Dụ Dỗ Ba Ba Của Học Sinh

Chương 3

Trước Sau

break

Rồi bà lấy một chiếc khăn tắm giúp cô lau tóc ướt.

Cánh cửa chính bỗng vang lên. Chủ nhân biệt thự bước vào.

Hắn mặc vest chỉnh tề, đứng ở hiên nhìn vào, ánh mắt chạm vào cô. Đèn tường ở lối vào chiếu sáng làm nổi bật đường nét gương mặt hắn, ánh sáng và bóng tối hòa quyện với nhau.

Bà Lưu bước tới treo áo cho hắn. An Lan lúng túng tiến lên: “Ngài Diệp về rồi.”

“Ừm.” Ánh mắt hắn lướt qua ngực cô, sâu thẳm và bình lặng không chút gợn sóng.

Rồi hắn cúi xuống, tháo nút cổ áo sơ mi.

Cô muộn màng nhìn xuống, mới nhận ra áo váy trắng của mình đã ướt sũng, mơ hồ lộ ra đường viền nội y màu nude, cùng nửa bầu ngực không được che phủ.

Mặt cô đỏ bừng, những nơi ánh mắt hắn lướt qua như bị lửa thiêu đốt.

Cô nhân cơ hội lau tóc, dùng tóc che đi chỗ hớ hênh. Ánh mắt hắn khiến chân cô mềm nhũn.

“Cô An An, trong phòng tôi có quần áo để sẵn dấy, nếu cô không chê thì thay tạm nhé.” Bà Lưu dẫn cô vào phòng rồi lấy một chiếc áo phông và quần short ra cho cô.

Khi cô thay xong và bước ra, Jasmine đang làm nũng với cha trong phòng khách. Tiếng Trung của cô bé tiến bộ nhanh, đã có thể nói những câu rõ ràng bằng giọng ngọt ngào: “Cha ơi, con muốn ăn kem!”

Giọng người đàn ông dịu dàng nhưng kiên quyết: “Một ngày chỉ được ăn một cái thôi đấy Jasmine.”

“Thôi được…” Cô bé như biết không thể lay chuyển cha, bĩu môi rồi chạy đến đòi cô ôm.

Cô tiến tới ôm cô bé, ánh mắt người đàn ông lướt qua tóc ướt và xương quai xanh của cô. Không hề chạm vào nhưng khiến tim cô nhộn nhạo.

“Cô An An, tối nay cô ngủ lại đây nhé, phòng khách đã dọn xong rồi.” Bà Lưu đi ngang qua nói.

Nghĩ đến khoảng cách từ biệt thự đến nhà mình, nhìn cơn mưa vẫn chưa tạnh ngoài cửa sổ và bầu trời đã tối đen, An Lan không từ chối.

“… Vâng, làm phiền mọi người rồi.”

Bữa tối được dùng chung với hai cha con. Dù gia đình giàu có, bữa ăn không hề xa hoa, chỉ toàn những món nhà giản dị nhưng đầy đủ dinh dưỡng. Cô ăn rất ngon miệng.

Jasmine dùng thìa xúc ăn say sưa, còn người đàn ông ăn uống tao nhã.

Sau bữa tối, Jasmine nằng nặc đòi chơi ghép hình với cô. Đó là một bức tranh ghép lớn, đặt trên sàn gỗ trong phòng làm việc, đã hoàn thành khoảng một phần ba.

Phòng làm việc nằm ở tầng hai biệt thự, thể hiện rõ sự giàu có của gia chủ. Phòng cao hai tầng, bốn phía từ trần đến sàn đều là kệ sách chật kín, ánh sáng từ đèn chùm pha lê lan tỏa khắp nơi mang đến vẻ cổ kính và thanh lịch.

Bên cạnh là cầu thang xoắn ốc, giữa phòng là chiếc bàn gỗ mun dày nặng, chất đầy tài liệu. Người đàn ông ngồi đó làm việc.

Cô và Jasmine trò chuyện nhưng sự hiện diện của người đàn ông sau bàn làm việc không thể phớt lờ.

Hắn toát lên khí chất mạnh mẽ, mặc bộ đồ ở nhà bằng cotton, đeo kính gọng vàng, nhìn vào màn hình máy tính, trông ôn hòa và nhã nhặn, khác hẳn vẻ ngoài lạnh lùng trong bộ vest.

Cô ngồi trên sàn, hắn ngồi trên ghế. Góc nhìn này dễ khiến người ta liên tưởng đến sự chinh phục và phục tùng.

Đôi chân trắng nõn của cô gái khẽ cong, nghiêng về phía Jasmine, lắng nghe cô bé nói xem mảnh ghép nên đặt ở đâu.

Làn da cô trắng mịn, ánh sáng chiếu xuống càng thêm lấp lánh. Chiếc áo phông rộng rũ xuống, tôn lên đường cong thon thả của vòng eo.

“Cha ơi! Nhìn này, bọn con ghép được một góc rồi!” Jasmine gọi hắn.

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc