Nam Phi phải nói nịnh nọt bà Diệp Mạc mãi bà mới tha cho cậu. Bản thân mình là con trai ruột mà bị đối xử vậy đấy....
Thái Vy nhún vai tỏ vẻ bất dắc dĩ, chỉ riêng Mễ Tư cùng Việt Dã cười không nhặt được mồm. Làm cậu tức lắm nhưng không làm gì được.
"Nay mọi người muốn ăn gì, con nấu cho thưởng thức." Cô xoa xoa đầu Vàng nó khoái chí lắm.
Về vấn đề này bà Diệp Mạc hào hứng nhất, Mễ Tư cùng Việt Dã đòi hỏi không thôi. Cô nhìn sang chú Nam, chú chỉ lắc đầu bày tỏ ý là gì cũng được. Lại nhìn về phía Nam Phi, cậu ta nhìn cô với ánh mắt khả nghi.
Nghi lắm, cậu nghĩ rằng tài nấu ăn của Thái Vy chắc chắn sẽ còn kinh điển hơn cả mẹ của cậu.
"Không thích ăn gì à?"
Nam Phi nhất quyết từ chối cười hề hề đáp: "Không cần, tôi bảo nhà bếp làm phần riêng của tôi, chị thích làm thì làm cho họ đi."
Đôi mắt xanh của cô lóe lên vài tia buồn cười, thì Mễ Tư đã nhảy ra đáp lại Nam Phi: "Nói được làm được, em mà bốc phét thì xì tiền nhé."
Nam Phi lại nhìn bố mình, cảm thấy ông mặt không gợn sóng có lẽ là do đã ăn thử món của Thái Vy nấu rồi, lúc mà mẹ anh xuống bếp mặc dù không thích ông cũng ăn và làm cái vẻ mặt đó, lẽ nào anh mà lại đoán sai?
"Ai thèm." Nam Phi chốt rất dắn.
Mễ Tư cùng Viẹt Dã nhếch miệng cười gian xảo trong lòng, tối nay lại thu được một khoản kha khá rồi đây.
Bên này Thái Vy ôm Vàng lên phòng tắm rửa cho sạch sẽ, cô quyết định sẽ cho nó vào trong nhà, đương nhiên việc này sẽ hơi mệt vì phải dạy dỗ nhất là vấn đề đi vệ sinh.
....
Thực phẩm đã được nhà bếp chuẩn bị cho sẵn điều Thái Vy cần chính là xuống xử lí, bà Lê chính là phụ bếp, thật ra cô không có cần phụ bếp nhưng bà nhất quyết làm bởi sợ Thái Vy không biết sử dụng mấy thứ đồ trong này. Cô mà không biết sử dụng thì chắc chẳng có ai biết, kinh nghiệm mấy năm làm phụ bếp thiết bị nào mà chả đụng qua, nhưng bà Lê không chịu không nghe.
Phần của Nam Phi được chính tay bà làm còn lại là Thái Vy xử nốt những nguyên liệu được bà chuẩn bị sẵn.
Con Vàng khoái chí lắm, thong thả chạy nhảy trong phòng khách, so với việc làm bạn với bốn khung sắt thì điều này chính là điều tuyệt vời nhất đối với nó.
Mễ Tư đương nhiên là ở lại đây ăn tối, lúc cậu chuẩn bị gọi cho mẹ mình. Mẹ con giống nhau vừa nghe tên đầu bếp là Thái Vy trổ tài thì bà đã xách chồng ném lên xe chạy đến nhà của Diệp Mạc.
"Bảo con bé làm thêm phần của mẹ với bố mày nữa."
"Mẹ không ngại à, cả nhà lại đi ăn trực ở nhà người ta."
Thanh Dung nghe được liền cau mày đụng đúng dây phát nổ bà lại ȶᏂασ ȶᏂασ bất tuyệt nói khiến cho Mễ Tư đau cả tai trực tiếp cúp máy rồi gửi tin nhắn cho bà.
Nam Phi là người đứng bên cạnh Mễ Tư, cậu đang cau mày suy nghĩ về vấn đề của mình.... Lẽ nào.... Lẽ nào.... Làm gì có lẽ nào cơ chứ!
...
Đến lúc ăn cơm cậu hối hận muốn chết quách cho xong, bố cậu là thánh bỉ ổi mà, thật ngu xi khi nhìn sắc mặt của bố mà đưa ra kết luận. Huhu sai lầm, sai lầm....
Đây cũng là lần gặp mặt sau nhiều năm của Thái Vy và ông chú Mễ Trì. Cả hai cười khà khà vui vẻ, bữa cơm rất náo nhiệt, với tay nghề của cô không ai chê cái gì thậm chí hận không thể ăn được thêm!
nɠɵạı trừ mình Nam Phi cậu đã phải bỏ một số tiền lớn về vụ cá cược với Mễ Tư để được ăn. Đương nhiên tiền hoa hồng phân nửa được chia cho cô rồi!
Tình chị em thế này bảo sao lại chả ghét nhau....
...
Mọi người đang rôm rả trò chuyện, thì điện thoại của ông Nam Mộ vang lên. Sống lưng của Thái Vy có chút lạnh, cảm giác một cái gì đó rất rất không ổn đã xảy ra.
"......."
Nam Mộ cau mày đáp: "Cử vài người đến kiểm tra thương vong với tổng thiệt hại mà vụ cháy đã gây ra rồi gửi báo cáo cho tôi."
Đầu dây bên kia ngay lập tức đáp: "Vâng thưa ngài."
"Đã xảy ra chuyện gì?" Diệp Mạc lên tiếng không khí trong phòng vừa mới đây vui vẻ lập tức biến thành trầm ngâm ngột thở.
Nam Mộ mặt không cảm xúc đáp: "Khu trung tâm thương mại, lô đất gần trung tâm chúng ta đầu tư đã bị cháy biến dạng rồi."
Thái Vy mở to mắt ngạc nhiên vô cùng, kèm theo tất cả mọi người nɠɵạı trừ ông bà Mễ thì đều đăm chiêu.
"Không phải chiều nay chị bảo là chúng ta đi đến chỗ đấy kiểm tra gì đó đúng không?" Nam Phi lên tiếng trong bầu không khí nghẹn thở này.
"Ừ."
"Thực sự quá là trùng hợp rồi!" Đến cậu cũng không thể tin nổi liệu có một sự trùng hợp vô lí đến thế.
Mọi người ai nấy đều im lặng, tất cả đều hiểu và không thể nói gì ngoài ngạc nhiên trước sự việc này. Bức thư của Thái Hoàng chính là chìa khóa, không thể nào ngờ nổi lại có thể chính xác đến như vậy. Nếu giả sử hôm nay Thái Vy cùng mấy người này đi đến liệu bọn họ có bị thương hay thậm trí chết chìm trong biển lửa này không.
Tiếng ting một cái, bản thô của báo cáo gửi đến gồm mấy hình ảnh, thương vong không có nhiều chỉ có 5 người chết còn lại là bị thương.
Hình ảnh hiện lên thì chỉ thấy đen thui tất cả mọi thứ đều cháy thành tro hết rất kinh khủng. May mắn là tầng hai chỉ bị thiệt hại nhẹ còn tầng 1 thì thiệt hại hết.
Ấy thế mà nhớ, bố cô chính là tiên tri vũ trụ rồi....
Nhưng mà là tiên tri vũ trụ xui xẻo lần nào xuất hiện thì y rằng sẽ có bi kịch xảy đến.
"Con tạm hoãn, đình chỉ lại mấy việc cần đến nhưng nơi đấy đi, chú sẽ cho người điều tra."
Thái Vy gật đầu đôi mắt xanh không gợn sóng đáp: "Con biết rồi, con đang định nói với cô chú đây."
Mọi người giải tán trong âm trầm. Địch ngoài tối chúng ta ngoài sáng thực sự là rất khó đề phòng, lần này có lẽ là ăn may mới tránh được một kiếp nạn liệu lần sau có như vậy không?
Câu trả lời chỉ là một dấu chấm hỏi.
- -------
- Tại sao ông Nam Mộ lại có thái độ như vậy khiến cậu con trai bé hiểu nhầm?