Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 238: Đàn bà làm người ta chán ghét

Trước Sau

break
- Giết tôi? Ai?

Đầu tiên Hướng Nhật liền nghĩ đến chuyện mình bị đụng xe tối hôm qua, chẳng lẽ mình đoán sai, căn bản không phải chỉ có tên công tử bột kia muốn trả thù mà còn có người khác nữa?

Cô nàng nước ngoài nóng bỏng không trực tiếp trả lời mà tự trách mình:

- Hướng tiên sinh, đều tại tôi, nếu như trước kia anh không giúp tôi thì sẽ không gặp chuyện như thế này.

Hướng Nhật nhíu mày, từ lời nói của đối phương hắn biết rằng ai đó có hứng thú với tính mạng của mình, nhưng hắn có chút nghi vấn:

- Cô nói người muốn giết tôi là mấy kẻ hôm đó bị tôi đánh bỏ chạy đó à?

- Đúng vậy, chính bọn chúng.

Cô nàng nước ngoài nóng bỏng khẳng định:

- Hướng tiên sinh, chuyện này không như anh tưởng tượng, lần này bọn chúng rất nghiêm túc!

- …..!

Hướng Nhật không biết nói gì, cô nàng nước ngoài nóng bỏng này ăn nói chẳng có chút lôgích nào, lúc thì nói không xong, lúc thì nói nghiêm túc, chẳng lẽ chuyện giết người còn có lúc không xong? Hay là nói việc giết người là nghiêm túc hay không nghiêm túc?

Nhưng người nước ngoài nói chuyện xưa nay vẫn vậy nên Hướng Nhật không so đo cùng nàng, chỉ đưa ra nghi vấn của mình:

- Ngang Na ŧıểυ thư, tôi tò mò muốn biết sao cô lại biết có người tìm cách giết tôi?

- Hướng tiên sinh, anh xem cái này thì sẽ rõ.

Cô nàng nước ngoài nóng bỏng lấy từ trong người ra một tờ giấy đưa cho Hướng Nhật.

Hướng Nhật nhìn thấy mảnh giấy được viết bằng tiếng Pháp:

- ŧıểυ thư Ngang Na thân ái, xin tha thứ vì sự đường đột, nếu như hai ngày sau tôi không lấy được đồ vật kia thì bạn trai thân yêu của cô sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng, tôi dám đảm bảo!... Bạn của cô: Phí Lạc Đa La ký tên.

- Cái này? Ngang Na ŧıểυ thư, tôi không hiểu.

Hướng Nhật mồ hôi đầy đầu, hắn không biết nội dung mảnh giấy này đề cập đến cái gì, chỉ trừ nhắc tới vài cái tên. Nội dung bên trong không nhắc gì đến tên mình, chẳng lẽ đây cũng có thể xem là chứng cứ có người muốn giết mình? Hơn nữa, cũng chỉ nhắc tới bạn trai của cô nàng nước ngoài nóng bỏng, nhưng sự sống chết của bạn trai cô ả liên quan gì đến mình chứ! Chờ một chút! Hướng Nhật đột nhiên sực tỉnh, khẳng định đối phương sẽ không vô duyên vô cớ đưa mình thứ này, chẳng lẽ… Ánh mắt Hướng Nhật nhất thời trở lên kỳ quái nhìn cô nàng nước ngoài nóng bỏng nói:

- Ngang Na ŧıểυ thư, bạn trai cô trong mảnh giấy này nói tới không phải là….

Cô nàng nước ngoài nóng bỏng nghe vậy đột nhiên ngượng nghịu:

- Hướng tiên sinh, tôi biết tôi không nên nói như vậy nhưng bởi vì anh rất lợi hại, tôi lại sợ bọn họ tiếp tục tìm tới làm phiền nên nói anh là bạn trai tôi…. Nhưng xin anh hãy tin tôi, tôi thật sự không có ý muốn hại anh.

Hướng Nhật cười khổ, nếu như từ lúc đầu biết được việc giúp đỡ người khác đem đến phiền toái như vậy thì hắn đã không làm, nhưng có hối hận cũng đã muộn, hơn nữa đem tất cả lỗi lầm đổ lên đầu phụ nữ cũng không phải tính cách của hắn, nhưng bây giờ hắn muốn hỏi cho rõ:

- Ngang Na ŧıểυ thư, sao cô có thể khẳng định họ muốn giết tôi? Hơn nữa hôm đó họ bị tôi đánh sợ hãi bỏ chạy, chắc là sẽ không dám đến tìm tôi nữa đâu?

- Không, Hướng tiên sinh, anh thật sự không biết về bọn chúng.

Cô nàng nước ngoài nóng bỏng phản bác:

- Bọn chúng thật sự dám giết người, hơn nữa cũng thuộc loại chuyên nghiệp, cảnh sát cũng có khi bị qua mặt.

- Bị qua mặt ư?

- Đúng vậy.

