Độc Cô Chiến Thần

Chương 186: Đế đô phong thưởng. (3)

Trước Sau

break
Đối với hành vi của quân phiệt Khang Tư này vì sao không dùng thị nữ đãi khách, Khải Lỗ thầm oán một phen liền ném sang một bên không để ý tới, bắt đầu quan tâm thị vệ bên cạnh.
Ừ, những thị vệ này đều có một mùi vị thiết huyết sa trường, nhìn thần thái cử chỉ tuyệt đối là tinh binh, không nói cái khác, chỉ cần nhìn những thân binh của quân phiệt nhỏ này, cũng đủ để so sánh với bộ đội tinh nhuệ Duy Nhĩ Đặc rồi.
Như vậy xem ra, cái quân phiệt nhỏ này cái khác không nói, riêng là luyện binh cũng rất có nghề, cũng khó trách người khống chế Đế đô Đế quốc Áo Đặc Mạn lại ủy thác mình bôn ba vạn dặm đem phần thưởng tới đây.
Thân vệ quân phiệt Khang Tư này rất lợi hại, nhưng cũng không biết các binh lính bình thường khác phía dưới quân phiệt này năng lực ra sao, loại thân binh tinh nhuệ, bộ đội phổ thông rác rưởi này mình đã thấy nhiều.
Nhưng mà nếu người khống chế Đế đô chấp nhận lôi kéo hắn như thế, vậy thì không nên coi nhẹ hắn, chỉ cần binh lính thường lợi hại bằng một phần năm những thân binh này, như vậy hắn chiếm toàn hành tỉnh Hải Tân chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Nói như vậy, ngược lại phải nhân cơ hội đánh quan hệ cho tốt, ở thời khắc sản vật Đế quốc đều bị các thương đoàn lớn đều chia cắt hết này, dạng thương nhân nhỏ như mình chỉ có thể tìm tới những khu xa xôi kiếm chút canh mà thôi.
Ài, lấy vốn thương người đúng là một đại tuyệt chiêu, mấy thương nhân nhỏ như mình căn bản không thể chống đỡ được các thương đoàn lớn công kích mà, Đế quốc nhiều canh thịt như vậy, để cho mấy con kiến như mình ăn no bụng một chút thì mấy cá sấu các ngươi sẽ đói sao!
Thiệt là con mẹ nó, thảo nào nói thương nhân không nói chuyện tình cảm, khiến cho mấy thương nhân nhỏ như mình chỉ có thể chạy khắp Đế quốc tìm kiếm chút canh, thật sự là tức giận mà!
Khải Lỗ suy nghĩ miên man đột nhiên bị một trận tiếng bước chân làm giật mình tỉnh lại, lập tức nhìn theo hướng thanh âm.
Chỉ thấy ngoài cửa chẳng biết bao giờ xuất hiện một nhóm thị vệ vũ trang hặng nặng, những thị vệ này cầm trong tay tấm chắn đem xe ngựa cùng người xung quanh bao vây lại, mặt khác hơn mười thị vệ eo mang đao mặc áo giáp nhanh chóng tràn vào phòng nghị sự, nhanh chóng chiếm vị trí các góc, cửa cũng có hai người đứng gác.
Thấy những chuyện này, Khải Lỗ đương nhiên sẽ không cho rằng quân phiệt Khang Tư sẽ hạ thủ với mình, đây là cái quân phiệt Khang Tư kia phải xuất hiện,
Trong lúc Khải Lỗ bĩu môi cho rằng đối phương quá mức nhát gan đồng thời cũng thấy kỳ quái, thị vệ vừa nãy lại bị thị vệ mới xuất hiện thay thế, chú ý như thế, lẽ nào bọn họ không thuộc về cùng một hệ thống?
Có nghi vấn này, Khải Lỗ rất hiếu kỳ quan sát thị vệ mới tới, cái này vừa nhìn, hắn kiến thức rộng rãi lập tức hút một hơi lạnh.
