Độc Sủng Kiều Nữ

Chương 11: Sao thủ lĩnh lại vừa ý cô ta?

Trước Sau

break

Tai Trình Thuấn vẩy vẩy, nhìn đồng bạn bên cạnh cũng cau mày trầm tư, anh ta bình tĩnh mở miệng:

- Cô ta bảo muốn đi vệ sinh thì dừng xe ở đâu đó có nhà dân sạch sẽ đi, dù sao cũng không trốn thoát được, lo gì.

Im ắng hơn một tiếng cũng đủ ngoan rồi, bọn họ còn tưởng đối phương nhỏ tuổi nên sẽ khóc lóc tuyệt thực xong càn quấy ầm ĩ cơ.

Người chưa từng tập võ chạy bộ rèn luyện sức khỏe như Lạc Vũ Miên ở trong mắt họ giống một con gà què không bao giờ có cơ hội chạy khuất khỏi sáu con mắt này dù chỉ một giây.

Người đàn ông bực bội than:

- Phụ nữ đúng là phiền phức, biết rõ không trốn nổi còn tốn công vô ích, sao thủ lĩnh không phát tiết bằng cách giết người như chúng ta, mang đứa kéo chân sau...

- Liễu Minh Hình!

Trình Thuấn gầm một tiếng đinh tai nhức óc.

Tắt bộ đàm rồi mà Lã Tử Trầm còn giật mình trước thái độ cảnh cáo mạnh mẽ của bạn mình.

Làm sao vậy? Hai người họ đang cãi nhau à?

Liễu Minh Hình ngậm miệng, tay to gãi tóc xoèn xoẹt, thở dài một hơi, áp xuống cảm xúc ngẫn ngợ vớ vẩn vừa trào dâng, cúi đầu dứt khoát:

- Tôi sai rồi, lần sau tôi không nói linh tinh nữa, cậu đừng tức giận.

Thật ra tất cả người trong tổ chức đều kính ngưỡng Khuyết Đỉnh hơn thần thánh, bọn họ bị ruồng bỏ, lại được hắn cứu về, trong thâm tâm đã coi thủ lĩnh là đỉnh kim tự tháp không ai có tư cách nhúng chàm, cam tâm tình nguyện vì hắn mà chết.

Vì vậy đề cập tới chuyện phải trái đúng sai liên quan đến hắn, mọi người đều dễ dàng bị kích động, chứ bình thường ngay cả đồng bạn chết bọn họ cũng chẳng quan tâm nhiều.

Vỗ vai đối phương, Trình Thuấn xuống xe đi đến phía sau, khô ghề do dự mở toang cửa ra.

Lạc Vũ Miên bị ánh nắng đột ngột chiếu vào làm mờ mắt, vội vã nhắm mắt lại rồi từ từ mở mắt.

Chỉ định thử xem tìm cớ có được thả tự do vài phút không, cứ nghĩ phải gào cả tiếng họ mới hùng hổ xông tới, ai ngờ anh ta mở cửa dễ dàng như vậy.

Người đàn ông cao to vạm vỡ, mặt mũi góc cạnh nam tính, thân thể rắn rỏi tới mức đứng thôi đã thấy cơ bắp hằn qua lớp áo.

Thiếu nữ sợ hãi bịt mũi, mặt tái mét nhìn chằm chằm vết máu loang lổ trên làn da màu đồng cổ, ngửi được mùi máu tươi tanh ngòm.

Chẳng lẽ chiếc xanh thẫm đen bị ướt sẫm màu là do máu ngấm lên?

Bọn họ giết người như ngóe không sợ trời không sợ đất, vậy bắt cóc cô để về phát tiết dục vọng sao?

Mỗi mình cô thôi?

Nghĩ vậy, cơ thể nhỏ nhắn lảo đảo suýt ngã ngửa ra đất.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc