Trần Quân ngồi trong góc khuất của một quán cà phê, khép hờ đôi mắt nhìn cô gái nhỏ đứng sau quầy phục vụ tươi cười tiếp khách. Đáy mắt hiện lên tia tức giận.
Cô gái nhỏ ăn không chùi mép, hành hạ hắn đến điên đảo rồi lại chạy mất. Hắn cố tình đến nhà cô vào ban đêm, cạy cửa như ăn trộm, bị bà chủ nhà thả chó rượt. Về sau mới biết rằng cô lén chuyển đi nơi khác. Lại bỏ luôn công việc đang có chạy đi chạy lại trong quán cà phê, tươi tươi cười cười đón tiếp người khác. Gặp trai đẹp là tít mắt cả lên.
Thật đáng căm hận! Nỗi nhục này hắn không nuốt trôi, nhất định phải tính sổ với cô.
Trần Quân gầm từng tiếng nhỏ.
- Em đợi đó!
Có mùi nguy hiểm, nhưng cô không phát giác ra nó nằm ở đâu. Nên vẫn niềm nở đón khách như thường.
Giờ tan tầm.
Cô tan ca, ghé vào chợ mua một ít đồ ăn tối, xách túi bé túi lớn lỉnh kỉnh đi về. Vừa đi vừa nghe điện thoại của ai đó trông có vẻ rất vui. Hắn tím mặt, nghe điện thoại của con người có giới tính là trai? Được, hắn phải tính sổ với cô một lần. Thấy cô chuẩn bị rẽ vào ngõ, hắn liền nhanh chân chạy theo.
Về đến nhà, cô vào bếp hì hục một hồi cuối cùng cũng được một bữa cơm hoàn chỉnh, hình như cô nấu hơi nhiều rồi, thôi thì ăn một nửa, còn lại bỏ tủ lạnh.
Cô vào phòng tắm, cởi bỏ hết áo quần bắt đầu tắm.
Hắn thành công đột nhập nhà dân trái phép, vào nhà gặp ngay bữa cơm ngon. Lại hơi hơi mềm lòng. Trần Quân hắn đường đường là lão đại con cưng bây giờ lại vì một cô gái mà làm việc trái sự đời. Liệu có ai biết thì mặt mũi hắn để đâu bây giờ?
Cạch.
Cô mở cửa bước ra, vì ở một mình nên cô chỉ quấn khăn cho có lệ. Nửa giấu nửa hở bày ra trước mắt hắn. Khẽ nuốt nước miếng, hắn nhìn người con gái nóng bỏng trước mắt. (tg: người ta gần khỏa thân, không nóng trong người mới lạ, ha ha ha)
Đôi chân dài nuột nà trắng nõn, cặp mông cong cong ẩn hiện trong khăn tắm, bộ ngực to mềm mại khẽ nẩy lên trong từng bước đi nhịp nhàng. Cổ cao thon gầy, khuôn mặt thanh tú đáng yêu làm hắn phải bận lòng nhớ đến mấy tuần vừa qua.
Nhiệt độ không khí nóng lên thất thường, cô không để ý đến người "lạ", cởi khăn tắm vứt qua một bên. Vẫy vẫy mái tóc còn ướt lên không trung. Tự nhiên tiến lại bàn ăn cơm.
Hắn đơ người, cô không mặc đồ, cô dám không mặc đồ trước mặt hắn? Cô dám khiêu khích hắn, Trần Quân này sẽ từ từ đòi cô bồi thường.
Hắn tiến lên, cô đứng quay lưng lại với hắn nên không thấy. Nhìn vòng eo thon gọn, lưng cong yêu mị hắn không kìm được muốn cắn một cái.
Đi đến ôm chầm lấy cô, một tay ôm ngực vuốt ve, một tay xoay người cô lại, áp người hôn cô, tay còn lại lần mò xuống hoa huy*t cô khiêu khích.
Bị "tấn công" bất ngờ, cô chỉ biết ú ớ trước người đàn ông "lạ mặt" đang tìm cách cưỡng bức. Lại nhận thấy mùi hương quen thuộc lâu không gần gũi, cô từ từ thả lỏng tiếp nhận hắn. Bởi vì cô biết hắn là Trần Quân.
Hắn hôn cô đến điên cuồng, hôn đến sưng đỏ, cô không thể thở được mới miễn cưỡng rời khỏi bờ môi đỏ mọng hé mở đó. Hắn tham lam liếʍ láp khắp mặt, nơi đâu cũng là nước bọt của hắn. Không tồi, vị của cô ngày càng ngon.
Hắn nhanh chân bế cô chạy thẳng vào phòng ngủ. Tự mình lột bỏ hết tất cả quần áo vứt qua một góc, nhanh chóng ôm lấy thân thể mềm mại trong lòng mà dây dưa không dứt.
Hai tay hắn xoa nắn hai quả đào, vân vê núm làm nó dựng lên rồi cúi xuống bú mυ"ŧ.