Về đến nhà, mấy vị ŧıểυ thư ở nhà vẫn đang bận rộn với sự nghiệp đánh bạc, đối với điều này Hướng Nhật đã thấy quen, nhưng cũng không thể trách cứ gì các nàng được!
Chúng nữ nhìn thấy Hướng Nhật ôm một nữ nhân về nhà, nguyên cả đám buông tha bài bạc nhìn Hướng Nhật đầy tức giận, may mà có Hướng mẫu ở đây, còn có thể áp chế mọi người! Nếu không có lẽ sẽ có ngay một hồi đại chiến cắt da cắt thịt quy mô nhỏ đến với Hướng Nhật rồi!
Tục ngữ nói, mẹ biết con buồn! Vẫn là Hướng mẫu hiểu ý giúp Hướng Nhật giải vây!
- Con trai, còn ôm người đứng đấy làm gì, ôm vào phòng đi!
Vì vậy không đợi mọi người kịp phản ứng, Hướng Nhật liền nhanh chóng chạy vào phòng!
Đặt Trứu Văn Tĩnh nhẹ nhàng lên giường, đắp chăn cho cô ấy! Có lẽ vì mệt mỏi quá mức, cho nên lúc này Trứu Văn Tĩnh cũng chưa tỉnh lại! Sau đó lập tức ra khỏi phòng!
Ngoài cửa phòng, chúng nữ trợn mắt nhìn, mỗi người một ánh mắt hình viên đạn, phảng phất như ngàn vạn con dao nhỏ muốn xé nát Hướng Nhật vậy!
Mặc dù biết nữ nhân này đã là phụ nữ có con, thế nhưng nam nhân nhà mình là cái loại gì chứ, thấy nữ nhân xinh đẹp là sẽ chiếm lấy làm của mình, trong lòng mọi người dần dần trở nên tê tái!
Hướng mẫu cũng không biết làm thế nào cho phải, chính bà chỉ có một cậu con trai bảo bối, nữ nhân nhiều quá xem ra cũng không phải chuyện tốt!
Đúng lúc này chỉ nghe một tiếng khóc nức nở của đứa bé gái truyền tới.
- Thúc thúc, thúc thúc, mẹ con đâu?
Chúng nữ nhìn đứa bé gái đang thương tâm khóc, ánh mắt cũng hòa hoãn đi không ít! Mỗi người liền bắt đầu dỗ dằn đứa bé.
Hướng Nhật đi qua ôm lấy con gái mình!
- ŧıểυ Ái, ngoan, mẹ con không có việc gì, thúc thúc đưa mẹ về, mẹ con lúc này đang nghỉ ngơi.
Vừa nói vừa lấy tay lau đi nước mắt trên mặt con gái!
- Thúc thúc, con muốn đi thăm mẹ!
- Được, được! Nhưng mà không được đánh thức mẹ con đâu đấy!
- Dạ!
ŧıểυ Ái ngay lập tức nín khóc mỉm cười, mọi người cũng bị tình cảnh này cảm hóa!
Hướng Nhận dẫn theo Hướng Ái vào phòng Trứu Văn Tĩnh.
Có lẽ cảm giác được con gái mình ở bên, Trứu Văn Tĩnh từ trong lo lắng tỉnh lại, sắc mặt đã có chút hồng hào trở lại. Có điều khi nhìn thấy con gái xuất hiện, hai mẹ con không nhịn được, ôm trầm lấy nhau khóc rống lên!
- Mẹ, ŧıểυ Ái rất sợ hãi!
- ŧıểυ Ái, hiện tại không có việc gì nữa rồi, không có việc gì nữa!
Nhìn cảnh hai mẹ con ôm nhau mà khóc này, mọi người tràn đầy cảm xúc, ai cũng thấy cảm động xụt xùi theo. Đúng thật là biến sắc mặt nhanh nhất là sở trường của nữ nhân. Mới lúc đầu là ánh mắt soi mói người ta, bây giờ tất cả đã chuyển thành khuyên nhủ động viên họ! Ngươi một câu, ta một câu quả thực gần giống như một cái chợ bán thức ăn!
Hướng Nhật nhìn thấy cảnh này rất vui mừng, mấy nữ nhân của mình tuy là thích ăn dấm chua, nhưng tâm địa mọi người đều thiện lương! Mọi người cũng đã bắt đầu học được cách chăm sóc người khác, ân, xem ra không thể nghi ngờ là công lao của hắn a! Hướng Nhật không biết xấu hổ dát vàng lên mặt mình!
Cứ như vậy Trứu Văn Tĩnh ở lại trong nhà Hướng Nhật, hòa mình cùng mọi người! Thường xuyên cùng nữ nhân trong nhà dẫn theo ŧıểυ Ái ra ngoài dạo phố, mua quần áo cho bé. Mọi ngừoi đều xem ŧıểυ Ái như con mình!
Mắt thấy bụng Thiết Uyển ngày càng lớn, các nữ nhân đều ước ao con của Thiết đại tỷ là con mình, nhìn Hướng Nhật u oán không thôi, mỗi ngày trong phòng liên tục mở đèn, ám chỉ buổi tối Hướng Nhật đi tìm các nàng. Hướng Nhật cũng vui vẻ hưởng ứng, mỗi ngày tận hết sức lực cần cù cày cấy. Hướng Nhật sống như đế vương cổ đại vậy!
Có điều những ngày tháng an lành này, theo thời điểm cha của mình tới, tuyên bố kết thúc! Hướng Nhật cũng có chút hưng phấn, linh hồn nhập vào thân thể này đến bây giờ, vẫn chưa thể nhìn mặt cha một lần, hắn cũng muốn nhìn một một người cha này, xem bằng cái gì mà ông ấy đắc thủ được Hướng mẫu về bên tay được, Hướng Nhật rất mong chờ!