“Dịch Nguyệt, buổi chiều em sẽ cùng Lâm Lý diễn kịch Lọ Lem.”
“Hà Tiểu Trà, buổi chiều em sẽ cùng Phó Trầm diễn kịch Lôi Vũ.”
“Lê Khả, buổi chiều em sẽ cùng Thiệu Trang diễn kịch Bạch Tuyết.”
“Tô Mục, buổi chiều em sẽ cùng Giang Tối diễn kịch Lỗ Trí Thâm nhổ bật cây liễu.”
Tô Mục: …?
Khoan đã, nói lại xem là diễn cái gì cơ?
Bình luận trực tiếp:【Hahaha cười muốn ói】
【Hoá ra Tô Mục phải đóng cây liễu kia sao?】
【Cười chết tôi rồi, cái quỷ gì vậy】
【Lần này hay rồi, Tô Mục không thể đứng mãi trên sân khấu nữa, vì sẽ bị nhổ bật cả gốc】
Hà Tiểu Trà ban đầu còn không vui, nhưng vừa nghe mình được ghép cặp với Phó Trầm thì tâm trạng lập tức tốt lên.
Lại nghe thấy Tô Mục cùng Giang Tối diễn Lỗ Trí Thâm nhổ bật cây liễu, cô ta liền chạy qua cười nhạo:
“Đóng vai cây liễu thì khỏi cần thoại, cũng chẳng cần diễn xuất, đúng là hợp với chị.”
Tô Mục từ khi vào nghề đến giờ, có hai vết nhơ lớn: một là scandal ngoại tình trước đó, hai là diễn xuất tệ hại, phim nào có cô đóng là phim đó flop, đến nỗi năm nay chẳng có đoàn phim nào dám mời.
Tô Mục mỉm cười:
“Về diễn xuất thì tôi thối, cô thiu, hai ta đừng có khoe ra nữa. Nửa cân tám lạng, ngọa long phụng sồ, cô lấy tư cách gì mà dám cười tôi?”
Bình luận trực tiếp:【Hahaha, giết địch một nghìn tự tổn hại một nghìn】
【Giết địch một nghìn, tự tổn hại một nghìn】
【Đây rõ ràng là cô gái từng nói muốn biến thành cục phân, vậy mà cô còn muốn giẫm lên đầu cô ta…】
【Miệng lưỡi Tô Mục đúng là quá gắt】
Quay lại phòng khách, Tô Mục đụng phải Giang Tối.
Giang Tối đang rót nước, thấy bộ diễn phục trong tay cô, khóe miệng hơi nhếch:
“Chào buổi trưa, cây liễu.”
Nụ cười ấy trong mắt Tô Mục càng nhìn càng thấy đểu:
“Bao nhiêu vở kịch để diễn, sao anh không chọn, lại nhất định chọn cái này?”
“Bởi vì tôi biết cô chắc chắn sẽ thích bộ diễn phục này.”
Tô Mục coi như hiểu ra, mình bị hắn nắm thóp rồi.
Không thể hiểu nổi, thật sự không thể hiểu nổi.
Một người phát điên phát rồ phát thúi phát thối như mình, sao Giang Tối lại có thể để mắt tới?
Thôi thôi, bản thân mình vừa ngủ dậy còn chẳng hiểu nổi bản thân đêm qua thức khuya làm gì, người với người không hiểu nhau cũng bình thường thôi.
“Tôi nói này Giang tiên sinh, nếu anh chịu bỏ chút thời gian tìm hiểu tôi, anh sẽ phát hiện…”
“Phát hiện cô là một người tốt?”
“Phát hiện anh vừa lãng phí chút thời gian.”
Nói đến đây, Tô Mục tiến lên, vỗ vai hắn, giọng điệu nặng nề:
“Giang Tối, tôi không đáng đâu.”
“Cô không thẳng sao? Thật à?” Giang Tối nhướn mày.
Tô Mục: ……
Bình luận trực tiếp:【Hahaha, gà nói vịt nghe à?】
【Chấn động! Nữ minh tinh nổi tiếng công khai come-out ngay trên sóng chương trình!】
【Đúng kiểu văn học giật tít của UC】
【Tô Mục: tiếng mẹ đẻ của tôi là… cạn lời】
Tô Mục thật sự chẳng buồn cãi nữa, dứt khoát gật đầu:
“Đúng, tôi không thẳng.”
“Vậy cô đến tham gia chương trình này làm gì?”
“Bởi vì người tôi thích cũng ở đây.”
“Ai? Là Dịch Nguyệt sao?”
Vốn Tô Mục định tùy tiện bịa một cái tên, không ngờ hắn lại buột miệng nói ra một đáp án gây sốc như vậy.
“Làm sao có thể!”
“Thế thì là Lê Khả?”
“Không phải!”
“Không lẽ là Hà Tiểu Trà?”
“Sai toét!”
“Trừ ba người đó, nơi này còn cô gái nào khác sao?”
Tô Mục giơ một ngón tay, rồi chỉ vào chính mình:
“Còn tôi.”
“Ý cô là cô thích bản thân mình?”
“Đúng vậy, nên tôi mới bỏ phiếu cho chính mình. Như thế chẳng phải rất hợp lý sao?”
Giang Tối bất lực thở dài:
“Gặp cô rồi, tôi mới thật sự hiểu thế nào là hai mắt tối sầm.”
“Tôi có thể đi học hàn điện, đảm bảo cho anh sáng mắt lại.”
Bình luận trực tiếp:【Hahaha, câu trả lời thật bệnh hoạn】
【Cười sặc cơm】
【Hai người này đều quái đản, đúng là cặp trời sinh】
【Mau ở bên nhau đi, tôi còn muốn xem hai người có thể bày thêm bao nhiêu trò nữa】