Cái này làm sao để hình dung đây? Ừm, thị vệ vừa này nếu như là sói hoang hung tàn mà đoàn kết, vậy các thị vệ hiện tại là Nhất Bộ xà độc nhất thiên hạ, tinh thần diện mạo cùng tư thế thân thể đều không giống, quả nhiên không phải là một hệ thống. (Nhất Bộ xà: rắn cắn trúng đi một bước là độc phát chết ngay, ý chỉ hung mãnh như rắn cực độc, một kích tất sát)
Đang chuẩn bị điều tiết lại tâm tình của mình, Khải Lỗ đột nhiên cảm giác được mấy cổ sát khí tập trung phía sau lưng mình, quay đầu nhìn lại, phát hiện hai hộ vệ mình vừa rồi còn thần thái tự nhiên, hiện giờ đang buộc chặc thân thể hết sức đề phòng.
Khải Lỗ thấy thế trong lòng không khỏi cả kinh, lập tức quát khẽ:
- Chúng ta là khách nhân, thả lỏng người lại, chớ có chọc phiền phức.
Hai người hộ vệ đang âm thầm kêu khổ, mình chỉ là đột nhiên nhận thấy những thị vệ mới tới này rất nguy hiểm, vô ý thức đề cao cảnh giác, không ngờ tới lại dẫn theo sát khí của các thị vệ.
Sát khí vừa bốc ra liền biết mình không may rồi, thị vệ như vậy tuyệt đối không cho phép có nguy hiểm xuất hiện ở bên người chủ tướng, chính mình hiện giờ đúng là tự tìm quả đắng.
Chỉ là vừa nghe đến ông chủ nói, trong lòng khẽ động, bắt đầu chậm rãi buông lỏng tâm thần, sát khí cũng theo bọn họ thả lỏng mà yếu bớt thậm chí tiêu mất.
Thấy nguy cơ giải trừ bình an, Khải Lỗ âm thầm thở phào nhẹ nhõm không thôi, lần nữa điều chỉnh lại cách nghĩ cùng đánh giá đối với quân phiệt Khang Tư này.
Mặc kệ cái quân phiệt này nhát gan hay không, riêng nhìn hắn có được thị vệ ưu tú như vậy, dù là kém cỏi nhất cũng không kém tới mức quá đáng.
Một hồi bước chân rất nhỏ truyền từ ngoài cửa tới, một nam tử trẻ tuổi mặc trang phục Thượng tá Đế quốc, xuất hiện ở cửa.
Khải Lỗ tập trung nhìn kỹ, không cần phải nói, đây là đầu não quân Khang Tư, không nói cái quân hàm đại biểu thân phận Thượng tá kia, chỉ riêng khí chất cũng đủ để người ta nhận ra thân phận của hắn. Bởi vì ngoại trừ hắn ra, nơi này không ai có được khí chất của thượng vị giả.
Chỉ là độ tuổi của quân phiệt Khang Tư này trẻ đến độ khiến cho Khải Lỗ có chút kinh ngạc, nhưng cũng chỉ có một chút mà thôi, ở thời loạn thế này, đúng là lúc cho thanh niên đại triển hoành đồ, kẻ quyền thế trẻ tuổi cũng không đáng ngạc nhiên.
Lúc Khải Lỗ đứng lên nghênh tiếp, thấy được đang theo sát phía sau Khang Tư, Tương Văn một thân ăn mặc gọn gàng đeo một thanh bội đao, cảm giác kinh diễm lập tức xuất hiện trong lòng hắn, trong lòng âm thầm hâm mộ. Có một mỹ nhân tuyệt sắc có được võ lực như vậy thật là một nhân tuyển tốt làm thiếp thân hộ vệ mà, sao mà mình không thể tìm được một người như vậy chứ.
Bởi Khải Lỗ cũng không có chức quan, hơn nữa là người nước ngoài, cho nên vừa gặp mặt ngược lại không giống như tiếp mệnh lệnh hoặc ý chỉ, mà là giống như chủ nhân gặp mặt khách nhân tiến hành giao tiếp thông thường.
Sau một phen chào hỏi xưng hô khách sáo, song phương mới phân chủ khách ngồi xuống.
Khải Lỗ còn chưa kịp nói, Tương Văn đánh một thủ thế, ngoài cửa truyền đến một hồi chuông thanh thúy, nương theo một làn gió thơm, hơn mười cái thị nữ tuyệt sắc nhất chúng, xinh đẹp như hoa, dáng điệu uyển chuyển, trang phục thanh lịch, eo thon nhỏ đeo mấy chiếc lục lạc nho nhỏ màu sắc rực rỡ, mang theo một bộ công cụ xuất hiện.
Theo những tiếng vấn an hành lễ động lòng người của các thị nữ với Khang Tư, theo Tương Văn ra mệnh lệnh, nương theo tiếng chuông dễ nghe bắt đầu thao tác bộ công cụ.
Thấy thị nữ lấy ra mấy thứ kia, trong lòng Khải Lỗ lập tức chấn động, trong lòng khiếp sợ không thôi. Trời ạ, tên quân phiệt nhỏ Khang Tư này thật là làm cho người ta quá sức giật mình.
Lúc vừa mới nhìn đến những thị nữ này, trong lòng Khải Lỗ liền thầm nghĩ, những thị nữ này xinh đẹp như hoa, dáng vẻ ung dung, nhất cử nhất động đều rất có quy phạm, hơn nữa lúc hành lễ còn có một thần thái động lòng người.
Người sáng suốt vừa nhìn đã biết, đây là thị nữ cấp cao nhất thế gia đại tộc huấn luyện nhiều năm mới dạy dỗ ra được, tên quân phiệt nhỏ này thật là biết hưởng thụ, cũng không biết từ chỗ nào cướp đoạt được nhiều thị nữ gia thiếp vừa lòng đẹp mắt như thế, không biết có thể nói với hắn mua lại mấy người hay không?
Lúc này ý niệm trong đầu đã vất lên chín tầng mây. Bởi vì công cụ thị nữ thao tác hiện giờ xa xỉ tuyệt đối không phải mình có thể hưởng thụ được.
Quân phiệt này lại có thể mang thứ quý trọng như thế chiêu đãi dạng khách nhân như mình, thật sự là khiến hắn mất đi dũng khí mở miệng hỏi hắn mua thị nữ.
Chỉ là cái này khiến chính hắn cảm thấy quá sức tức giận, cái này còn gọi là quân phiệt nhỏ ở nơi xa xôi hẻo lánh sao? Cái Hoàng thái tử ở Đế đô kia cũng sẽ không hưởng thụ được như hắn!
Khang Tư ngồi ở chủ vị trên cao thấy sắc mặt Khải Lỗ liên tục biến hóa, trong lòng chỉ có thể im hơi cười khổ.
Bên ngoài Tương Văn đang chỉ huy những thị nữ cao cấp mang theo từ chủ thành Lôi gia tới làm việc, trong bụng lại đang len lén đắc ý hết sức.
Thế nào, ta đã nói phải biểu thị cho mấy thương nhân này một chút phong cách mới được, sao hả, bị chấn trụ rồi chứ?
Nếu như dựa theo ý tứ chủ thượng chiêu đãi đơn giản là được rồi, người kia chỉ sợ đã đem chủ thượng đối đãi như thổ hào nho nhỏ ở nông thôn, vẻ mặt miệt thị.
Hơn nữa chiêu này ngoại trừ để tên thương nhân minh bạch phẩm cách cao quý của chủ thượng ra, còn có thể để thương nhân mẫn cảm biết rõ thực lực của chủ thượng, do đó có thể đạt thành một chút hiệp nghị. Hì hì, Tương Văn ngươi thật sự là quá lợi hại rồi, không hổ là thiếp thân tâm phúc của chủ thượng mà. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Thấy vẻ mặt Tương Văn đầy đắc ý, nhìn lại Khải Lỗ đã rõ ràng bắt đầu câu thúc, Khang Tư bất đắc dĩ cười cười.
Tiếp đó, hắn chỉ tay vào vật phẩm trong tay thị nữ nói:
- Khải Lỗ tiên sinh, đây là đặc sản quốc gia cổ Viễn Đông, có người nói uống vào sẽ thơm miệng nhuận hầu tỉnh thần, dùng để uống quanh năm sẽ có ích cho thân thể tinh thần.
- Tuy rằng mỗi lần uống đều rất phiền phức, chẳng những chuẩn bị nhiều trình tự còn phải chú ý rất nhiều, nhưng cảm giác xác thật không tệ, mời phẩm trà một phen.
Thấy động tác Khang Tư thành thạo, thần thái tự nhiên phẩm loại trà quý giá này, Khải Lỗ lại càng hết sức cẩn thận học động tác Khang Tư tiến hành thưởng thức, vừa đố kỵ không thôi!
Đồng thời trong lòng hắn càng chửi bới không ngừng: "Trời ạ! Thần lôi giáng hạ đánh chết cái tên quân phiệt chết tiệt này đi! Chính mình có được tài phú hiển hách như vậy lại đi chạy tới nơi này làm quân phiệt nho nhỏ! Ngươi đang thể nghiệm nhân sinh hay là cái gì? Ông trời ạ làm sao không đánh chết cái tên làm cho người ta đố kỵ cả vạn lần này vậy chứ!"
"Ài, Hoàng thái tử đáng thương, ngươi cho rằng ngươi ban thưởng rất hậu hĩnh sao? Một đống đồ vật của ngươi đừng nhìn thì nhiều lắm, nhưng ngay cả một chút thứ mà chiếc bình nhỏ ở trong tay thị nữ kia chứa đựng cũng không cách nào so sánh được!"
Sau một phen phẩm trà pha lẫn ý chứng tỏ hàm xúc, cuối cùng song phương cũng tiến vào đề tài chính.
Đầu tiên Khải Lỗ đứng dậy hành lễ, lấy ra ba phần văn kiện nói:
- Đại nhân Khang Tư, Hoàng thái tử Điện hạ quý quốc tự tay viết chiếu......., ấy, tự tay viết một phần thư tín, đồng thời còn có quân lệnh Quân bộ Đế quốc ban phát cùng chính lệnh Nội các ban hành, vừa vặn tại hạ muốn tới hành tỉnh Hải Tân, vì vậy để tại hạ tiện đường đưa tới.
Khải Lỗ vừa nói ở trong lòng vừa mắng loạn: "Thật là không biết đám quyền quý Đế đô làm cái gì, lại yêu cầu ta đã phải biểu hiện ra Đế đô coi trọng Khang Tư, lại còn cần biểu hiện ra Đế đô không thèm để ý tới Khang Tư. Mẹ nó, nhưng ta chỉ là một thương nhân nhỏ, không phải là chính khách gì hết! Yêu cầu khó như vậy làm gì!"
"Huống hồ Khang Tư này tay trái xách tiền tay phải nắm tinh binh, thân trước thân sau mỹ nữ vờn quanh, mỗi ngày tiêu sái, nào có thèm để ý tới tâm tính Đế đô ngươi chứ! Ấn theo ta thấy, vẫn nên đem đồ vật gật đầu giao cho hắn là xong, không cần làm nhiều dạng như vậy."
Khang Tư cảm tạ xong liền tiếp lấy xem công văn, phần này là Hoàng thái tử lấy thân phận tư nhân viết, tổng thể là cảm tạ Khang Tư biểu hiện trung tâm vì nước, đồng thời ở trong câu nói ám chỉ rất thỏa mãn Khang Tư thuần phục mình.
Nội dung trong thư càng ám chỉ, chỉ cần Khang Tư trung thành cẩn cẩn, cần cù chăm chỉ bán mạng vì Hoàng thái tử, vô số vinh hoa phú quý đang chờ Khang Tư.
Tuy nhiên, ở ngay khi lá thư kết thúc, đột nhiên lại thêm một câu có chút ra lệnh, yêu cầu Khang Tư trở thành tấm gương cho người Đế quốc, nhất định phải hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh Quân bộ.
Những lời này có chút quái dị, nhưng Khang Tư căn bản không lưu ý tới, hắn dâng biểu chỉ là cho Nguyên soái mặt mũi mà thôi, tuy rằng Bỉ Khố Đức đã nói chiêu này tuyệt diệu, nhưng Khang Tư còn không có ý nghĩ mượn da hổ khoát lên cờ hiệu.
Sở dĩ Khang Tư có ý muốn trở lại Đế quốc, ngay từ đầu chỉ là vì tìm cho bộ chúng theo mình một nơi an thân mà thôi, trừ chuyện đó ra không có ý gì khác.
Chỉ là, Khang Tư có được binh lính tinh nhuệ, con dân đông đúc, thần tử đông đảo, dưới những điều này cố ý vô tình giật dây, Khang Tư cũng bất tri bất giác điều chỉnh quyết định của chính mình, chậm rãi hình thành trạng thái cát cứ một phương.
Có thể nói, hiện tại thực lực của Khang Tư đã tới mức tùy tiện làm ra một cử động nhỏ, cũng sẽ khiến cho thế cục thiên hạ xuất hiện biến hóa.
break
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc