Yết hầu Tưởng Triều nhấp nhô, giọng nói trầm thấp đặc biệt của người đàn ông nói với người phụ nữ đang nắm ©ôи th!t của mình: “Trần Khanh Khanh, tôi cho cô một cơ hội nữa, buông tay, nếu không hậu quả rất nghiêm trọng cô không gánh được.”
Trong thân thể Trần Khanh Khanh có một đám cháy đang lan ra, hy vọng thứ đó có thể an ủi cô một chút, ©ôи th!t người đàn ông đã hoàn toàn cương cứng không thua thiệt người Âu Mỹ, cô nhìn ©ôи th!t của Tưởng Triều trong lòng nghĩ, nấm to lớn như vậy cái miệng nhỏ nhắn của mình chỉ sợ sẽ bị nhét đầy, lời nói của người đàn ông vang lên trên đỉnh đầu cô, lời nói của Tưởng Triều làm cho Trần Khanh Khanh cảm thấy đây là uy hiếp của người đàn ông đối với cô, có hậu quả gì, hậu quả nghiêm trọng nhất chính là hai người lên giường mà thôi, Trần Khanh Khanh coi thường, mục đích cuối cùng của cô chính là ngủ với Tưởng Triều, do vậy Trần Khanh Khanh không quan tâm người đàn ông uy hiếp.
“A, thế nào, có phải Tưởng Triều anh sợ hay không, không phải chỉ là sờ ©ôи th!t của anh thôi sao, có cái gì không gánh nổi, đêm qua anh còn nhìn tôi thủ dâm, nếu anh cảm thấy mình chịu thiệt, như vậy anh sờ huyệt nhỏ của tôi đi, hai chúng ta vừa sờ lẫn nhau.”
Trần Khanh Khanh nói lời vô ích với người đàn ông.
Trần Khanh Khanh nhìn ©ôи th!t to lớn trong lòng bàn tay, thô như vậy, dài như vậy, lớn như vậy, trong lòng nghĩ ©ôи th!t lớn như vậy nếu ȶᏂασ huyệt nhỏ của mình có thể làm hư cô hay không, chính cô ăn hay không ăn đều là vấn đề, bàn tay nhỏ bé không an phận của Trần Khanh Khanh bắt đầu sờ soạng ©ôи th!t của người đàn ông, bàn tay nhỏ bé kiều nộn, các ngón tay của cô đều mềm mại, mềm như không xương là thoải mái nhất.
Hai tay Tưởng Triều hai bên nắm chặt thành đấm đấm, lửa trong đôi mắt anh càng ngày càng lớn, ©ôи th!t dưới thân bị bàn tay nhỏ bé của người phụ nữ sờ tới sờ lui, ©ôи th!t anh đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức run lên, Trần Khanh Khanh sau khi nhìn thấy ha hả cười ra tiếng: “Xem ra anh rất thích tôi sờ anh, bị sờ tới mức run, thật sự là một ©ôи th!t da^ʍ đãиɠ.”
Tay nhỏ Trần Khanh Khanh chỉ có thể nắm được nửa ©ôи th!t của anh, cô cầm ©ôи th!t bắt đầu chuyển động trên dưới, cô ngẩng đầu nhìn Tưởng Triều, bĩu môi có chút không vui nói: “Tưởng Triều, anh có thể thay biểu cảm đi được không, tôi đã sờ ©ôи th!t anh rồi, mà anh vẫn còn lạnh lùng như vậy, có phải lúc ȶᏂασ huyệt nhỏ anh cũng như vậy, anh còn như vậy, không có người phụ nữ nào thích đâu.”
Trong lòng Trần Khanh Khanh tức giận vô cùng, cô cứ như không có sức hút, đã sờ ©ôи th!t anh rồi mà vẻ mặt vẫn như vậy, thật là xui xẻo.
“Cô đã từng sờ ©ôи th!t người khác chưa?” Tưởng Triều hỏi.
Trần Khanh Khanh ăn ngay nói thật: “Chưa từng, anh là người đầu tiên, vinh hạnh đi!”
Sờ ©ôи th!t người khác, Trần Khanh Khanh cô là đầu óc có bệnh, ánh mắt của cô thế nhưng lại rất cao, nhìn ©ôи th!t trong tay, Trần Khanh Khanh cảm giác giác mình có một cây này mai sau sẽ không nhìn trúng người khác nữa.
Làn da Tưởng Triều màu vàng, kiểu dáng cơ bắp rắn chắc, không giống với những đứa cháu nhà giàu mà cô từng tiếp xúc, đó đều là yếu gà, nơi đó trong quần Tưởng Triều, nɠɵạı trừ một ©ôи th!t phụ nữ mê muội, còn có một khu rừng suối nước, ©ôи th!t của đàn ông trong khu rừng chiến đấu dương oai, giống như vương giả tuần tra lãnh thổ của mình, bàn tay nhỏ bé của phụ nữ chính là phục vụ cho ông ta, bàn tay trắng nõn dán chặt vào ©ôи th!t của anh làm anh cảm thấy tê dại, theo tay người phụ nữ sờ ©ôи th!t của người đàn ông, Trần Khanh Khanh cảm thấy chỗ riêng tư của mình có chút ngứa, hơn nữa trên quần chữ T chỉ có một chút vải kia trở nên càng ngày càng ướt át, hai chân Trần Khanh Khanh khó chịu ma sát để đỡ ngứa.
Nhưng lại không có tác dụng, ngược lại càng ngày càng khó chịu, rất mong muốn có người sờ đến chỗ đó của cô, nhìn ©ôи th!t của người đàn ông kia nhưng cô vẫn cố gắng gượng, bàn tay có hơi nóng, Trần Khanh Khanh trực tiếp thả ©ôи th!t của người đàn ông ra, bàn tay nhỏ bé nắm bàn tay to lớn thô dày người đàn ông chạm tới nửa dưới của cô, đưa tay người đàn ông đặt ở chỗ riêng tư của mình, ma sát qua lại .
“Tưởng Triều, ừ, anh, nhanh sờ huyệt nhỏ Khanh Khanh, nó đang chảy nước, sờ nó đi, Khanh Khanh muốn anh sờ nó.”
Người phụ nữ phóng đãng câu dẫn Tưởng Triều, Tưởng Triều dùng tay đè lên nơi đó cách qυầи ɭóŧ, chạm tới một nơi ẩm ướt, anh khàn khàn nói: “Cô thật quyến rũ, tôi còn chưa làm cô đã chảy nước rồi.”
Tưởng Triều đáp lại Trần Khanh Khanh, điều này làm cho lòng tin của Trần Khanh Khanh tăng nhiều, không thể tưởng tượng được Tưởng Triều lại rơi vào trong tay cô nhanh như vậy.
“Anh, Khanh Khanh chính là phóng đãng, chảy nước, a, anh dùng sức một chút, sờ huyệt nhỏ Khanh Khanh đi!” Trần Khanh Khanh bị tay người đàn ông sờ nhanh đến thoải mái, quả nhiên so với cô tự mình sờ thì không giống, Trần Khanh Khanh uốn eo cùng mông, nửa người trên đều dán vào lồng ngực người đàn ông.
Ngọn lửa trong mắt Tưởng Triều nóng bỏng, bàn tay to thô dày vuốt ve huyệt nhỏ mềm mại của người phụ nữ, càng ngày càng nhiều dâm dịch chảy ra, trên tay đều là dâm dịch của người phụ nữ, Tưởng Triều cởi qυầи ɭóŧ chữ T của người phụ nữ ra, bàn tay chạm thẳng tới huyệt nhỏ chảy đầy dâm thủy kia, anh vòng qua ở cửa động thịt, cuối cùng vươn ngón tay thuận lợi luồn vào huyệt nhỏ của người phụ nữ, từng tầng lớp thịt đều gắt gao kẹp lấy ngón tay người đàn ông, khiến cho mỗi lần anh tiến vào sâu một chút đều tốn sức, cho đến khi ngón tay anh chạm phải màng mỏng của người phụ nữ.