Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1009: Đây có còn là người nữa không?

Trước Sau

break
Đại lực sĩ cới bỏ sợi dây thừng to đùng quấn quanh người ra, đi tới trước mặt Hướng Nhật, ưu thế thân thể to cao lúc này đã được thể hiện ra toàn bộ.

Hướng Nhật cao 1m7 ở trước mật hắn giống như là một đứa trẻ nhỏ, lại còn là một đứa trẻ vô cùng gầy yếu nữa chứ.

- Thẳng ranh, chuẩn bị xong chưa? Đừng có mà khóc lóc đòi mẹ nhá! Ở chổ ta cũng không có kẹo ăn đâu.

Tên đại lực sĩ dùng giọng ác độc cười nói, người vây xem cũng hùa theo cười vang.

Hướng Nhật nhếch miệng cười, căn bản khinh thường nhiều lời, giờ còn chưa biết ai sẽ khóc gọi mẹ đây.

- Chuẩn bị xong rồi à? Ha, ta tới đây . . .

Tên đại lực sĩ hét lớn một tiếng, thân thể nửa ngồi, nhắm thẳng Hướng Nhật phóng mạnh tới.

Lại dùng đòn trâu húc mả!

Người vây xem nhịn không được kinh hô lên một tiếng. Ban đầu bọn họ còn nghĩ đại lực sĩ sẽ giống như tên thanh niên da trắng kia, dùng đòn đẩy, không nghĩ tới lại là đòn đụng.

Cơ thể thật lớn giống như một chiếc xe tăng lao ầm ầm tới, đừng nói là một người, cho dù là một chiếc xe cũng có thể bị hắn đụng ngã.

Có vài người đã không đành lòng nhìn nữa, có người lại càng thêm hứng thú, giống như đang mong sẽ xuất hiện cảnh máu thịt bay tứ tung vậy.

Trên mặt gã da trắng đã dần xuất hiện nụ cười dữ tợn . . .

Một tiếng “ Phanh” thật lớn vang lên.

Cảnh máu thịt bay tung tóe trong dự kiến không có xuất hiện. Trái lại, tên đại lực sĩ lại bị phản lực chấn lui vài bước, mới khó khăn ổn định được thân hình. Vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, nhìn Hướng Nhật giống như đang gặp quỷ.

Vừa rồi tuy hắn không dùng toàn lực, nhưng đã dùng đến hơn phân nửa sức mạnh rồi. Không ngờ rằng lại không thể đẩy lui đối phương, trái lại chính mình lại bị ép lui vài bước. Nếu năng lực giữ thăng bằng của hắn không mạnh, phỏng chừng là giờ đã mất hết cả mặt rồi.

Vẻ mặt người xem bên ngoài cũng tràn đầy sự khó tin. Đây cũng quá khoa trương rồi, ban đầu còn tưởng rằng cái tên có dáng vóc gầy gò kia sẽ giống như bị xe lửa đụng văng ra ngoài, kết quả lại hoàn toàn ngược lại, cái tên gầy gò kia không chỉ không bị bật ra, thậm chí cả thân thể còn không chút lay dộng.

Đây là đang đóng phim sao? Nhưng mà đa͙σ diễn ở đâu? Camera ở đâu?

- Hắc, anh bạn to cao, đừng có bảo với ta là, sáng nay ngươi chưa uống sữa đấy nhá.

Hướng Nhật cười hắc hắc, hắn hoàn toàn không để tâm, châm chọc người ta một chút.

Tên đại lực sĩ rốt cuộc cũng hoàn hồn lại. Khuôn mặt bị khiêu khích làm cho đỏ bừng hết cả lên, miệng thở hổn hển, ánh mắt hung tơn chăm chú nhìn Hướng Nhật. Lúc đầu hắn còn sợ mình đâm chết người, giờ đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, không còn băn khoăn đến việc này nữa.

“ A . . . “

Tên đại lực sĩ một lần nữa nhắm Hướng Nhật phóng tới, làn này hắn dùng tới toàn lực. Hắn không tin còn không đụng bay được tên nhãi ranh cân nặng còn chưa bằng 1/4 mình kia.

“ Phanh! “

Hai cái thân thể lại mạnh mẽ mà đụng vào nhau. Lần này tên đại lực sĩ không may mắn như lúc trước, dùng bao nhiêu sức lực lên người Hướng Nhật, lực lượng phản chấn sẽ mạnh bấy nhiêu, đây chính là tự hắn chuốc lấy khổ đau mà thôi.

Lực lượng cực lớn phản chấn khiến hắn phải lui lại, liên tiếp vài chục bước, mới ngã đập mông xuống mặt đất, hồi lâu cũng không kịp phản ứng lại.

- Oh my god….. oh my budha…… oh my songoku…… oh my khiết. . .

Chung quanh ồn ào một trận, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Nếu như nói lần đầu tiên là giật mình, vậy thì lần thứ hai chính là kinh hoàng rồi.

Động tĩnh do hai cơ thể vừa mới va vào nhau kia tuyệt đối không phải là giả tạo, mà là chân chân chính chính , không hề kiềm chế, toàn lực đụng vào nhau, bằng không cũng không phát ra được cái loại âm thanh cực lớn ấy.

Hơn nữa, nếu như tên đại lực sĩ kia giả vờ bị đẩy lui mà nói, thì công phu biểu diễn đến trình độ này cũng quá chân thật, tuyêt đối có thể đến hollywood làm super cascadeur rồi.

Tất cẩ chuyện này đều là thật, không phải là đang đóng phim.

Có thể cũng là bởi vì như vậy mới làm cho người ta cảm thấy khó tin. Tên đại lực sĩ kia đến cả chiếc xe chất đầy hàng hóa cũng có thể kéo đi được, lại không đẩy lung lay nổi một tên so với hắn như là một đứa trẻ con.

Loại sự tình này nếu không tận mắt nhìn thấy, khẳng định sẽ không có ai tin tưởng, cũng không muốn tin tưởng.

Ít nhất vẻ mặt gã da trắng hiện giờ biểu lộ ra giống như là đang nhìn thấy quái vật hiện hình.

Người duy nhất mặt không đổi sắc là Hoắc Vãn Tình và La tỷ. Người sau thân là một Mật giả, tự nhiên biết đối với Mật giả mà nói, lực lượng thường nhân dù cho có cường đại hơn nữa, cũng không thể di chuyển được Mật giả nữa bước. Mà Hoắc Vãn Tình cũng là đã chứng kiến qua Hướng Nhật ra tay rồi, giờ đây thấy ŧıểυ sắc lang biểu hiện mạnh mẽ như thế, nàng cảm thấy rất hãnh diện, thậm chí liên tưởng đến việc biểu hiện hung hãn của ŧıểυ sắc lang lúc trên giường, cũng có một lời giải thích hợp lý.

Hướng Nhật không quan tâm người bên ngoài có ý kiến gì không, giờ đã có cơ hội, hắn không ngại mà tiếp tục châm chọc đối phương nhiều hơn một chút:

- Thật làm cho người thất vọng, đại lực sĩ tiên sinh, ta xem khí lực của ngươi còn không bằng một đứa bé.

Tên đại lực sĩ cứ việc tức giận đến mức muốn giết người, nhưng quả thật vừa rồi không có đẩy nhúc nhích được Hướng Nhật đi một phân nào, ngược lại còn làm cho mình bị xấu mặt, lúc này muốn tiêp tục nói lại một cái gì đó cũng không còn mặt mũi để mà nói.

- Hắc, khí lực của ngươi rất lớn sao? Vậy đến kéo thử cái này một chút đi.

Từ dưới mặt đất bò dậy, tên đại lực sĩ chỉ cái xe tải bên cạnh, hắn tuyệt không thừa nhận khí lực của mình không bằng tên nhãi ranh này. Khẳng định đối phương dùng phương pháp gì mà mình không biết, như vậy chỉ cần kéo thử cái xe tải, có thể khiến tên nhãi ranh này lộ nguyên hình.

- Nếu như ta không làm thì sao?

Hướng Nhật có chút buồn cười, vì sao có ít người lại cố chấp không chịu từ bỏ vậy, rõ ràng đã tự trải nghiệm qua, mà vẫn còn đặt hy vọng xa vời cái hy vọng không thể xảy ra ấy cơ chứ.

- Ngươi sợ sao? Sự thực thì, ngươi không có khí lực lớn như vậy, đúng hay không, nhất định là lợi dụng phương pháp gì đó . . .

Tên đại lực sĩ bắt đầu suy đoán. Người bên ngoài nghe hắn nói như vậy, cũng lộ ra vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ. Không sai, nếu như nói hắn không lợi dụng một phương pháp gì, thân thể nhỏ như vậy làm sao có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như vậy cơ chứ, cái đó căn bản là nói cũng không thông, hoàn toàn đi ngược lại tất cả các quy luật thông thường.

Thấy mọi người chung quanh đều có vẻ mặt hoài nghi nhìn mình. Trong lòng Hướng Nhật có chút khó chịu, vốn hắn cũng không muốn chơi trội, . . . nhưng hiện giờ . . . Được rồi, để cho đám người Miễu quê mùa này, biết được cái gì mới là một đại lực sĩ chân chính.

- Để ta tới thử xem.

Hướng Nhật không chần chừ nhún nhún vai, đi đến chỗ tên đại lực sĩ vừa ném dây thừng lúc nãy, nhặt lên một đoạn dây nắm trong tay.

Hắn làm ra động tác này, khiến người chung quanh lặng đi một chút. Nhưng rất nhanh lại bùng phát ra một tràng vỗ tay cực lớn. Tuy nói hoài nghi Hướng Nhật lợi dụng phương pháp nào đó mới có thể chống lại cú va chạm của tên đại lực sĩ, nhưng trước mất thấy hắn thật sự bắt đầu thử kéo chiếc xe tải, rất nhiều người đều chờ đợi xem kế tiếp có phải là sẽ xuất hiện kỳ tích hay không.

Hoắc Vãn Tình cũng có chút kích động, chăm chú nhìn Hướng Nhật. Nàng tin tưởng ŧıểυ sắc lang này chắc chắn có thể làm được, màn kế tiếp nhất định sẽ làm người ta chấn động.

Chỉ có La tỷ đôi với cách làm của Hướng Nhật cảm thấy có chút bừa bãi. Thân là một dị năng giả, lại có thể biểu diễn ở trước mặt người bình thường, chuyện này ít nhiều cũng có chút trẻ con.

Nhìn quanh một vòng, Hướng Nhật nắm chặt sợi dây thừng to bằng cánh tay mình, người bên ngoài nhất thời ngừng thở, biết hắn muốn bắt đầu kéo.

Nhìn thấy chung quanh, càng ngày càng có nhiều người nước ngoài tóc vàng mắt xanh tụ tập. Hướng Nhật trong lòng cười không thôi, hy vọng màn trình diễn không làm cho đám quê mùa này rớt tròng mắt ra.

Nghĩ tới như vậy, trên tay chẳng dùng bao nhiêu sức kéo một cái. Sợi dây thừng nhất thời được kéo căng ra thẳng tắp. Chỉ thấy chiếc xe tải lớn buộc sợi dây thừng đang chầm chậm đi về phía hắn.

- Trời . . .

- Đây không phải là sự thật chứ!

Đây là suy nghĩ chung của tất cả những người đang xem, này, này, điều này có thể sao?

Một đại lực sĩ thân thể to lớn đều phải dùng hết tất cả sức lực toàn thân mới có thể kéo nổi chiếc xe tải. Mà một người so với người bình thường còn muốn gầy hơn lại không tốn một chút hơi sức nào mà kéo được. Thậm chí chỉ dùng một tay, hơn nữa lại không tỏ ra là đang cố sức.

Chẳng lẽ bên trong xe tải có người, phối hợp với hành động của hắn?

Đây là suy nghĩ thứ hai của tất cả mọi người.

Chỉ là, ghế lái của xe tải không có ai, người bên ngoài cũng nhìn thấy rõ ràng. Hơn nữa trước đó trong lúc đại lực sĩ kéo, cũng đã cho người đi lên kiểm tra. Đừng nói là lái xe, ngay cả một chổ trốn cũng không có.

Nhưng điều này giải thích thế nào đây? Chẳng lẽ trên thế giới này, thực sự có người có sức mạnh như vậy tồn tại?

Mặc kệ người bên ngoài giật mình như thế nào. Người kinh hãi nhất chính là đại lực sĩ, bởi hắn phi thường rõ ràng trong xe tải căn bản không có lái xe, cũng không có ẩn dấu cơ quan điều khiển nào. Nói cách khác, tận mắt nhìn thấy tất cả, tất cả đều là thật sự, cái tên có trọng lượng không bằng một phần tư mình này, quả thật chỉ dùng một bàn tay, liền kéo được chiếc xe tải trong khi chính mình phải dùng hết tất cả sức lực mới làm được!

Đây có có còn là người nữa không?

Đương nhiên là người, Hướng Nhật có thể khẳng định, hắn không phải là yêu quái gì cả. Thấy mình đã chấn trụ tất cả mọi người ở đây. Hắn cũng biết là không thể đợi thêm một giây phút nào nữa, mỗi tay một người, nắm lấy tay Hoắc Vãn Tình cùng với La tỷ, vội vàng chuồn khỏi đám đông.
break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Gả Cho Nam Thần
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc