Cô xuyên đến đây đã kế thừa toàn bộ ký ức của cơ thể này, cô rất chắc chắn, trước chương trình này, mình với Giang Tối hoàn toàn không có bất kỳ giao tiếp nào.
Giang Tối nhún vai: “Em thấy không, chính em cũng không nhớ, thì làm sao trách tôi được?”
Tô Mục: “…”
Nghe cũng có lý phết.
Tô Mục và Giang Tối quay lại ngôi nhà nhỏ thì livestream đã bắt đầu, mọi người trong nhà cũng đều thức dậy rồi.
Hôm nay phụ trách nấu ăn là Thiệu Trang và Hà Tiểu Trà, hai người đang bận bịu trong bếp.
Lê Khả đứng bên cạnh, thỉnh thoảng chỉ dẫn, để tránh họ làm hỏng bữa sáng hôm nay.
Tô Mục thấy Lê Khả cứ ôm bụng, sắc mặt cũng không tốt, liền ghé sát, thiện ý nói: “Người có ba cái gấp tôi biết, cô cứ đi ị đi, ở đây có tôi trông cho.”
Tuy Lê Khả rất cảm kích lòng tốt của cô, nhưng vẫn đính chính: “Không phải đau bụng, là đau dạ dày, bệnh cũ thôi.”
“Có thuốc không?”
“Quên mang rồi.”
Tô Mục lục hộp thuốc cấp cứu trong nhà tìm thử, nhưng trong đó cơ bản toàn mấy loại thuốc cảm và thuốc bôi bong gân, hoàn toàn không có thuốc dạ dày.
Lâm Lý đi ngang thấy cô lục lọi, hiếu kỳ hỏi: “Tìm gì vậy?”
“Thuốc dạ dày, Lê Khả đau dạ dày.”
“Trong này không có đâu, tôi có mang, chờ chút.”
Nói xong, anh quay vào phòng, lấy ra một lọ thuốc đưa cho Tô Mục.
Tô Mục nghi hoặc: “Anh cũng đau dạ dày à?”
Đến mức phải mang theo cả thuốc.
Lâm Lý im lặng một lát: “Không.”
Bình luận trực tiếp:
【Á! Anh ấy yêu cô ấy nhiều lắm!】
【Chắc là thói quen mang theo thuốc, đây chính là bằng chứng đã từng yêu!】
【CP đã BE rồi sao lại ngọt thế này】
Tô Mục nhận ra việc chuẩn bị thuốc dạ dày có lẽ là thói quen để lại từ khi anh và Lê Khả yêu nhau, liền mỉm cười, “Vậy anh đưa thuốc cho Lê Khả đi.”
Lâm Lý nhét lọ thuốc vào tay cô: “Cô đưa cho cô ấy, đừng nói là tôi cho, cứ bảo là trong hộp thuốc có.”
Nói xong liền xoay người bỏ đi, hoàn toàn không cho Tô Mục cơ hội từ chối.
Nhìn lọ thuốc trong tay, Tô Mục chỉ thấy hai người này đúng là cực kỳ gượng gạo.