Dữ Dã Thú Tại Y Điện Viên

Chương 2 - Chương 2

Trước Sau

break
CHƯƠNG 2

Dáng người Âu Dương Long không tồi, không phải loại cơ thể đầy đặn, thế nhưng không hề thừa thịt.

Con mắt của đối phương quét qua tòa thân ÂuDương Long, chậm rãi dời về phía hạ thể của cậu, nhìn xem nơi riêng tư cùng thể mao cũng không dầy lắm, còn có cái kia tính khí mơ hồ lộ ra ở bên ngoài, yên tĩnh mà dán tại bên đùi của cậu

Hắn trước lấy tay nhẹ nhàng quét mở thể mao, sau đó chậm rãi vuốt ve, bởi vì Âu Dương Long đã ngủ nên toàn thân có vẻ không được mẫn cảm, vật kia mềm nhũn nhìn giống như là một đoạn gỗ nhỏ. Đối phương cũng không cố chấp vuốt ve, mà là chậm rãi đem Âu Dương Long ôm đến trong lòng ngực của mình, cẩn thận nhìn ngắm toàn thân của cậu, càng giống như là đang quan sát con mồi.

Sờ lên môi, nhìn xem hàm răng bên trong, sau đó đưa tay vuốt nhẹ mạch đập nơi cổ họng, hắn hiển nhiên đối cổ rất có hứng thú.

Sau khi ngửi ngửi trên người Âu Dương Long, cảm giác có một loại hương vị nhàn nhạt, cùng hương vị của chính mình không giống nhau.

Nam nhân lúc này đình chỉ động tác, nhìn xem Âu Dương Long, sau đó đem tay với vào hạ thể của chính mình, chậm rãi xoa nắn, kéo ra quần da, tính khí cao ngạo thô to liền từ bên trong nhảy đi ra, cứng rắn đứng thẳng dậy, hắn chỉ là không ngừng xoa nắn, sau đó còn vỗ về chơi đùa bên dưới gốc, kích thích song hoàn đã run nhè nhẹ, thanh âm thở dốc cho thấy dục vọng của hắn một điểm một điểm bởi vì luật động của bàn tay mà bị khơi mào, còn cái người ngủ bên cạnh thì căn bản cái gì cũng không hay biết.

Đột nhiên một tiếng kêu rên, nam tử tóc đen với một đôi mắt xanh biếc đem dịch thể màu trắng toàn bộ phun ra, rải đầy lên ***g ngực xích lõa của Âu Dương Long.

Nhìn nhìn kiệt tác của mình, nam tử tóc đen lấy tay đem cái thứ trắng trắng trên người Âu Dương Long lau sạch sẽ, sau đó thỏa mản ôm cậu đi vào giấc ngủ.

Không phải Âu Dương Long muốn ngủ, cậu là bị ép phải ngủ , cho nên trời tờ mờ sáng thì đã tỉnh lại, cảm thấy chung quanh rất ấm áp, tựa như đang nằm trên giường êm niệm rộng vậy, làm cho Âu Dương Long cảm thấy chuyện ngày hôm qua giống như là đang nằm mơ, cũng không cam lòng mà mở mắt ra.

Đột nhiên bên tai truyền đến một thanh âm khò khè, nhưng tựa hồ lại không giống, cảm giác y như là tiếng của con mèo nuôi trong nhà…….

“Mẹ a!” Âu Dương Long triệt để sợ đến cháng váng, tranh thủ thời gian che miệng lại, sợ thanh âm điếc tai nhức óc của mình vừa rồi sẽ đánh thức cái thứ đen sì đang nằm bên cạnh. Âu Dương Long tranh thủ thời gian, bất chấp đau đớn trên chân cùng tay cố gắng dùng sức bò ra bên ngoài.

Cái thứ đen gì đó đột nhiên mở to mắt, ngẩng đầu đứng dậy, đánh cái hà hơi, sau đó run run toàn thân lông mao màu đen của nó, khom lưng nhìn xem cái người đưa lưng về phía mình đang nhẹ nhàng mà bò ra ngoài.

Nó chậm rãi đi đến, bởi vì trên chân có đệm thịt, cho nên cũng không có phát ra âm thanh gì, cái đuôi linh xảo quơ quơ, quét lấy đống rơm rạ chung quanh nghe xào xạt.

Âu Dương Long cảm thấy có điểm không đúng, quay đầu nhìn thoáng qua thiếu chút nữa thì ngất xủi luôn.

Cái này căn bản là một con mèo lớn !!! A! Không đúng, đây là một con báo a! Tìm tòi trong trí nhớ của mình cuối cùng cũng biết chính xác trước mặt là một con Báo màu đen.

Cái người đáng chết kia khẳng định chính là vì muốn bắt con báo này nên mới đem mình làm mồi! Mụ mụ a! Âu Dương Long dựa người về sau, lưng đánh lên vách sơn động, một chút hy vọng có thể dọc theo sơn động chạy trốn cũng không còn!

55555555555, cậu cũng không muốn chết như vậy a! Nắm lên trong tay cũng chỉ có rơm rạ nên chẳng thể ném được.

“Cút ngay! Cút đi!!!” Trong miệng còn mắng, bị dọa cho sợ quá nên tế bào não của cậu chỉ có thể nghĩ ra mấy từ chửi này thôi.

Hắc Báo bị ném cho dính đầy rơm rạ, dùng con mắt màu xanh biếc nhìn chằm chằm vào Âu Dương Long, sau đó nhẹ nhàng lắc đầu, rơm rạ toàn bộ rớt xuống. Nó liếm liếm móng vuốt của mình, sau đó tiến lại gần Âu Dương Long.

Thượng đế a, ta đây coi như xin ngài lão nhân gia! Hy vọng không cần phải quá đau!555555555 Âu Dương Long sợ quá độ đến nước mắt cũng bắt đầu chảy ra.

Lúc này hắc Báo đi tới cũng không có mong muốn ăn tươi nuốt sống Âu Dương Long, mà là trước ngửi ngửi thân thể của cậu, đặc biệt là ngửi bên dưới hạ thể, sợ tới mức Âu Dương Long tranh thủ thời gian co lại chân dựa ở một bên, sau đó nó bắt đầu liếm lấy bắp chân Âu Dương Long.

Âu Dương Long có chút ngạc nhiên, cái con báo màu đen này tựa hồ cũng không có ý định ăn mình, hảo, dứt khoát thừa dịp lúc này đào tẩu a!

Âu Dương Long cố lấy dũng khí, chậm rãi bò ra bên ngoài cửa động, nhìn thoáng qua nơi này cách mặt đất khá cao, cậu nuốt nước miếng một cái, vừa mới chuẩn bị vươn tay, đột nhiên liền nghe thấy con báo ở phía sau rống lên một tiếng, cậu sợ tới mức tay mềm nhũn, thiếu chút nữa liền rơi xuống. Âu Dương Long tranh thủ thời gian bắt lấy khối nham thạch nhô ra bên cạnh, điều chỉnh tốt vị trí của mình, cậu vừa mới chuyển đầu đã thấy một cái móng vuốt mạnh mẽ ấn thân thể của mình xuống mặt đất, hắc Báo răng nanh lộ ra bên ngoài tựa hồ rất tức giận thở hổn hển theo dõi cậu, Âu Dương Long có cảm giác tình cảnh này giống y như cảnh lúc con mèo nhà cậu bắt chuột.

Mà cậu chính là một con chuột thật lớn………

Âu Dương Long sợ tới mức quên luôn hô hấp thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của mình. Nghẹn, bình bình lại hô hấp, sau đó hoảng sợ nhìn xem cái mống vuốt kia đang đè lên chính mình, mơ hồ có thể thấy bên dưới lớp lông màu đen chính là móng vuốt sắc nhọn của hắc Báo.

Hắc Báo dùng móng vuốt quét lấy Âu Dương Long, làm cho cậu té vào trong sơn động, chính mình thì đứng nhìn xem Âu Dương Long có ý tứ lắc cái đuôi, lại quay đầu nhìn thời tiết bên ngoài, liền nhảy lên biến mất tại cửa động, lúc này Âu Dương Long cũng không quản nhiều như vậy, tranh thủ thời gian bò lên phía trước muốn thừa dịp con báo không ở dứt khoát chạy trốn, vừa leo đến cửa động thì hắc Báo đột nhiên lại chui ra, nhe răng trợn mắt gào thét vào mặt Âu Dương Long, xem cậu y như con gà con mà đuổi vào sơn động, nó còn dùng móng vuốt dùng sức quét ra từng đường dài trên mặt đất, đe dọa cậu, sợ tới mức Âu Dương Long động cũng không dám động, lần này cậu đã minh bạch, con báo này không muốn cho mình đi ra ngoài.

“Ngoan ngoãn….. Nghe lời…” Âu Dương Long ý đồ vươn tay đùa với hắc Báo, kết quả đổi lấy chính là một hồi điên cuồng gào thét, sợ tới mức làm cậu co lại thành một đoàn, dùng hai cặp mắt long lanh đáng thương nhìn chằm chằm vào hắc Báo.

Cái này tính cái gì a, ta ngay cả di thư đều chưa có ghi !5555555

Toàn thân trơn bóng, quần áo cũng bị nhánh cây quẹt đến tả tơi, đồ lót còn không biết ở nơi nào…..

Cuối cùng qua thời gian rất lâu, không biết vì cái gì có chút mệt mõi nên Âu Dương Long chậm rãi nhắm mắt lại ngủ tiếp, Hắc Báo nhìn nhìn Âu Dương Long, mới từ từ đi ra khỏi sơn động.

Bởi vì có con sâu nhỏ từ trên mặt đất bò lên người làm Âu Dương Long bực bội mà tình dậy, mở mắt nhìn nhìn chung quanh, phát hiện có một con chim trĩ chết ngay bên cạnh, bên kia là Hắc Báo đang liếm láp vết máu bên mồm của mình. Xem ra là vừa ăn con gì đó.

Cho mình sao? Âu Dương Long có chút không dám tin tưởng, nhìn nhìn con chim trĩ, đột nhiên nghĩ không lẽ con báo chê mình gầy, bắt chim trĩ đút cho mình ăn, đem mình nuôi cho béo sau mới hạ thủ a!

Sợ tới mức Âu Dương Long đem con chim trĩ đá đi rất xa, chính mình như cũ tránh ở một góc của sơn động, tuy nhiên bụng đã bắt đầu kêu, nhưng là mấy con thú không có nấu chín cậu mới không ăn, chán ghét chết!

Xem ra còn chưa đủ đói a.

Mà lúc này hắc Báo chỉ nhìn cậu một hồi liền nghiêng đầu đi, tựa hồ nhìn chằm chằm vào bầy vượn ở xa xa trên cây như có điều suy nghĩ, cũng không có ý định đối với kẻ không nghe lời Âu Dương Long làm cái gì, chỉ là ngẫu nhiên nằm ở đó dùng vuốt chải lên lớp lông màu đen sáng bóng của mình, sau đó bị vật gì đó hấp dẫn, nhìn nó vô cùng chăm chú.

Không sai biệt lắm một ngày cứ ở trong sợ hãi cùng ngủ mơ mà trôi qua, vết thương của Âu Dương Long tuy đã được đắp thảo dược, nhưng là bởi vì bị thương cùng thời tiết ảnh hưởng nên có hơi phát sốt .

Hắc Báo cũng không biết khi nào thì rời khỏi sơn động, Âu Dương Long mơ mơ màng màng cũng chẳng muốn đào tẩu, nằm ở trên đống cây cỏ hưởng thụ cảm giác đói bụng……

Một lát sau, tựa hồ là bởi vì Âu Dương Long ngủ quên mất, đợi cho đến khi cậu tỉnh lại, đã phát hiện chính mình nằm trên một tấm vải thô, hơn nữa dược thảo trên tay cùng chân đã được đổi mới, trong không khí còn có mùi của gà quay .

Nhìn xem cái sơn động khó được một đống lửa chiếu sáng, còn có người ngồi đưa lưng về phía mình chính là nam nhân ngày hôm qua, hắc Báo đã chẳng biết đi đâu.

Bởi vì Âu Dương Long đứng dậy phát ra thanh âm, nam nhân tóc đen quay đầu lại nhìn cậu, sau đó đột nhiên đi tới, đem cậu xem như con gà con mà bắt lấy, cầm lấy hai cánh tay cậu ấn ngồi xuống, dùng cái trán cùng mặt đụng vào trán cùng mặt của Âu Dương Long, cảm thụ xem cậu đã hạ sốt hay chưa.

“Thỉnh…. Xin hỏi…” Âu Dương Long bị hành động này khiến cho không hiểu ra sao, tranh thủ thời gian hòa hoãn, quan sát kỹ càng ngũ quan của người nam nhân tóc đen này.“Nơi này có một con hắc Báo! Ngươi phải cẩn thận một chút!” Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Âu Dương Long khẩn trương nhìn nam tử tóc đen, đột nhiên phát hiện đồng tử trong hai con mắt màu xanh biếc cuả hắn hơi dài và nhỏ, giống như là đồng tử của con mèo khi gặp được ánh sáng sẽ trở nên như vậy, làm cho Âu Dương Long tò mò mà nhìn chằm chằm.

Nam nhân tóc đen suy tư một chút, đột nhiên quay đầu cầm cái đùi gà đưa cho Âu Dương Long.

“Là ta nuôi , không quan hệ.”

Âu Dương long xác thực rất đói bụng, bất chấp lễ nghi nắm lên đùi gà mà gặm, vị cũng bình thường, nhưng là so với cái gì tiệc lớn đều ăn ngon hơn, bởi vì thật sự quá đói . Chính mình có loại khẩu vị này cũng đã làm cho Âu Dương Long vô cùng ngạc nhiên, trước kia ngay cả cơm cậu cũng không có muốn ăn a!

“Chờ ngươi thương thế tốt lên chúng ta sẽ đi khỏi chỗ này.”

Âu Dương Long nghe mà mừng rỡ, thực sự có thể trở về?! Cậu không thể tin được! Chính mình lại gặp được quý nhân.

Dứt khoát không khách khí ăn xong toàn bộ gà quay, hoặc là nói gà nướng, cũng không quản nó là cái gì gà…..Âu Dương Long cứ đánh chén no nê, sau đó tiến về phía cái thảm bằng vải thô bên trong, nhìn xem ngọn lửa trong động, còn có cái nhìn chằm chằm mãnh liệt của nam nhân tóc đen.

“Ngươi hảo, ân… Ta gọi là Âu Dương Long, Âu Dương là họ của ta, Long trong khủng long. Là người Trung Quốc! Trung Quốc ngươi biết không? Là một quốc gia rất lớn rất đẹp rất cổ xưa! Ngươi tên gì?”

Nam nhân tóc đen cũng không có trả lời ngay, đột nhiên chuyển tới liếm láp một ít mỡ còn lưu lại trên môi của Âu Dương Long, sau đó đầu lưỡi tại miệng của mình liếm liếm một chút.“Ta gọi là Spencer.”

Lúc này Âu Dương long bởi vì hành động dị thường vừa rồi mà có chút khiếp sợ, bụm lấy miệng của mình, mặt đỏ lên nhìn xem đối phương.

“Là…. Đồng tính luyến ái?!”

Nam nhân tóc đen hiển nhiên không có hiểu cái từ này hàm nghĩa gì, không hiểu ra sao nhìn cậu một chút, sau đó quay đầu bới ra một ít rơm rạ, xem bộ dáng là chuẩn bị cho mình một chỗ để ngủ.

