"Vù!" một tiếng, ý nghĩ của Trương Dương vừa mới được đưa đến cồn cát bên cạnh Tiểu Ngân Hồ, thân hình của nó đã nhanh như tia chớp lao bắn vào trong lòng Trương Dương. Thân hình mũm mĩm không ngừng ma sát làm nũng lên người Trương Dương. Cái mũi đỏ hồng không ngừng ngửi ngửi trên người Trương Dương. Bộ lông bên ngoài Tiểu Ngân Hồ quả nhiên dày hơn nhiều, trong càng đáng yêu hơn. Nếu không phải lúc nó tức giận nhe hai hàm răng dữ tợn ra, thì tuyệt đối sẽ làm cho người ta tưởng rằng là một con sủng vật hiếm có.
Thấy Tiểu Ngân Hồ đi tới, Trương Dương mừng rỡ, lập tức ra lệnh với Tiểu Ngân Hồ.
Đáng tiếc, làm cho Trương Dương thất vọng chính là Tiểu Ngân Hồ căn bản không thể nào giải thích được tư tưởng của con người. Mặc dù nó có thể biết Trương Dương đang dùng một phương pháp đặc biệt giao tiếp với nó. Nhưng nó không thể nào hiểu được ý của Trương Dương. Bạn đang đọc chuyện tại