Trợ lý đến thông báo cho Tiết Hàn hội nghị sắp bắt đầu. Tiết Hàn ý tứ sâu xa mà nhìn Thu Đồng Tâm, ôm văn kiện đi ra ngoài, còn rất tri kỷ mà đóng cửa lại để hai người ở lại văn phòng.
+
Vị Nhiếp luật sư kia rốt cuộc cũng từ trên ghế đứng dậy, đi đến trước mặt Thu Đồng Tâm trầm giọng hỏi:
"Còn đau không?"
Thanh âm lạnh nhạt, biểu tình cũng lạnh nhạt, nhưng trong mắt hắn mang theo ý cười, hơn nữa ngữ khí này so sánh với lúc mới gặp hôm qua thì xác thật đã nhu hoà hơn không ít.
Thu Đồng Tâm sửng sốt một chút mới phản ứng lại hắn đang hỏi cái gì, cô lắc đầu: "Đã sớm tốt hơn rồi."
"Xin lỗi, ngày hôm qua em về nhà rồi tôi mới nhớ tới đã không mang bao cao su lại còn... bắn ở bên trong. Tôi vốn định đưa văn kiện cho Tiết tổng xong rồi đưa thuốc cho em..."
"Tôi uống rồi, sẽ không mang thai đâu." Thu Đồng Tâm khó hiểu mà nhìn hắn: "Ngủ một lần... hai trăm vạn?"
"Em giận sao? Tôi cũng không phải có ý kia, chỉ là cảm thấy nếu là công ty nhà em, hỗ trợ cũng là chuyện tất nhiên."
"Tất nhiên? Bởi vì tôi và anh đã ngủ với nhau sao? Vừa rồi ŧıểυ lão bà kia nói, anh nói với bà ấy tôi và anh kết giao, ngày hôm qua chúng ta có xác định quan hệ yêu đương sao?"
"Ngày hôm qua không có, vậy hôm nay thì sao?"
Lúc này Thu Đồng Tâm phản ứng lại: "Anh không phải là muốn chịu trách nhiệm với tôi chứ? Đây đã là thời đại nào rồi, không cần không cần, thật sự không cần đâu. Yên tâm, tôi sẽ không quấn lấy anh."
Thấy nháy mắt ánh mắt người đàn ông lạnh xuống, Thu Đồng Tâm đột nhiên sợ tới mức lui về sau một bước:
"Không phải là anh muốn tôi chịu trách nhiệm với anh chứ? Cái này tôi nói anh nghe này, cho dù tính hôm qua thật sự là lần đầu tiên của anh đi, nhưng anh là một người đàn ông mà, dựa theo logic truyền thống ngày hôm qua chiếm tiện nghi là anh chứ, không phải tôi. Anh đừng nghĩ ăn vạ tôi."
Người đàn ông tiếp tục dùng loại ánh mắt cô xem không hiểu mà chìn chằm chằm cô hồi lâu, rồi chậm rãi mở miệng hỏi:
"Em nói không biết tôi là luật sư, vậy ngày hôm qua em nói với tôi là cái gì? Em không biết tôi cùng Tiết tổng nói chuyện gì đã chạy tới hỏi tôi giá cả?"
Thu Đồng Tâm nhún nhún vai: "Nói tiền bán thân của anh."
Đồng tử người đàn ông co lại, biểu tình trên mặt càng thêm lạnh băng: "Em nói cái gì?"
"Ai daa, tóm lại đây là hiểu lầm." Thu Đồng Tâm vung bàn tay lên, dáng vẻ không sao cả nói, "Tôi cho rằng anh là ŧıểυ bạch kiểm mà Tiết phu nhân nhà chúng tôi chuẩn bị bao dưỡng, cho nên chạy tới nói chuyện giá cả với anh!"
Dù sao chuyện bà mẹ kia của cô nuôi ŧıểυ bạch kiểm trong vòng quan hệ này ai cũng biết, cô cũng không cần che giấu làm gì.
Lại nhìn chằm chằm cô một lúc lâu sao, người đàn ông mới cười lạnh một tiếng: "Giúp mẹ mình hỏi giá cả bao dưỡng, Thu ŧıểυ thư thật đúng là không giống bình thường."
"Không phải hỏi cho bà ấy, mà là hỏi cho tôi. Tôi muốn ngủ với đàn ông của bà ấy để trả thù, nói như vậy đã đủ rõ ràng rồi chứ?"
Thu Đồng Tâm không thích quanh co lòng vòng, nếu người đàn ông này đã muốn biết nguyên nhân, cô cũng trực tiếp rộng mở mà nói.
Con ngươi người đàn ông thâm trầm đến đáng sợ. Thu Đồng Tâm tuy nhìn không hiểu hắn đang suy nghĩ gì, nhưng vẫn cảm nhận được hơi thở nguy hiểm.
Theo bản năng mà lui sau một bước, cô chỉ có thể cười gượng với hắn: "Uy, tôi biết nghĩ anh làm ra chuyện bán mình như vậy, anh nhất định rất tức giận. Tôi xin lỗi anh được chưa? Sau đó hai ta thanh toán xong?"
4
Nghiêm túc đánh giá người đàn ông trước mặt lần nữa, Thu Đồng Tâm mới phát hiện vứt bỏ cái mác 'bị bao dưỡng', hắn vậy mà lại soái hơn rất nhiều, khí chất cũng rất tốt.
Đặc biệt là khi đảo mắt qua ngón tay thon dài, cùng với nơi hơi có chút nhô lên giữa háng hắn, cô lại nghĩ tới cảm giác ngày hôm qua cao trào dưới thân hắn, thực sự sướиɠ nha.
Hay bây giờ hỏi hắn một chút có nguyện ý tiếp tục bạch bạch bạch với cô không? Hiện tại đứng trước mặt hắn như vậy, cô đều cảm thấy lòng ngứa ngáy khó nhịn.
"A..." Người đàn ông thấp thấp mà cười một tiếng, lẩm bẩm tự nói, "Thì ra là như thế này, tôi còn tưởng rằng..."
Lạnh lùng nhìn Thu Đồng Tâm vài giây, hắn đột nhiên nâng khoé môi nở một nụ cười quái dị với cô:
"Vụ kiện kia tôi sẽ tiếp tục làm miễn phí. Rốt cuộc ngày hôm qua đã ngủ với cô, hai trăm vạn tiền bán mình, tôi còn có thể trả được."
"Ê..."
Nhìn bóng dáng người đàn ông rời đi, Thu Đồng Tâm cũng không biết nên mắng hắn vũ nhục cô, hay là nên giữ hắn lại nói chuyện tiếp tục lăn giường.
Nghĩ nghĩ, cô quyết định đem ý nghĩ sau bóp chết. Cô còn thiếu một người đàn ông sao? Cút đi!
2
Chờ Tiết Hàn họp xong trở về, Thu Đồng Tâm mới như suy tư cái gì mà nhìn bà:
"Mẹ nói không phản đối con kết giao với Nhiếp luật sư, sao vậy? Mẹ lại thử rồi sao? Là cởi hết quần áo đứng trước mặt hắn hắn cũng không dao động, làm mẹ cảm thấy hắn là quân tử không háo sắc, hay là lại quăng mấy trăm vạn thử ra được là hắn không yêu tiền?"
Tiết Hàn hoàn toàn làm lơ sự châm chọc trong giọng nói của cô, chỉ ra vẻ không sao cả mà nói:
"Hắn có không yêu sắc, hay không yêu tài hay không, mẹ không cần biết. Mẹ chỉ cần biết hắn là người Nhiếp gia, vậy là đủ rồi."
"Nhiếp gia? Nhiếp gia nào?"
"Con không biết? Cũng đúng, hôm trước bạn trai con vẫn là người khác, hôm qua mới đổi thành Nhiếp Thành, con không biết cũng bình thường."
Tiết Hàn cười vỗ vỗ vai Thu Đồng Tâm: "Đương nhiên là Nhiếp gia làm Internet kia, công ty vẫn luôn là trung tâm của ngành giải trí Internet, đả thông ngành sản xuất trò chơi. Nếu con có thể xúc tiến hợp tác với Nhiếp gia..."
"Ah, thì ra là như thế này." Thu Đồng Tâm hiểu rõ mà cười cười, "Cho nên dưới tình huống có thể có lợi, người cùng lão Thu không cần thăm dò giúp con người kết giao với con có phải là rác rưởi hay không, đúng không?"
"Nếu hắn nguyện ý cưới con, con lại nguyện ý gả cho hắn, chúng ta vì sao lại phản đối? Muốn ích lợi hay là tình yêu, con có thể tự mình chọn. Nếu chọn tình yêu, mẹ đây vì con mà đến trấn giữ cửa ải, nhìn xem con có mang rác rưởi về hay không, giống như tên đàn ông thúi hôm trước ấy. Nếu chọn lợi ích, vậy với thân phận đại ŧıểυ thư Thu gia của con đủ để đảm bảo hôn nhân của con sẽ giống mẹ với ba con vậy."
"Giống các người? Một người mỗi ngày ở bên ngoài tìm đàn ông, một người mỗi ngày ở bên ngoài đổi phụ nữ?"
"Nhưng ít ra, ích lợi mà mẹ nên có, một phân cũng không ít đi. Vị trí Thu phu nhân, ngoài mẹ ra, những người đàn bà kia nghĩ cũng không cần nghĩ. Bởi vì mẹ là đại ŧıểυ thư Tiết gia. Lợi ích của Thu gia và Tiết gia, từ hơn hai mươi năm trước đã cột chung một chổ rồi. Con và Nhiếp Thành cũng vậy, chỉ cần con gả cho hắn, Thu gia chúng ta sẽ bảo vệ con cả đời vẫn là Nhiếp phu nhân."
"Nói như vậy, người hy vọng con với Nhiếp Thành tiếp tục kết giao thật lâu?"
"Đương nhiên, tình yêu với lợi ích, mẹ khuyên con tốt nhất nên chọn lợi ích. Đến cả con gả cho Nhiếp Thành, cũng không thể là vì tình yêu, chỉ có thể là lợi ích, nếu không về sau chỉ có con khóc thôi. Bọn đàn ông trong cái vòng này có đức hạnh gì, con từ nhỏ đến giờ còn thấy ít sao?"
"Đúng vậy..." Thu Đồng Tâm vẻ mặt vô tội mà nhìn người phụ nữ trước mặt, "Chỉ là con với Nhiếp Thành vừa mới chia tay."
Như ý nguyện nhìn thấy trên mặt Tiết nữ sĩ khó có được kinh ngạc, Thu Đồng Tâm cười khẽ lắc lắc đầu:
"Xin lỗi, Tiết tổng, làm bàn tính như ý của người thất bại rồi. Con thừa nhận, người nói rất có đa͙σ lý, cũng thật có thể thuyết phục con, nhưng có một chuyện con muốn hỏi người. Nếu hôn nhân của người cùng lão Thu chỉ cần lợi ích, vậy sinh ba anh em chúng con ra làm gì? Chúng con cũng là một phần ích lợi này sao?
Bất quá mấy năm nay, nhìn thái độ của người với lão Thu đối đãi với ba anh em chúng con, con đại khái có thể rõ ràng, chúng con thật đúng con mẹ nó chính là một phần lợi ích này rồi. Dù sao thì con trai không giống con trai, con gái cũng không giống con gái. Tất cả đều là con rối gỗ trong tay các người, tuỳ ý các người giật dây ȶᏂασ túng.
Nhưng mà, người với lão Thu cũng không cần lo lắng con sẽ bị rác rưởi nào đó lừa đâu, bởi vì con đời này sẽ không trông chờ vào cái gì gọi là tình yêu. Đương nhiên, các người cũng đừng nghĩ sắp đặt hôn nhân lợi ích cho con. Bởi vì con cũng không muốn sinh ra đứa con mà cha không đau mẹ không yêu, con không làm được cái loại nghiệt này!"