“Ngủ đi, ta cùng ngươi.” Không đợi Âu Dương Long kịp phản lại thì hắn đã ôm lấy cậu, bất quá lần này hắn không có tiến vào bên trong tấm thảm, mà là đem Âu Dương Long đang nằm ở trong cái thảm cuốn lại y như gối bánh chưng, sau đó thoả mãn ôm cậu nhắm mắt lại.

Chờ một chút…….. Tất cả chuyện này còn chưa có giải thích rõ a ! Như thế nào đi ngủ rồi!

Đầu mặc dù có điểm đau, cổ cũng có điểm khát, nhưng Âu Dương Long dù cố gắng giãy dụa đứng dậy như thế nào, tấm thảm lại tựa như cái ***g giam giữ cậu không thể thoát được.

“Ta không thở được! Spencer!” Âu Dương Long tức giận nhìn đối phương, phát hiện hơi thở của hắn đều đều, căn bản chính đã ngủ mất rồi. Lúc này bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng sói tru, vốn người đang ngủ Spencer đột nhiên mở mắt nhìn chỗ cửa động.

Tiếng sói tựa hồ so với ngày hôm qua gần hơn, hơn nữa còn giống như có cả một bầy sói đang kêu vậy, Âu Dương Long nghe thấy cũng có chút kinh hồn táng đảm.

Sẽ không có cái chuyện gì đáng sợ phát sinh chứ…….

Nghĩ tới đây, nếu như Âu Dương Long có thể động đây được, cậu khẳng định sẽ tát chính mình vài cái, loại chuyện không may mắn này chỉ cần cậu nghĩ đến thì y như rằng nó sẽ xảy ra! Đây là từ lúc rớt xuống mà Âu Dương Long có thể khẳng định… so với lời tiên tri còn muốn chuẩn hơn.

Chết tiệt, chính mình nếu sớm biết như vậy thì sẽ học một số kỹ năng sinh tồn nơi dã ngoại, những chương trình học cùng một ít huấn luyện dã ngoại căn bản là không dùng được!

Spencer đứng lên đi đến cửa động nhìn xuống bên dưới, đột nhiên ánh mắt hắn trở nên sắc bén nhìn chằm chằm vào rừng cây, thanh âm sàn sạt tuy rất nhỏ, nhưng hắn lại có thể nghe được rất rõ ràng.

Hơn nữa hắn còn nhìn thấy một số điểm sáng lòe lòe đang không ngừng di động lên tiếp cận chỗ này.

“Có phải là sói đến đây?!” Âu Dương Long đem tình huống tệ nhất nói ra, đỡ phải đến lúc chính mình đụng phải còn có tinh thần mà thừa nhận .

“Ngươi ngủ đi.” Spencer đột nhiên quay đầu lại, lại là cặp mắt màu xanh biếc tỏa sáng kia, giống như một phương thuốc như thôi miên làm cho Âu Dương Long đang khẩn trường ngã xuống đất, sau khi nhìn xem cậu như cái thịt cuốn nằm ở trong tấm thảm không nhúc nhích hắn mới quay đầu nhìn đến điểm sáng dưới sườn núi đang hướng lên đây, hắn quay đầu lại đi vào sơn động.

Spencer vừa mới đi vào trong sơn động thì một con sói lông màu bạch kim bờm xờm dựng thẳng lên nhảy vào theo, nhìn xem Spencer, há mồm giống như là đang cười nhạo kẻ yếu.

Đang chuẩn bị đi đến chỗ Âu Dương Long nằm ngủ , Spencer liền đứng lại ngăn ở chính giữa, dùng đôi mắt màu xanh biếc hung hăng trừng con sói đang đứng ngay cửa động.

Hiển nhiên con sói vẫn còn có chút sợ nam tử tóc đen trước mặt, lui ra phía sau một bước nhỏ, đột nhiên quay đầu kêu một tiếng, sau đó nhìn Spencer một cái liền quay ra ngoài sơn động, trước khi đi còn tiểu vào cửa động xem như làm cái ký hiệu.

Nam tử tóc đen nhíu mày, tuy rất tức giận, nhưng đối phó một đám sói hắn không nắm chắc phần thắng cho lắm.

_________________
break
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc