Tuy rằng mời một vài đại minh tinh đến chung vui cũng không phải điều gì mới mẻ, nhưng rõ ràng sự xuất hiện của Khương Tuệ khiến Mạch Nhiên rất bất ngờ. Trong giới đều nói thái độ làm người của cô ta rất thấp, bạn bè đồng nghiệp không nhiều, hơn nữa trước kia cô ta đã từng công khai xuất hiện bên Thẩm Lâm Kỳ. Một nữ diễn viên như vậy, Tưởng Vân Đạt có gì loại bản lĩnh gì để mời cô ta đến? Mạch Nhiên thật không hiểu, chỉ biết một điều duy nhất là: cô ta đang mặc một bộ lễ phục liền thân màu trắng, rất có khí chất, vóc dáng rất thướt tha, thật đúng là bạn gái cũ của Thẩm Lâm Kỳ.
Loại cảm giác này, rất không tốt chút nào.
Tuy rằng Mạch Nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ có chút tự cao, nhưng vẫn không đến mức không biết trời cao đất rộng mà đi cùng với Khương Tuệ. Cho nên để tránh cho giới truyền thông đánh trống khua chiêng, cô quyết định nén giận, tìm một góc tránh nạn.
Đáng tiếc, cô còn chưa kịp đem ý nghĩ biến thành hành động thì Khương Tuệ đã trông thấy cô, lại còn gật đầu mỉm cười mà bắt chuyện với cô. Nháy mắt, Mạch Nhiên đã bại lộ dưới ánh đèn flash của phóng viên.
Các câu hỏi liên tục kéo đến.
“Bạch ŧıểυ thư, xin hỏi cô đã từng xem phim của cô Khương Tuệ hay chưa?”
Nói chưa từng xem qua thì có vẻ không hay lắm cho nên Mạch Nhiên kiên định gật đầu: “Đương nhiên, Khương ŧıểυ thư là thần tượng của tôi.”
“Nếu là thần tượng, tôi nghĩ cô nhất định là đã xem qua rất nhiều phim của cô Khương, xin hỏi cô thích nhất vai diễn nào?”
Đây rõ ràng là cố tình muốn hạ bệ cô. Vẫn may, Mạch Nhiên không phải là chưa từng xem qua bộ phim nào của Khương Tuệ. Chí ít thì cô vẫn còn nhớ tới một bộ phim, vì vậy cô cố gắng hồi tưởng lại, rốt cuộc cũng nghĩ ra.
Mạch Nhiên nói: “Đương nhiên, tôi thích nhất chị Khương Tuệ trong bộ phim “Gia đình hòa thuận, mọi chuyện êm đềm.”
Lời này Mạch Nhiên vừa nói ra, toàn bộ phóng viên ở đây và cả Khương Tuệ sắc mặt đều biến đổi. Bởi vì bộ phim mà Mạch Nhiên nhắc đến chính là bộ phim đầu tay mà Khương Tuệ tham gia. Lúc ấy cô ta diễn không hề có thần thái, chỉ là một vai diễn phụ. Cả bộ phim cô ta chỉ xuất hiện mấy cảnh, lời thoại nói giống như tụng kinh, diễn xuất thì cực kỳ ngây ngô.
Mạch Nhiên nhìn ánh mắt bọn họ đã bắt đầu như mắt chồn, phát ra tia lục quang yếu ớt. Cô nghĩ bọn họ nhất định là đang rất chờ mong rằng có thể đào bới được chuyện gì từ cô để về tòa soạn lĩnh thưởng.
Đáng tiếc, Mạch Nhiên đã để cho bọn họ thất vọng rồi. Mạch Nhiên cười giải thích: “Có thể mọi người cảm thấy vai diễn của chị Khương Tuệ trong trong bộ phim này không mấy thành công, nhưng đối với tôi mà nói, như vậy cũng đã là rất phi thường rồi. Cô ấy khiến tôi hiểu được, không phải ai sinh ra cũng đã là một diễn viên. Muốn thành công, phải mất nhiều năm kiên trì cố gắng. Tôi ngày hôm nay có thể không nhận được sự ủng hộ của mọi người, thế nhưng tôi đã cố gắng hết sức, học tập tiền bối Khương Tuệ, một ngày nào đó khiến cho khán giả yêu thích mình.”
Mạch Nhiên trả lời xong, những lời này lập tức được đưa lên mạng, khiến rất nhiều người và fan hâm mộ khen ngớt không dứt miệng.
Đương nhiên những chuyện này sẽ nói sau, còn hiện tại, câu trả lời của Mạch Nhiên cũng đã làm vừa lòng một bộ phận phóng viên, nhưng vẫn còn những người rất kiễn nhẫn liều mạng mưu toan đào bới thêm càng nhiều tin tức.
Rốt cục có người hỏi: “Giám đốc Tinh Thiên đã từng là ông chủ cũ của Khương Tuệ, xin hỏi cô Bạch Mạch Nhiên, cô cảm thấy thế nào về tình cảm giữa hai người bọn họ năm xưa?”
Tình huống này, câu hỏi này, thật quá sức xảo quyệt, đến mức cô thật muốn đánh chết hắn.
Thế nhưng ở đây nhiều người như vậy, Mạch Nhiên không thể phá vỡ vỏ bọc nhu mì được, vì vậy trước mặt mọi người cô tủm tỉm nói: “Thật không phải, tôi không nghe rõ anh hỏi gì, có thể nói lại lần nữa không?”
Tên phóng viên kia buồn bực hỏi lại một lần nữa.
“Anh nói lại được không? Tôi vẫn không nghe rõ.” Mạch Nhiên vẻ mặt vô tội nói.
Nhìn tên phóng viên đó thật đáng thương, hắn ta vẫn kiên trì lặp lại một lần nữa.
Mạch Nhiên tiếp tục giả vờ không nghe thấy gì, đồng thời còn quay sang hỏi Khương Tuệ: “Khương Tuệ , chị nghe rõ câu hỏi không?”
Khương Tuệ rất phối hợp mà lắc đầu: “Tôi cũng không nghe rõ.”
Người kia vừa buồn bực vừa tức giận, bất bình nhìn về phía hai người bọn họ nói: “Thật là có khả năng diễn xuất.”
Mạch Nhiên làm như ngơ ngác vô tội, nhưng trong lòng vô cùng khoái chí. Sao mà không có khả năng diễn cho được, tốt xấu gì cô cũng là một diễn viên a!
Phóng viên tiếp tục luân phiên đưa ra câu hỏi, Mạch Nhiên và Khương Tuệ cùng nhau đối phó. Lúc ấy Mạch Nhiên cuối cùng cũng tin cô ta đúng là xứng đáng với lời khen của mọi người, không phải là hữu danh vô thực.
Mạch Nhiên cảm thấy cô ta kỳ thực cách sống cũng giản dị gần gũi, là một vị tiền bối rất đáng học tập.
Thế nhưng!
Thế nhưng Mạch Nhiên vừa nghĩ đến chuyện cô ta là bạn gái cũ của Thẩm Lâm Kỳ, trong lòng liền bất an! Nếu như ngay cả một người cao quý, tao nhã, khí chất phi phàm như Khương Tuệ mà Thẩm công tử cũng không cần, vậy rốt cuộc anh coi trọng cô bao nhiêu phần? Không phải chỉ là vì cô còn trẻ? Mạch Nhiên nghĩ như vậy liền cảm thấy một trận lạnh thấu xương.
Thấy sắc mặt Mạch Nhiên không tốt, Linda lo lắng hỏi: “Mạch Nhiên, em làm sao vậy?”
“Đau bụng, buồn nôn.” Mạch Nhiên kiên quyết nói
“Không phải chứ? Lẽ nào ăn phải cái gì sao?” Linda kinh ngạc nhìn Mạch Nhiên.
“Không.” Mạch Nhiên lắc đầu, “Bởi vì tâm tình không tốt.”
“…” Mạch Nhiên nghĩ Linda đại khái đã quen mình nói năng lộn xộn, cho nên ngoan cố không chịu thừa nhận lý do kia.
“Nếu như em thực sự khó chịu, để chị nói với Thẩm tổng tới đón em.”
“Nghìn vạn lần không được .” Mạch Nhiên lắc đầu, “Như vậy em sẽ càng khó chịu.”
Linda: “…”
Mạch Nhiên kiên trì đến lúc kết thúc buổi tiệc, Thẩm Lâm Kỳ cũng chưa xuất hiện. Cô thở phào nhẹ nhõm, đi bộ ra ngoài ga-ra. Vậy mà vừa đi được mấy bước, một chiếc xe màu trắng lao ra thình lình dừng trước mặt cô. Khương Tuệ ló đầu ra hỏi:
“Nếu không ngại để tôi đưa cô về?” Cô ta nói.
Thật quá nhiệt tình? Mạch Nhiên lắc đầu: “Cảm ơn ý tốt của chị, nhưng em cũng có xe riêng, để lại đây không tốt lắm”
“Vậy sao?? Thực sự là quá đáng tiếc.” Khương Tuệ cũng không hờn giận, mà còn tươi cười chào tạm biệt Mạch Nhiên, trước lúc đi còn thốt ra một câu: “Cô rất thông minh. Tôi rất hy vọng chúng ta có dịp hợp tác, sau này gặp lại. Tạm biệt.” Nói xong, cô ta khởi động xe rời đi.
Mạch Nhiên sửng sốt, thật vất vả mới lấy lại tinh thần, hỏi Linda: “Linda, Khương Tuệ nói vậy là có ý gì?”
“Cái này…” Linda nhìn qua rất bối rối.
“Không phải là công ty đã tiếp nhận cô ta, giấu không cho em biết chứ?” Mạch Nhiên nghiêm mặt hỏi.
“Sao có thể giấu chứ? Thời cơ còn chưa có thích hợp, chưa thích hợp…” Linda cười gượng pha trò.
Mạch Nhiên nổi giận, ôm lấy tay Linda : “Chuyện gì? Chị nói cho em biết mau!”
Linda đúng là vẫn còn khuất phục uy quyền của Mạch Nhiên, cô ta nói cho Mạch Nhiên rõ chân tướng.
Từ trước lúc Mạch Nhiên tham gia quay “Tình yêu tới”, công ty Tinh Thiên cũng đã quyết định đầu tư một bộ phim điện ảnh, mời Khương Tuệ tham gia. Mục đích là nhằm thâm nhập vào thị trường nước ngoài, mở rộng tầm ảnh hưởng. Còn Mạch Nhiên, vốn đã được điều động đảm nhận vai phụ, dự tính đầu năm sẽ có kịch bản, và có thể bắt tay vào quay.
Nghe xong tin tức này Mạch Nhiên chấn kinh. Cô không ngai đóng vai phụ, cũng không ngại công ty thay cô nhận hợp đồng, nhưng cô không thể chấp nhận được chuyện Thẩm Lâm Kỳ đầu tư một bộ phim sau đó còn để Khương Tuệ đảm nhận vai chính.
Anh làm vậy là có ý gì? Vẫy cờ ra hiệu sao? Bắt cá hai tay sao?
Mạch Nhiên đố kỵ, vô cùng đố kỵ.
Mạch Nhiên nhìn Linda: “Bộ phim này em muốn làm nữ chính.”
“Như vậy… sợ rằng không thể?” Linda bối rối.
“Sao mà không được?” Mạch Nhiên ngẩng đầu ưỡn ngực, “Em nói được là được.”