Con thỏ nhỏ lén lút thích lục bạc hà: Đại đại QAQ.
Hắc Diệu: ừ.
Du Thanh Quỳ lập tức xem lại địa chỉ mình đang dùng, không tiếp tục chờ Hắc Diệu trả lời. Cô nhanh chóng thoát khỏi tài khoản này, đăng nhập vào một tài khoản khác.
Hắc Diệu: Đây.
Hắc Diệu: Mấy hôm trước di động của tôi bị rơi hỏng rồi.
Hắc Diệu: Không tức giận.
Hắc Diệu: ŧıểυ Mê Quỳ?
Hóa ra điện thoại của nam thần nhà cô bị hỏng. Hóa ra nam thần nhà cô gửi cho cô nhiều tin nhắn như vậy mà cô không nhìn thấy. Trong lòng Du Thanh Quỳ vừa hưng phấn vui vẻ, lại vừa ảo não tự trách, sao cô lại không nhanh chóng đọc tin nhắn của Đại Đại nhà cô ngay chứ. Sao cô lại quá đáng như vậy chứ?
Du Thanh Quỳ nhanh chóng trả lời lại weibo @Hắc Diệu.
ŧıểυ mê quỳ của Hắc Diệu đại đại: Đại đại, tôi yêu anh. Hắc Diệu: địa chỉ. @ŧıểυ mê quỳ của Hắc Diệu đại đại.
Rất nhanh Du Thanh Quỳ đã nhìn thấy Hắc Diệu gửi lời khen đến bài đăng này của cô.
Ngay sau đó, bên dưới bài đăng có rất nhiều bình luận.
Ngày nào cũng lừa bịp: Được rồi, hóa ra không chỉ trao quyền, mà còn là trao quyền duy nhất. Quỳ gối. [xấu hổ][xấu hổ][xấu hổ]
Ba ngày béo mười cân: ŧıểυ mê quỳ, không hổ là fan của Hắc Diệu đại đại nhà ta. Lúc trước nghi ngờ bạn mượn danh tiếng của Đại Đại nhà chúng ta…. _(:зゝ∠)_ Rất xin lỗi.
Đậu xanh không mí mắt: Tôi biết ngay ŧıểυ mê quỳ đáng yêu như vậy nhất định sẽ không dùng những thủ đoạn như vậy để lấy danh tiếng mà.
A Hưu: Lúc trước không rõ tình huống, chỉ biết chạy theo phong trào, hắc hắc, xin lỗi. [cúi người][cúi người][cúi người]
Anh có độc: Ha ha, tôi nghĩ không chỉ đơn giản như vậy đâu. Nếu không thì cũng không để chuyện qua lâu như vậy rồi mới giải quyết. Không biết là cá nhân Hắc Diệu có chỗ nào tốt không nữa?
Mỗi ngày đều có người chết a a a: Lầu trên nói đúng. Tôi cũng nghĩ chuyện này không đơn giản như vậy. Đều là cùng một con đường. Nếu không phải là cô ấy mua Hắc Diệu vì danh tiếng thì cũng là Hắc Diệu và cô ấy cùng nhau tuyên truyền thôi.
Tô tử người tính: này này này, hai người lầu trên kia đang nói linh tinh cái gì thế. Chú Diệu của chúng ta là ai chứ? Ai cũng có thể mua được anh ấy sao?
Không ăn cải muối: Bây giờ có mấy người chuyên thích đi bôi đen người khác sao? Lúc trước thì bắt nạt một cô gái nhỏ bé, hiện tại còn dám bôi đen cả Hắc Diệu sao? Chú Diệu nhà chúng tôi dễ bôi đen thế hay sao?
Một viên mìn nổ chết người: Sự việc đã được giải quyết, mọi người đừng ầm ĩ nữa.
Phiền phiền phiền: bất kể như thế nào, tôi luôn tin tưởng Hắc Diệu đại đại.
Chị dâu diệu tương lai: QAQ, mọi người đều ở đây tranh cãi chuyện này sao, chỉ có mình tôi ghen tị thôi sao… trao quyền băng dán độc nhất vô nhị. Còn tất cả những tác phẩm nữa chứ. Ô ô ô…. Vì sao tôi không có Diệu Diệu. QAQ
Đại thần giả: Lầu trên +1
Một nét vẽ tạo thành cơn gió, chuyển đổi hướng gió một cách triệt để.
Quả cầu cao su nhỏ nhảy nhảy: Hắc Diệu lạnh lùng nhà tôi sao lại đối xử tốt với ŧıểυ mê quỳ như vậy. Nhân quyền của fan ở nơi nào???
Ba ngày béo mười cân: Kháng nghị một cách nghiêm túc.
Con mèo có cái đuôi to: yếu ớt mà nói….. Tôi làm fan còn sớm hơn cả ŧıểυ mê quỳ, vì sao tôi không có băng dán.
Hôm nay đột nhiên bé gái gặp trai đẹp: Chỉ mình tôi cảm thấy có chuyện mờ ám sao? Chẳng lẽ ngoài đời chú Diệu có chúng ta và ŧıểυ mê quỳ có quen biết sao?
Tôi không phải Tiếu Chiết Dụ: Lầu trên đừng nói bậy chứ? Bạn nói luôn thành ŧıểυ mê quỳ là bạn gái của Hắc Diệu đại đại đi. QAQ, đại đại, tôi cũng muốn….
ŧıểυ Hoắc Huyền bị mẹ đẻ ngược đến khóc: này…… có được tính là thức ăn cho chó không?
Mỗi ngày đều bị thúc giục đến rớt ngựa: Dù sao tôi cũng ăn.
…..
Du Thanh Quỳ nghiêng người ngã lên sofa, lqd, nhìn những bình luận này mà cười không khép được miệng. Cho dù như thế nào, cô cũng là người đầu tiên được Hắc Diệu tặng quà, băng dán. Tất cả những bức tranh của anh chỉ dùng sổ tay của cô. Ô ô ô, Du Thanh Quỳ xúc động đến phát khóc.
Thật là vui.
Du Thanh Quỳ vui vẻ nên quyết định sẽ tổng vệ sinh. Phòng khách, phòng ngủ của cô, phòng sách, sau đó là phòng ngủ của mẹ. Lúc Du Thanh Quỳ mở cửa ra, ngăn kéo trên bàn trang điểm ở cạnh giường của mẹ cô hơi mở ra, trên đó có một cái túi mở ra. Cô đi đến muốn đóng kín ngăn kéo lại, tay vừa đụng phải ngăn kéo khiến cô ngạc nhiên.
Cô chậm rãi mở ngăn kéo ra, kinh ngạc nhìn giấy chứng nhận ly hôn bên trong, trên đó có dán ảnh chụp của mẹ. Cô rời tầm mắt về phía thời gian.
Là ngày ba mẹ nói với cô muốn đi ra ngoài du lịch.
Du Thanh Quỳ ngồi trên giường, chậm rãi vuốt ve giấy chứng nhận ly hôn của ba mẹ. Qua rất lâu, cô mới từ từ để lại giấy chứng nhận ly hôn vào ngăn kéo. Cô tiếp tục quét dọn vệ sinh nhà cửa, cho đến khi dọn dẹp xong hết tất cả cô mới về phòng sách nhỏ của mình.
Cô mở máy tính lên, đầu tiên là đăng nhập vào trang chủ của ba. Ba cô rất ít đăng bài lên vòng bạn bè, bài mới nhất cũng là một năm trước. Cô lại vào trang chủ của mẹ, cũng rất lâu rồi mẹ cô chưa đăng bài lên vòng bạn bè.
Cô vốn nghĩ rằng có thể nhìn thấy hình ảnh họ cùng nhau ra ngoài du lịch.
Du Thanh Quỳ gửi cho mẹ một tin nhắn: Mẹ ơi, mấy hôm nay mẹ đi chơi có vui không?
Rất nhanh đã có người trả lời: ŧıểυ Quỳ, mẹ con đang tắm.
Sau đó lại thêm một câu: là ba đây.
Du Thanh Quỳ chớp chớp mắt, giống như đang nằm mơ. Cô nhìn lại ảnh đại diện của đối phương, không sai mà, đây là nick của mẹ mà.
Giấy chứng nhận ly hôn là giả sao? Là đi du lịch rồi chia tay như trong truyền thuyết sao?
Du Thanh Quỳ suy nghĩ một chút, sau đó viết: Ba ơi, khi nào ba và mẹ trở về?
“Khoảng hơn nửa tháng nữa đi, nhớ ba mẹ sao?”
Du Thanh Quỳ suy nghĩ một chút, mới trả lời: Con có chút nhớ, nhưng con không muốn làm ảnh hưởng đến ba mẹ, con ghẻ mà, QAQ.
“Con gái ngốc.”
Du Thanh Quỳ yên lặng cất máy tính, mở sổ tay ra, viết lên một dòng chữ:
Cho dù sau này ba mẹ có thể ở chung một chỗ hay không, tôi đều hi vọng họ được hạnh phúc. Nếu như họ tiếp tục ở bên nhau, tất nhiên, tôi rất vui vẻ. Nhưng nếu họ không thể ở cùng một chỗ, cho dù có tách ra, tôi cũng hi vọng cả hai người đều hạnh phúc. Tôi không muốn vì tôi làm ảnh hưởng đến quyết định của họ….
Tôi yêu ba mẹ nhất.
Cô cầm khung ảnh ba người một nhà đặt lên cửa sổ, cô nghiêm túc ngồi bên dưới vẽ tranh. Cô vẽ rất lâu mới hoàn thành. Quả thực cô vẽ tranh không có gì nổi bật, nhưng cô cũng nở nụ cười ngốc nghếch với bức ảnh gia đình.
….
Thời Diệu nằm trên đùi mẹ Thời, lười biếng xem tập tranh. Dù sao cũng là mẹ ruột, Thời Diệu sớm nắm được chân lý dỗ mẹ------ cậu dựa vào người bà.
“A Diệu, có chuyện này mẹ muốn hỏi con.”
“Vâng.”
Mẹ Thời ném tập tranh của Thời Diệu sang một bên: “Đừng có dùng loại thái độ này với mẹ. Nghiêm túc nói chuyện.”
Thời Diệu cũng đành phải nghiêm túc, nói: “Xin mẫu hậu phân phó.”
Mẹ Thời hơi nhíu mày khi nghe cách xưng hô của Thời Diệu, rồi mới nói: “Mẹ cảm thấy con và ŧıểυ Ngộ đến bên này đi. Dù sao con cũng không cần học cấp ba. Ý của ba mẹ là con đừng học đại học trong nước nữa. Còn ŧıểυ Ngộ, chúng ta tìm giáo viên cho con bé là được rồi. Những năm này con để nó đọc sách trong trường, sao không đi theo chúng ta học? Hiệu quả hơn nhiều so với