Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1021: Không phải người thường

Trước Sau

break
Tác giả: Lãnh Mạc

Chương 1021: Không phải người thường

Biên dịch: Sơn Kazuma

Biên tập: Vấn Thiên Quân

Nguồn: http://sieucapthuankhiet.com/

- Giết ta?

Thấy Kevin Rockefeller tức giận, vẻ khinh miệt trên mặt Hướng Nhận càng đậm.

- Đến đây, lên hết cả đi, đỡ mất thời gian của ta.

Vừa dứt lời, bốn tên vệ sĩ xông về phía Hướng Nhật. Hướng Nhật cười khẩy, ôm cổ nữ hoàng xoay tròn, ra cước, giống như là đang khiêu vũ, liên tục tung ra bốn cước khiến Kevin Rockefeller và mấy tên vệ sĩ bay ra ngoài, nói thì rườm rà kỳ thực thì sự việc diễn ra chỉ trong nháy mắt, hiển nhiên Hướng Nhật lần này xuất thủ còn nương tình với Kevin Rockefeller, thoáng cái đã làm cho bốn tên vệ sĩ mất hết sức chiến đấu, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào có thể đứng lên được.

Đúng lúc này, quản lí và bảo an của khách sạn rốt cục cũng phát hiện ra được tình huống này, chạy tới, thấy tam thiếu gia Kevin Rockefeller là đại tài phiệt của gia tộc Rockerfeller, quản lí thất kinh, vội vàng lao tới hỏi thăm.

- Rockerfeller tiên sinh, cậu không sao chứ.

Ngay sau đó quay mặt lại với đám bảo an, quát:

- Nhìn cái gì! Còn không mau bắt tên này lại cho ta.

Đối với Kevin Rockefeller, là quản lý cao cấp ở đây, hắn đương nhiên phải biết, tất nhiên, có cơ hội nịnh nọt, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Nếu như có thể tiến thân vào gia tộc Rockerfeller, chắc chắn là tốt hơn so với làm một quản lí nhỏ bé ở khách sạn này, muốn thế thì phải gây cho công tử Kevin Rockefeller một ấn tượng thật tốt, tin tưởng sau đó bản thân mình chỉ có lợi mà cũng không mất gì.

Về phần tên ăn mặc quần áo vỉa hè, đeo một cái kính vất đi kia đem so sánh với Kevin Rockefeller, thì tự nhiên chỉ là một tên lâu la mà thôi, chắc chắn hắn cũng chẳng có thế lực gì, mà phía sau còn có chỗ dựa vững chãi là công tử Kevin Rockefeller cơ mà.

Thế nhưng đó chỉ là đứng ở phía người quản lý suy nghĩ mà thôi, còn về sự lựa chọn của đám bảo an thì, nói đùa gì vậy, bọn họ cũng chỉ là bảo an của khách sạn cùng lắm thì khỏe hơn so với người bình thường một chút, thân thủ mặc dù cũng không tệ, thế nhưng làm sao có thể cùng đám bảo tiêu từ lính đặc chủng xuất ngũ như của Kevin Rockefeller chứ, ngay cả lũ bảo tiêu cũng bị hạ gục trong nháy mắt, xông vào giờ để ăn đòn à ?

Nhìn đám bảo an không dám xông vào, tên quản lí có vẻ không nhịn được, hung hăng trợn mắt nhìn đám bảo an, lập tức thay đổi bộ dạng nịnh hót nói với Kevin Rockefeller rằng:

- Rockefeller tiên sinh, tôi giúp ngài báo cảnh sát nhé?

- Không cần.

Kevin Rockefeller hung hăng nhìn chằm chằm vào Hướng Nhật và nữ hoàng đang trong lòng hắn.

Chuyện này tuyệt đối không thể kết thúc như thế được, nếu để cho cảnh sát tham gia, vậy thì quá tiện nghi cho con khỉ da vàng này rồi, mình nhất định phải trả thù cho bằng được, dám khiêu khích mình, nhất định phải làm cho cái tên ăn gan hùm này hối hận vì đã sống trên đời này.

Thế nhưng iện tại hiển nhiên không làm gì được hắn rồi, xem ra chỉ có người kia xuất thủ, giống như bắt cóc nữ hoàng đệ đệ lúc trước mà thôi. Đem người nam nhân này bắt trở lại, sau đó chính mình sẽ cho hắn muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong.

Còn nữ hoàng, cái gì mà nữ hoàng chứ, chỉ là một kẻ thống trị một cái ŧıểυ vương quốc nho nhỏ mà thôi, nhất định phải làm cho nàng quỳ dưới háng mình rêи ɾỉ cầu xin tha thứ.

Còn có thằng em nàng,đúng, giờ mình cứ về trước, lôi thằng em nàng ra phát tiết một chút cho hả giận, mình nhất định muốn cho nàng hối hận vì không đáp ứng yêu cầu của mình, hối hận vì đã đi cùng con khỉ kia.

Kevin Rockefeller nghĩ như vậy, tàn nhẫn nhìn thoàng qua Hướng Nhật và nữ hoàng, sau đó nói với mấy tên vệ sĩ:

- Chúng ta đi.

Nói xong, cùng mấy tên vệ sĩ dắt díu nhau ra ngoài.

Cho tới bây giờ, tất cả mọi việc đều nằm trong vòng khống chế của Hướng Nhật, đáng ăn mừng là, mấy tên vệ sĩ của Kevin Rockefeller không có dùng súng, tuy rằng dùng súng cũng sẽ không tạo được uy hiếp gì, thế nhưng vẫn như cũ sẽ khiến cho mọi người phát hiện ra năng lực của mình và có đề phòng mình.

Nhìn Kevin Rockefeller và mấy tên khác đang dìu nhau ra ngoài, Hướng Nhật cũng không có ngăn cản, chờ bọn họ toàn bộ rời khỏi đây, Hướng Nhật mới quay đầu nói với nữ hoàng bên cạnh rằng:

- Teru, hiện tại anh muốn đi cứu em trai em, em có cần anh đưa về nhà trước không?

- Không cần đâu Jack, em đã gọi cho bảo tiêu của em rồi, bọn họ sẽ đến đón em ngay thôi. Anh mau đi đi Jack, nhất định phải bình an cứu được em trai em nhé, em chỉ có nó là người thân thôi.

Nữ hoàng nhìn Hướng Nhật có chút bất an nói:

Còn nữa, Jack, anh cũng nhất định phải chú ý an toàn, em không thể mất em trai, thế nhưng em cũng không muốn mất anh.

Nói xong, nữ hoàng tiến lên hôn lên Hướng Nhật một cái.

Hướng Nhật chỉ cảm thấy trên môi một sự ôn nhu, dịu dàng. Đối vời tâm tư của nữ hoàng, Hướng Nhật đương nhiên hiểu được. Sửng sốt trong thời gian ngắn, đang định đáp lại nụ hôn thâm tình của nữ hàng. Còn chưa kịp phản ứng thì đôi môi của nữ hoàng đã ly khai. Hướng Nhật tiếc nuối nhìn nàng.

Hiển nhiên, nữ hoàng cũng hiểu thấu suy nghĩ trong đầu Hướng Nhật, nàng đỏ mặt, nói nhẹ với hắn:

- Cứu xong em trai em, nhớ tới tìm em, em sẽ tặng anh một phần thưởng.

Nói xong nữ hoàng liên giãy ra khỏi vòng tay của Hướng Nhật.

Đối với sự hứa hẹn của nữ hoàng, Hướng Nhật vạn phần kinh hỉ, nhưng hiện tại không phải lúc vì chuyện này mà mất thời gian, vì vậy Hướng Nhật nhìn thoáng qua nữ hoàng, xoay người đi ra bên ngoài, đi ngang qua người quản lí, nhẹ giọng nói:

- Nếu như quý cô kia sau khi ta rời đi mà gặp bất cứ chuyện gì ngoài ý muốn, ta sẽ lấy mạng ngươi.

Nói xong không liếc hắn thêm lần nữa, đi thẳng ra ngoài.

Cảm nhận được sát khí trên người Hướng Nhật, tên quản lí như rơi xuống hầm băng, cả người hắn run lên bần bật, hắn bây giờ không dám nghi ngờ về lời nói sẽ lấy mạng mình của thanh niên kia. Nghĩ đến vừa rồi chính mình đã hô bảo an đi bắt hắn, sau lưng quản lí đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Ra khỏi nhà hàng, Hướng Nhật thấy Kevin Rockefeller và mấy tên vệ sĩ của hắn lên một chiếc Rolls-Royce Phantom, chạy từ trong bãi đỗ xe chạy ra ngoài. Hướng Nhật vội vã đi theo, buổi tối từ nhà hàng đi ra, trên phố cũng không có nhiều người lắm. Cho nên Hướng Nhật cũng không sợ dùng dị năng mà bị người khác phát hiện.

Thuấn di một cái vào trong ngõ hẻm bên cạnh nhà hàng, sau đó Hướng Nhật cố hết sức nhảy lên cao, ngay sau đó dùng lĩnh vực huyễn hóa ra một đôi cánh vô hình ở sau lưng, bay về phía trước. Từ khi lĩnh ngộ kỹ năng bay cho đến nay, việc theo dõi càng trở lên dễ dàng, dựa vào kiến trúc trong thành phố liên miên, còn có đêm đen như mực, cho dù đứng nguyên trên không, Hướng Nhật đang mặc bộ quần áo đen cũng khó bị người khác phát hiện

Bay theo đoàn xe, lướt đi đại khái khoảng 30’ thì Hướng Nhật đi tới một khu biệt thự, trong khu biệt thự kiến trúc san sát nhau, chỉ thấy chiếc Rolls-Royce Phantom lái vào một căn biệt thự cao lớn nhất, Hướng Nhật cũng theo xe lẻn vào biệt thự, đứng trên nóc nhà lặng lẽ quan sát tình hình bên trong.

Chỉ thấy Kevin Rockefeller mời từ trên xe đi xuống đã quát đám vệ sĩ:

- Cái bọn phế vật này, đến một con khỉ da vàng cũng không đánh lại được, đem thằng em con tiện nhận kia ra đại sảnh cho ta, phải cho nàng biết, xúc phạm ta sẽ có hậu quả gì, còn nữa, mời Ewen tiên sinh ra, ta có việc thương lượng với hắn, còn không mau đi, phế vật.

Nhìn Kevin Rockefeller phía dưới, Hướng Nhật trong lòng bắt đầu suy nghĩ.

- Mời? Kevin Rockefeller lại có thể biết dùng từ mời với người khác sao, xem ra cái tên Ewen này chắc chắn không phải là người thường, khả năng là dị năng gia, xem ra tối nay mình lại được chiếu cố rồi.
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc