Phương pháp cấy que tránh thai dưới da vô cùng đơn giản. Loại giống Thu Đồng Tâm cấy vào, hiện giờ rạch một đường nhỏ chỗ cánh tay lấy cái cũ ra đặt cái mới vào là xong.
Vết rạch rất nhỏ, ŧıểυ phẫu xong dùng băng gạc vô khuẩn dán lại một chút là được. Loại người sợ đau sợ ngứa như cô, để tránh cho phiền toái cũng vô cùng vui vẻ chọn dùng cách này.
Đi thang máy xuống đến lầu một, khi ngang qua ô thu phí, cô vừa vặn nghe được một đôi tình nhân đang nói chuyện.
"Cái gì mà cấy vào da này cũng quá đắt rồi, vậy mà những một ngàn, hay là thôi đi, chúng ta đừng làm."
"Nhưng ngày thường anh đều không mang bao, lỡ như mang thai thì làm sao bây giờ? Không phải anh nói chưa có làm xong việc chuẩn bị kết hôn với em, cũng chưa muốn có con sao?"
"Yên tâm đi, tuyệt đối sẽ không dính đâu. Mỗi lần anh đều bắn ở bên ngoài, chúng ta ở bên nhau lâu như vậy, không phải trước giờ không tránh thai cũng chưa từng dính sao? Còn đi lãng phí tiền này làm cái gì?"
Thấy cô gái giãy giụa còn muốn đi nộp phí, người đàn ông đã túm cô gái lại chuẩn bị kéo ra bên ngoài.
Thu Đồng Tâm không khỏi cười lạnh một tiếng, đột nhiên cất giọng nói: "Vậy chỉ có thể nói rằng xác suất tinh trùng của anh sống sót quá thấp, cho dù bắn tinh trong cơ thể cũng chưa chắc sẽ mang thai. Hoặc là, anh căn bản chính là vô sinh. Đại ca, trên lầu có khoa sinh sản lên tìm hiểu một chút không?"
Bệnh viện tư nhân tuy rằng không quá nhiều người, nhưng đây chung quy cũng là lầu một, là nơi người đến người đi. Một câu này của Thu Đồng Tâm, trực tiếp hấp dẫn ánh mắt của mọi người chung quanh lại đây. Thậm chí không ít người đang nghe, nghe cô nói đến đoạn sau đều bộc phát ra một trận cười, dùng các loại ánh mắt quái dị nhìn người đàn ông kia.
Mặt người đàn ông lúc đỏ lúc trắng, tức giận mà nhìn Thu Đồng Tâm: "Liêm quan cô cái rắm!"
"Đúng là không liên quan đến chuyện của tôi nha." Thu Đồng Tâm không sao cả mà nhún nhún vai, "Tôi chỉ là tò mò, loại người giống như anh ngay cả thuốc tránh thai với tiền áo mưa cũng luyến tiếc, làm như thế nào mà tìm được bạn gái hay vậy?"
Người xung quanh lại được một trận cười ầm lên. Người đàn ông căm giận liền muốn tiến lên động thủ với Thu Đồng Tâm, lại bị cô gái kia giữ chặt.
Cô gái sắc mặt không vui trừng mắt Thu Đồng Tâm: "Đây là chuyện của chúng tôi, không cần cô phải quản."
Thu Đồng Tâm bĩu môi, chậc chậc ra tiếng: "Có vài người cứ thích vào trong đống rác tìm bạn trai, tôi đương nhiên không quản được. Bất quá chị gái à, cô vẫn nên cầu nguyện trước một chút cho người đàn ông này vô sinh thật đi. Nếu không dựa vào biện pháp tránh thai lâu dài bắn tinh bên ngoài của hắn kia, cô sớm hay muộn gì cũng trúng tuyển đấy.
3
Dù sao người ta vẫn là không muốn có con, cũng không chuẩn bị kết hôn với cô. Chờ cô mang thai rồi, người ta lấy một chân đá cô là xong. Còn cô, mang cái bụng to, hoặc là đi phá thai, hoặc là sinh con ra, làm một bà mẹ đơn thân. À, đúng rồi, còn phải nhắc nhở cô, xã hội này thành kiến với phụ nữ rất sâu, mặc kệ là cô ly hôn, hay là chưa kết hôn đã có thai. Bọn người nào đó bàn tán bình phẩm, chỉ mỗi người một ngụm nước miếng cũng có thể dìm chết cô, cô xác định có thể chịu được?"
Cô gái kia bị một tràng này của Thu Đồng Tâm nói đến hoàn toàn sửng sốt, ngơ ngác quay đầu lại nhìn người đàn ông bên mình.
Người đàn ông tránh thoát khỏi sự lôi kéo của cô gái, cũng mặc kệ có rất nhiều quần chúng vây xem, vọt thẳng đến chỗ Thu Đồng Tâm, nhìn tư thế kia là muốn ra tay.
Thu Đồng Tâm cũng không hoảng hốt, sớm đã nắm chặt cây chích điện trong túi. Tuy rằng cô đã luyện qua không ít thuật phòng thân, nhưng so hình thể, phụ nữ từ trước đến nay đều ở vào thế yếu. Cho nên bảo bối này của cô chưa bao giờ rời khỏi người. Đánh thắng được thì đánh, đánh không lại liền ra đòn sát thủ. Đây vẫn luôn là nguyên tắc của cô khi đối mặt kẻ địch.
Chẳng qua tên đàn ông kia còn chưa đến gần cô cũng đã bị người từ sau lưng kéo lại.
Người đàn ông giữ chặt hắn dáng người cao lớn rắn chắc, diện mạo cực kỳ tuấn lãng. Anh mới vừa xuất hiện đã chọc cho mấy cô gái nhỏ bên cạnh kinh hô ra tiếng, nhảy nhót không thôi.
Đương nhiên, nếu trên đùi phải anh không phải đang bó thạch cao mà nói, thì động tác anh hùng cứu mỹ nhân này hẳn là sẽ càng hoàn mỹ.
Nhìn Cổ Tinh Lan vững vàng chế trụ cánh tay tên kia, Thu Đồng Tâm lắc đầu, đang muốn tiến lên hỗ trợ, thì mấy người bảo an đã nhanh chóng tiếp tay, đem cái tên đang ở trạng thái điên cuồng kia khống chế xong.
"Học trưởng thật là mạnh mẽ mà. Đã bị thương thành như vậy còn dám anh hùng cứu mỹ nhân sao? Anh không sợ cái chân này phế đi, về sau cũng không thể đua xe nữa?"
Vừa trêu chọc đồng thời Thu Đồng Tâm cũng rất lưu loát đi đến phía sau Cổ Tinh Lan, đem cây gậy mới vừa rồi anh ném xuống nhặt lên đưa cho anh.
Cổ Tinh Lan tức giận liếc cô một cái: "Thật cho rằng bản thân có chút công phu mèo quào là không sợ trời không sợ đất? Em có biết mười người đàn ông thì hết chín người đều có thể đánh gục em hay không?"
"Vậy không phải vẫn còn có một người sẽ bị tôi đánh gục hay sao?" Thu Đồng Tâm cúi đầu liếc mắt nhìn đùi phải bị bọc thạch cao đến cực kỳ khoa trương kia của anh, "Sao rồi? Sẽ không tàn phế chứ?"
Trận đua xe ở Nhật Bản kia cô cũng có xem lại qua video. Lúc ấy mấy chiếc xe đua đều đụng vào nhau, chiếc của Cổ Tinh Lan ở bên cạnh. Anh cũng coi như là lái xe bị thương nhẹ nhất. Nhưng khi được đội cứu hộ nâng từ trong xe ra, đùi phải anh rõ ràng không động đậy. Sau tin tức lại nói thật ra chỉ bị gãy xương, chẳng qua nghĩ đến cũng rất nghiêm trọng.
"Dựa vào ánh mắt ước gì tôi tàn phế này của em, tôi cũng sẽ dưỡng cái chân này cho thật tốt." Cổ Tinh Lan cúi đầu nhìn băng gạc trên cánh tay cô: "Bị thương?"
Thu Đồng Tâm dương cánh tay về phía anh: "Học trưởng hẳn là nên theo sát thời đại, chú ý đến sự phát triển của khoa học một chút. Cái này gọi là phương pháp tránh thai cấy vào dưới da. Một lần làm được ba năm nha, anh có thể để cho những người phụ nữ của anh đều tới thử xem. Bằng không nếu như một đám đều muốn tìm mọi cách mang thai, muốn lợi dụng con để gả vào nhà họ Cổ, đến lúc đó học trưởng sẽ không lo liệu được hết quá nhiều việc đâu."
Cổ Tinh Lan lẳng lặng mà nhìn cô vài giây, đột nhiên thấp giọng nói câu: "Bên người tôi không có phụ nữ." Sau đó liền chống gậy cũng không quay đầu lại đi vào thang máy.
Thu Đồng Tâm căn bản không nghe rõ anh nói gì đó. Vốn dĩ Tần Hiên kêu cô sẵn tiện đi thăm Cổ Tinh Lan, cô cũng đã cự tuyệt. Nhưng hôm nay nghĩ người ta vừa rồi tốt xấu gì cũng đã giúp cô. Nhìn bóng dáng khập khiễng cô đơn kia của anh, cô vẫn là chạy chậm theo.
Vào thang máy mới vừa quay người lại liền nhìn thấy Thu Đồng Tâm đi theo, Cổ Tinh Lan không tự giác mà giương khóe miệng lên. Chẳng qua rất nhanh đã thay một gương mặt thối, tức giận nói: "Em tới làm gì?"
"Chiếu cố người già neo đơn." Thu Đồng Tâm cũng không nhìn anh một cái, chỉ túm cánh tay anh qua nâng vững vàng, lôi kéo anh lui về sau, "Đừng để cho người ta đem chân của anh đá cho tàn phế. Nếu anh què chân, tôi nằm mơ cũng có thể cười tỉnh."
Cổ Tinh Lan hừ lạnh một tiếng, xoay đầu về bên kia.
Vách tường thang máy bóng loáng vừa vặn đem thân ảnh Thu Đồng Tâm phản xạ vào. Dưới cái đầm ôm đường cong tinh xảo mềm mại, làn da trắng nõn tinh tế, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đáng yêu lại mang theo chút khí chất cao ngạo, khoé mắt đuôi mày tất cả đều là phong tình.
Nhìn nhìn, anh lại nhịn không được cong khóe miệng.