Vì sợ hắn không tin, cô nàng nước ngoài nóng bỏng đưa ra ví dụ:

- Tôi trước đây có một người bạn cùng học ở Paris, vì đụng tới bọn chúng, sau đó cũng nhận được thư uy hiếp giống như thứ trên tay anh, kết quả là ngày hôm sau bị tai nạn giao thông….

- Tai nạn giao thông?

Mắt Hướng Nhật lóe lên một tia lạnh lẽo khó nhìn thấy, chẳng lẽ là bọn chúng? Nhưng nghĩ lại thì chưa xác định được, mấy thằng nước ngoài đó không có khả năng biết được lộ tuyến về nhà của mình ngày hôm qua, trừ khi bọn chúng cũng được mời tham gia bữa tiệc. Nhưng mình nhớ rõ ràng tham dự bữa tiệc đều là người mình mắt đen tóc đen, nếu có xuất hiện người nước ngoài nào thì với diện mạo của họ đã bị mình chú ý tới. Hơn nữa, là những người từ bên ngoài tới, họ không có khả năng nhanh chóng tìm hiểu chi tiết về mình như thế, thực không có khả năng! Huống chi, lúc ấy còn có người giám sát mình nên bọn chúng không có cơ hội hành động.

Giám sát, nghĩ tới đây Hướng Nhật đột nhiên nhớ lại mấy người “bảo vệ” kia sao lại không xuất hiện lúc mình bị đụng xe, chẳng lẽ lúc ấy bọn họ không có ở phía sau mình hoặc là…. Hướng Nhật lại cảm thấy đau đầu về vấn đề này, quên đi, hay là đợi lúc gặp được bọn họ thì hỏi cho ra nhẽ, trước hết nên giải quyết vấn đề trước mắt đã. Nghĩ tới đây, Hướng Nhật lại nhìn cô nàng nước ngoài nóng bỏng:

- Ngang Na ŧıểυ thư, cô xác định là bọn họ sẽ làm ra tai nạn giao thông? Bọn chúng không có thủ đoạn khác sao?

Ngang Na Y Ti biết hắn muốn hỏi nàng liệu bọn chúng có dùng cách đó để đối phó hắn không, nàng lo lắng đáp:

- Tôi nghĩ chắc là vậy, dù sao đây cũng là Bắc Hải, bọn chúng không dám ra tay một cách lộ liễu, biến thành một vụ tai nạn là thích hợp nhất.

- Được rồi, Ngang Na ŧıểυ thư, cô nhận được phong thư này lúc nào?

Nghe đối phương nói xong, Hướng Nhật cũng không tin, bởi hắn cảm thấy việc tiết lộ này có chút kỳ quái.

- Sáng sớm hôm nay.

Tuy không biết vì sao hắn hỏi như vậy nhưng Ngang Na Y Ti vẫn thành thật trả lời.

- A?

Hướng Nhật cuối cùng có thể khẳng định vụ tai nạn tối hôm qua không phải do đám người nước ngoài này gây ra, nếu bọn chúng cần đồ vật kia trong tay cô nàng nước ngoài này thì đã không cảnh cáo trước khi động thủ, bởi vì làm thế thì việc bọn chúng tiếp cận mục tiêu sẽ càng thêm khó khăn. Hơn nữa, sau khi gây ra vụ hôm qua thì hôm nay chắc sẽ không có khả năng gửi thư uy hiếp nàng, nghĩ đến việc hung thủ nhìn thấy mình bị đâm văng xa như vậy nhất định tưởng mình đã ngỏm cho nên sẽ không ngu xuẩn làm việc này... Vậy theo như mình đoán, kẻ muốn giết chết mình trừ cái tên công tử bột gặp ở bữa tiệc thì không còn ai khác, dù sao thì chỉ có những gia tộc ở trong nước có được một thế lực hùng hậu mới có thể trong thời gian ngắn điều tra chi tiết về mình, sau đó nghĩ ra cách đối phó.

- Hướng tiên sinh, anh làm sao vậy?

Thấy lưu manh đã lâu không nói lời nào, Ngang Na Y Ti không nhịn được hỏi.

- A, không có việc gì.

Hướng Nhật lập tức phục hồi tinh thần, thuận miệng nói:

- Chỉ nhớ tới một việc…. Được rồi, Ngang Na ŧıểυ thư, cô chắc biết đám người muốn “mưu sát” tôi sống ở đâu đúng không?

- Hướng tiên sinh, anh muốn….

- Không có gì, chỉ tình cờ hỏi.

Hướng Nhật cười ha hả, nếu đã biết đối phương có thể gây bất lợi cho hắn, cho dù bọn chúng chưa ra tay, nhưng với tính cách của Hướng Nhật hắn tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào uy hiếp mình, tiên hạ thủ vi cường chính là nguyên tắc làm người của hắn.

- Là thế này….

Cô nàng nước ngoài nóng bỏng cúi đầu, che giấu không để hắn thấy nụ cười mỉm đầy thâm ý của mình:

- Bọn chúng học cùng một trường với chúng ta, nhưng bọn chúng không ở trong khu nội trú mà thuê một căn phòng dành cho sinh viên, số nhà là….

Có được tin tức chuẩn xác, Hướng Nhật cũng sốt ruột muốn an bài một số thứ nên lấy đại một lý do rời đi. Cô nàng nước ngoài nóng bỏng cũng tươi cười nhìn hắn rời khỏi, nhưng Hướng Nhật lại cảm thấy có cái gì đó không đúng.

Ra khỏi trường học, Hướng Nhật càng nghĩ càng thấy không ổn, rùng mình một cái, cuối cũng cũng biết quái dị chỗ nào. Vừa nãy khi cô nàng nước ngoài nóng bỏng nói tới việc bạn mình bị tai nạn thì vẻ mặt hết sức bình thường, không một cô gái bình thường nào khi kể chuyện bạn học của mình bị chết mà lại không có biểu hiện bi thương hay phẫn nộ, mà còn kể chuyện như thế như là một chuyện nhỏ cỏn con. Chắc chắn cái tên xấu xí kia đã tới tìm nàng, chắc hắn đã biết đồ vật kia nằm trong tay nàng nhưng lại bị nàng phủ nhận. Tình huống này có thể chia làm ba trường hợp: thứ nhất, nàng không biết đồ vật đó là cái gì; thứ hai, nàng biết đồ vật đó là cái gì nhưng nó không ở trong tay nàng; thứ ba, đồ vật đó ở trong tay nàng nhưng nàng làm như không biết. Mà theo dấu hiệu cho thấy trường hợp thứ ba là cao nhất, không phải chỉ vì biểu hiện bất thường của nàng mà Hướng Nhật biết tên xấu xí kia không có khả năng chạy loạn cắn người như thế. Nhưng mà, một vấn đề mới lại nảy sinh,….. Cô nàng này hôm nay vội vàng tìm mình vì cái gì? Chẳng lẽ nàng thật sự lo lắng cho sự an toàn của mình mà cố ý nhắc nhở?

Hướng Nhật cũng không ngu ngốc như vậy, trong khi nghi ngờ đối phương, hắn cũng cân nhắc tới một khả năng khác. Có lẽ ngay từ đầu, mình đã tự đâm đầu vào âm mưu của đối phương….

- Con bà nó gấu!

Hướng Nhật đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn vào trong trường thì bóng dáng nóng bỏng đã hoàn toàn biến mất, hiện tại hắn đại khái đã biết mục đích của đối phương, cô nàng chỉ muốn mượn tay mình, chính là kế “mượn dao giết người”, khó trách lại chạy tới nói mình đang gặp nguy hiểm, có kẻ muốn gây bất lợi cho mình, lại còn nêu ra cái ví dụ sinh động như vậy, rõ ràng muốn làm cho mình cảnh giác hơn, sau đó tiên hạ thủ vi cường….. Nhưng nàng làm thế nào lại biết mình có khả năng giết những người đó chứ? Nàng chắc không biết khả năng của mình… chờ chút! Hướng Nhật lập tức sực tỉnh, nhớ mình đã từng ra tay giúp nàng cho nên nàng đại khái biết được khả năng của mình, khó trách nàng lại dám đem trọng trách đó đặt lên người mình. Hướng Nhật không khỏi cười khổ, đây là hậu quả cho những thể hiện đặc sắc của bản thân, có lẽ khi nhìn thấy năng lực dị thường đó của mình, nàng sớm đã nghĩ ra cái âm mưu này.

Đcmịa nó, mình bị lợi dụng! Hay bị nữ nhân lừa? Thế nhưng lúc này vì sự an toàn của bản thân và của người thân, hắn không thể không bị lợi dụng. Chó chết thật! Bây giờ Hướng Nhật chỉ muốn quay lại trường học đem cô ả nước ngoài nóng bỏng kia về nhà tiền dâm hậu sát, nhưng cuối cùng cũng nhịn được, nghĩ lại tên xấu xí bị mình kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến muốn giết người kia không lý do nào mà khi biết đồ vật đó trong tay cô nàng lại không ra tay trong một thời gian dài như vậy, vậy cô ả nước ngoài kia cũng không phải là nhân vật đơn giản, khẳng định có cái gì đó khiến tên xấu xí kia không dám động đến. Nhưng trong lòng Hướng Nhật cũng hạ lời thề độc, trước sau gì cũng tìm cô ả nước ngoài tính sổ, bị lừa một lần không có lý do gì lại không tìm cơ hội trả thù, mặc dù đàn bà đẹp làm cho người ta thích mắt, nhưng loại đàn bà lúc nào cũng nghĩ tới việc hại người khác thì thật làm cho người ta chán ghét!

break
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc