“Cô nói bậy gì đó!”
“Đừng nóng, vai hoàng tử ít đất diễn quả thật phiền, nhưng tôi có cách hay: anh chỉ cần giả gái đóng bà hoàng hậu độc ác, điểm nhấn có rồi, đất diễn cũng có, mọi vấn đề đều giải quyết.”
Lê Khả nhịn không được bật cười.
Bình luận cũng rộ lên cười nghiêng ngả.
Tô Mục phất tay áo rời đi, để lại Thiệu Trang mặt đen sì.
Sau một vòng do thám, Tô Mục trở về hội hợp với Giang Tối.
Tô Mục lắc đầu than:
“Cảm giác họ chẳng biết sửa kịch bản gì cả.”
“Vậy cô có ý tưởng gì cho kịch bản của chúng ta không?”
“Viết kịch bản thì nhất định phải dám đổi mới, phá vỡ lối mòn.”
“Cô định sửa thế nào?”
Tô Mục khẽ cười.
Đợi mấy đội sửa kịch bản xong, đạo diễn lại xuất hiện.
“Các vị, hiện tại có tình huống bất ngờ. Do có chút vấn đề, quần chúng diễn xuất mà chương trình mời tới không đến được.”
Giang Tối với Tô Mục thì chẳng sao, nhưng Thiệu Trang vừa nghe xong đã không vui:
“Nhóm tôi còn cần bảy chú lùn cơ mà, không có quần chúng thì làm sao?”
“Cái này không sao, bảy chú lùn sẽ do các bé nhỏ đảm nhận.”
Nghe vậy, Thiệu Trang mới yên tâm.
Dịch Nguyệt:
“Thế còn chúng tôi?”
Đạo diễn nghĩ một chút:
“Hay các cô cậu thương lượng với nhóm khác, xem họ có thể đóng vai phụ giúp không?”
Phó Trầm chủ động mở miệng:
“Đừng lo, tôi có thể làm quần chúng.”
Lâm Lý lắc đầu:
“Chúng tôi chỉ cần một nữ đóng vai chị kế độc ác.”
Nói xong, ánh mắt anh ta nhìn sang Lê Khả.
Nhưng chưa kịp nói gì, Lê Khả đã quay đầu đi, tránh ánh mắt của anh ta:
“Tôi còn chưa học xong thoại, e là không giúp được.”
Thấy Dịch Nguyệt khó xử, Phó Trầm lại nói:
“Vậy để Tô Mục diễn đi, dù sao cô ấy cũng chỉ đóng một cái cây, chẳng có thoại, thêm vai phụ chắc cũng dễ.”
Tô Mục khoanh tay:
“Đúng là trong nhà xí ăn hạt dưa, anh mở miệng dễ thật đấy.”
Dịch Nguyệt dịu dàng bước ra:
“Cô Tô, cô đừng giận thầy Phó, nếu không được cũng không sao, tôi biết vai này hơi khó với cô.”
Mùi trà lan khắp khiến Tô Mục suýt choáng.
Nhưng cô không vội tức, trái lại còn cười:
“Không sao, tôi diễn được, tôi thích mấy vai kiểu này nhất.”
Phó Trầm không tin tưởng:
“Cô đừng lên sân khấu phá đấy.”
“Lo quá à? Thế anh giả gái đóng đi.”
Bình luận trực tiếp: 【Miệng Tô Mục không tha cho ai】
【Cười muốn ngất】
【Ai bảo anh chọc cô ấy】
【Ủng hộ Phó Trầm giả gái đóng!】
Đã định để Tô Mục làm vai phụ, Lâm Lý liền cùng cô bàn lại tình tiết.
Tô Mục:
“Tôi có câu hỏi.”
Dịch Nguyệt:
“Câu hỏi gì?”
“Khi hoàng tử từ chối nhảy với tôi, tôi nên nói gì?”
“Tùy cô ứng biến.”
Đôi mắt Tô Mục đảo một vòng, khẽ cười:
“Được.”