Dáng vẻ ỷ lại của người phụ nữ rọi thẳng vào hết khuôn mặt cực kỳ anh tuấn của Tưởng Triều, Trần Khanh Khanh lại không thấy cảnh này.
Khóe miệng anh cong lên, giọng nói hơi khàn khàn: “Trần Khanh Khanh, vừa cắm vào đã không được rồi, em cũng chỉ đến thế mà thôi.”
Trần Khanh Khanh nghe thấy anh nói thế, cô tức đến mức sắp hộc máu. Tên Tưởng Triều đáng chết này lại dám trào phúng mình, khóe mắt xinh đẹp của người phụ nữ giật giật, con ngươi như nước như đang xem thường khinh bỉ. Sau khi bình tĩnh lại, cô không cam lòng nói với anh: “Tưởng Triều đồ đáng ghét này, vừa nãy chỉ để thích ứng thôi. Tôi thấy anh mới là người không được đấy, dù gì con bướm anh chơi cũng vừa khít vừa nhiều nước, có phải sắp bị kẹp bắn rồi không? Hừ!”
Bình thường Tưởng Triều rất ít khi nói chuyện, lúc trên giường cũng thế, anh không muốn tiếp tục cãi cọ với Trần Khanh Khanh những chuyện cỏn con vô nghĩa này.
Người đàn ông mạnh mẽ đong đưa phần hông, hai tay nắm chặt lấy mông người phụ nữ, thúc hông một cái, ©ôи th!t dưới háng thọc vào rút ra trong bướm nhỏ đầy nước kia. Bàn tay to cũng không quên xoa bóp quả mông vừa to vừa trắng, tựa như chiếc màn thầu khổng lồ vậy. Tưởng Triều vừa xoa vừa đĩnh hông điên cuồng.
Tưởng Triều kế thừa bộ gen tuyệt vời của ba mẹ mình, khuôn mặt anh tuấn như tượng tạc, ngũ quan rõ ràng, đôi môi mỏng như lưỡi dao nhấp chặt, cặp mắt sắc bén như ưng tản ra ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© nồng cháy.
Làn da màu đồng cổ, khác biệt hoàn toàn với da dẻ trắng nõn như sữa của cô, có cảm giác dụ hoặc khôn kể. người phụ nữ đầy đặn xinh đẹp lúc này đang bị người đàn ông uy mãnh ôm vào trong lồng ngực. Cặp đùi thon dài quấn lên cánh tay đầy cơ bắp, theo từng cú thúc của anh, phần đùi mê người kia đều sẽ nhẹ nhàng đong đưa, nếu anh đâm sâu bên trong, ngón chân mập mạp sơn màu đỏ kia sẽ không kiểm soát được cuộn tròn lên.
Làn da của Trần Khanh Khanh bóng láng trắng trẻo, từ nhỏ đã là thiên kim ŧıểυ thư con nhà người ta, sống trong gia đình giàu có, chi phí ăn mặc đều thuộc loại tốt nhất, đã thế còn là con gái duy nhất trong nhà.
Mẹ của cô – Tôn Thiến luôn bồi dưỡng con gái trở thành danh viện trong vòng xã hội thượng lưu này, từ tướng mạo, dáng người, làn da hay bằng cấp lễ nghi, từ nhỏ Trần Khanh Khanh đều được mẹ mình nuôi dưỡng cẩn thận. Qua nhiều năm chăm chút tỉ mỉ như thế, Trần Khanh Khanh còn xinh đẹp hơn dự đoán của Tôn Thiến. Mỹ mạo xinh xảo không chút phong trần, dáng người lỗi lõm nóng bỏng, trắng nõn sáng bừng khiến người ta hâm mộ, tốt nghiệp trường danh giá có tiếng, thiên kim của nhà siêu giàu, quả thực chính là tình nhân trong mộng của biết bao người đàn ông. Hình như trời cao đã quá ưu ái cho cô rồi, đương nhiên sẽ có rất nhiều người ghen ghét cô, chẳng qua cô Trần xinh đẹp của chúng ta chẳng thèm để ý đến mấy con sâu mọt đó đâu.
Côn thit thô to cương cứng của người đàn ông liên tục ra vào trong khe thịt ướt át của cô, dâm dịch dính trên dươиɠ ѵậŧ, huyệt nhỏ vừa khít vừa co giãn không ngưng chảy nước dâm theo từng cú đâm thọc vào sâu trong động.
Lúc anh cắm chim to của mình vào trong, luôn bị những tầng huyệt thịt kia hút chặt, từng lớp thịt non dốc sức hầu hạ thân gậy thô dài của người đàn ông, từng cú đâm mạnh đều có thể giảm bớt sự ngứa ngáy ở sâu trong cơ thể, sung sướиɠ chết mất thôi.
Khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ tản ra vẻ mị hoặc, đôi mắt đào hoa có một lớp sương mù nhàn nhạt, con ngươi màu đen càng đen bóng, tựa như chùm nho thượng hạng vừa có một trận mưa xối qua, sáng bóng tuyệt đẹp.
Trần Khanh Khanh lúc này đã không còn dáng vẻ giương nanh múa vuốt như hồi nãy, giống như một con mèo Ba Tư cao quý lạnh lùng được vuốt ve, phát ra tiếng rêи ɾỉ ưm ưm phóng đãng.
Tuy cô luôn đối nghịch với Tưởng Triều, nhưng từ sau khi bị anh phá trinh, cô lại cực kỳ khát vọng ©ôи th!t lớn của người đàn ông này. Anh không biết quá nhiều tư thế, nhưng chỉ cần một động tác cũng đủ để cô cao trào liên tục.
Chỉ khi bị đàn ông chơi lên đỉnh, người phụ nữ mới có thể thể hiện dáng vẻ dịu dàng của mình trước mặt người đó.