tập đoàn WORLD!”
Yêu cầu này đối với Dennis mà nói cũng không có gì quá khó khăn. Tính cả việc hai người bọn họ cùng đánh cược, anh ta lại còn vì đối phương mà đứng ra tiến hành cuộc kiểm tra, điều này cho thấy mối quan hệ giữa hai người họ không hề đơn giản, ít nhất, họ phải biết nhau khá rõ.
Nào ngờ, Dennis nghe xong, vẻ mặt có chút kinh ngạc nhìn Lạc Tranh, “Cô chưa từng gặp anh ta sao?”
Lạc Tranh gật đầu.
Dennis nhìn chằm chằm Lạc Tranh như nhìn một vật thể lạ, một lúc sau mới nói, “Cô ngay cả ông chủ của mình cũng chưa từng gặp mặt, vậy mà cứ nhất quyết liều mạng vì anh ta như vậy sao?”
Lạc Tranh cười nhẹ đáp, “Chắc anh không biết, thật ra trước khi tới Macau, tôi cũng đã đạt được thoả thuận với tập đoàn rồi. Cho nên về nguyên tắc mà nói, tôi đã chính thức trở thành luật sư đại diện của tập đoàn. Vì thế, những công việc này đều thuộc chức trách của tôi.”
Còn có một nguyên nhân quan trọng mà Lạc Tranh không nói ra!
Đó chính là nàng cần độc lập về mặt kinh tế. Tuy nàng đã từng nhận rất nhiều vụ kiện, qua nhiều năm như vậy cũng tích luỹ được mối quan hệ với không ít khách hàng, nhưng đều là dưới danh nghĩa của văn phòng luật. Từ khi bộ mặt đáng sợ của Ôn Húc Khiên bộc lộ vào đêm đó, trái tim nàng đã nguội lạnh. Nàng muốn chuẩn bị con đường riêng cho mình. Nếu như nàng và Ôn Húc Khiên phải đi tới kết cục xấu nhất, nàng đã quyết định sẽ không mang đi bất kỳ khách hàng nào hiện giờ của văn phòng hết.
Như vậy cũng có nghĩa là Lạc Tranh không còn gì cả. Đúng lúc này, tập đoàn thần bí kia lại xuất hiện, có thể coi như là đã cứu nàng một mạng.
Ngoài lý do đó ra, việc nàng nhanh chóng quay trở lại Macau để xử lý công việc còn là vì muốn trốn tránh những cảm xúc hiện thời. Chỉ có vùi đầu vào công việc, nàng mới có thể quên đi một số người, một số việc mà thôi.
Ánh mắt Dennis nhìn nàng dường như có chút gì đó hơi khác. Một lúc lâu sau, khẽ dựa lưng vào thành ghế, Dennis có chút suy tư, cất tiếng hỏi nàng.
“Lạc Tranh, cô là nhân tài hiếm có, đã khi nào nghĩ tới việc thay đổi nơi làm việc chưa?”
“Thay đổi nơi làm việc?” Lạc Tranh có chút ngạc nhiên nhưng rất nhanh liền khôi phục phản ứng với lời nói vừa rồi, cười khẽ, “Không lẽ Dennis tiên sinh muốn trọng dụng người tài?”
“Cô rất thông minh, cho nên tôi rất thích hợp tác cùng một người thông minh như cô.” Dennis cũng không quanh co, lòng vòng mà đi thẳng vào vấn đề.
“Tôi cho rằng, tập đoàn WORLD không thích hợp với cô lắm bởi vì bối cảnh của họ khá phức tạp. Còn sản nghiệp dưới sự quản lý của tôi lại hoàn toàn trong sạch. Tuy rằng tôi đam mê cờ bạc, nhưng sự nghiệp lại hoàn toàn không dính dáng đến “trò đỏ đen” đó. Nếu cô có hứng thú, vậy hãy suy nghĩ về việc tới giúp tôi.”
Lạc Tranh dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn Dennis, chân thành nói, “Đây thực sự là một lời mời rất hấp dẫn. Ít nhất tôi cũng có cảm giác anh sẽ là một ông chủ tốt. Nhưng tôi đã nhận lời làm việc với tập đoàn. Nếu phá vỡ thỏa thuận thì chẳng khác gì những hành vi vô đa͙σ đức.”
“Tôi hiểu những trăn trở của cô, hơn nữa cũng biết những người làm việc cho tập đoàn WORLD đều phải tuân thủ những quy định khá chặt chẽ. Nếu cô không muốn vi phạm thỏa thuận, như vậy đi, tôi hy vọng cô có thể làm luật sư đại diện cho cả công ty của tôi nữa. Không còn cách nào khác, tôi thực sự không muốn bỏ qua một nhân tài xuất sắc như cô.
Tôi biết đề nghị này có phần thất lễ, cũng sẽ làm cho lượng công việc của cô tăng thêm đáng kể. Về vấn đề lương bổng, tôi sẽ trả cô gấp hai lần số tiền mà tập đoàn WORLD trả cho cô. Cô nghĩ thế nào?”
“Dennis, anh hiểu lầm rồi, ý của tôi không phải là vấn đề lương bổng.” Lạc Tranh liền giải thích. “Mà là yêu cầu của đối phương rất rõ ràng. Chỉ cho phép tôi lo các vấn đề pháp vụ cho tập đoàn mà thôi.”
Thật lòng mà nói, so với lai lịch thần bí của tập đoàn kia thì lời đề nghị của Dennis phù hợp với tâm tư nguyện vọng của nàng hơn. Thứ nhất, thông qua những tư liệu đã tìm hiểu lúc trước, nàng biết rõ sự nghiệp của Dennis là trong sạch.
Thứ hai, Dennis - người đàn ông này cho nàng cảm giác khá thân thiết, trong khi đó ông chủ đứng sau tập đoàn cho tới tận bây giờ, là người thế nào nàng cũng chưa hề hay biết.
Dennis suy nghĩ một chút, hiểu ý gật đầu, “Tôi chỉ muốn biết, đối với đề nghị của tôi, cô có chút hứng thú nào không?”
“Đương nhiên, đề nghị hấp dẫn như vậy, huống chi anh còn là một ông chủ tốt nữa.” Lạc Tranh cũng nói rất thật lòng.
Tập đoàn WORLD vốn đã trả một mức lương khá cao để trọng dụng nhân tài, không ngờ hôm nay, Dennis lại dùng mức lương cao gấp đôi mức lương mà đối thủ trả cho nàng. Thành ý này không khỏi làm nàng khâm phục cùng đôi chút kinh ngạc.
Dennis cười cười, “Chỉ cần cô cảm thấy hứng thú là được. Thế này đi, chuyện này tôi sẽ trực tiếp nói với ông chủ của cô.”
“Nhưng… nhiều khả năng là sẽ không được.” Lạc Tranh có chút lưỡng lự.
“Người khác có thể không làm được, nhưng tôi thì có thể.” Dennis khẳng định một cách rõ ràng. “Ông chủ của cô đã từng nợ tôi một món nợ nhân tình. Vừa vặn đây chính là cơ hội để anh ta đáp trả.”
Lạc Tranh hiểu ra, khẽ cười.
“Về việc cô muốn gặp ông chủ thần bí của tập đoàn, tôi nghĩ không có vấn đề gì. Chuyện của anh ta tôi cũng có nghe qua, nếu không gặp cô một chút e là không hợp tình hợp lý cho lắm. Tôi sẽ thay cô sắp xếp cuộc gặp mặt này.” Dennis đưa ra lời hứa cực kỳ chắc chắn.
“Cám ơn anh!” Tận đáy lòng, Lạc Tranh thầm cảm ơn anh ta, nhưng trong lòng vẫn còn một số thắc mắc chưa có câu trả lời nên nàng lại hỏi tiếp, “Tôi cảm thấy, anh cùng với ông chủ không phải là chỗ kết giao đơn thuần. Rốt cuộc anh ta là người như thế nào? Còn sản nghiệp của anh ta nữa? Tôi thường xuyên nghe nói, lĩnh vực kinh doanh của tập đoàn này hết sức phức tạp. Nhưng là phức tạp tới mức nào?”
“Về bối cảnh của tập đoàn WORLD, tôi nghĩ không nên tiết lộ quá nhiều. Tới khi nào gặp anh ta, cô muốn trực tiếp tìm hiểu cũng chưa muộn.” Dennis nhẹ nhàng nói.
Lạc Tranh gật đầu, nàng cũng hiểu rõ nguyên tắc này. Các công ty đều có quy tắc riêng của mình. Cho dù là bạn thân nhưng cũng không nên vượt quá giới hạn.
“Nhưng…” Dennis nhìn Lạc Tranh một cái, khẽ cười, “Ít nhất cô cũng phải chờ cho tới khi tháo bỏ băng gạc trên đầu xuống thì mới có thể đi được. Mặc dù tôi có thể thay cô sắp xếp mọi chuyện, nhưng cuối cùng vẫn là cô phải trực tiếp tới gặp anh ta.”
Lạc Tranh có chút không hiểu nhìn Dennis.
Dennis khẽ mỉm cười, “Bởi vì theo tôi được biết, ông chủ tương lai của cô không ở tại Macau. Nếu như cô muốn gặp thì phải tự bay qua đó gặp anh ta.”
“Hiện tại anh ta đang ở đâu?”
Dennis nhìn nàng, nhấn mạnh từng lời, “Paris, Pháp!”