Diễm Phụ Hoài Xuân

Chương 10: Muốn dạy đại bá ca nhận biết cơ thể nữ nhân?

Trước Sau

break

"Không, không được... Đại bá ca, sao ngươi lại có thể nói những lời này?!" Ngượng ngùng nhìn nam nhân đang ghé sát vào vai mình, mỹ phụ thật sự ngượng đến không dám ngẩng đầu, lại cảm thấy như bị vũ nhục, chỉ nhẹ nhàng đẩy nam nhân này ra, rất là xấu hổ, buồn bực mà nhìn hắn: "Sao ngươi lại có thể vô lễ như vậy!"

"Thông gia thái thái... Nàng hiểu lầm rồi, Chu mỗ tuyệt không có tà niệm, chỉ là thật sự hết cách, mới nghĩ ra biện pháp này, nếu thông gia thái thái thật sự không muốn, thì coi như ta chưa nói gì..." Nói rồi, nam nhân quay người đi, dáng vẻ hiên ngang lẫm liệt.

"Ngươi..." Đại bá ca lại muốn mình dạy hắn chuyện phòng the, rồi hắn về dạy lại con rể, chuyện này sao được?! Nhưng nam nhân cũng là có lòng tốt, thật ra mình đột nhiên nổi nóng, đúng là như vũ nhục người ta. Do dự một lát, mỹ phụ mới vò khăn tay, nhẹ giọng nói: "Nếu đã vậy, đại bá ca cũng có thể tìm ma ma dạy, dạy ngươi... Sao lại tìm đến ta..."

Nghe vậy, nam nhân chỉ thở dài một tiếng, một hồi lâu mới nói: "Thông gia thái thái, không giấu gì người, ta... đến nay chưa biết đến thân thể nữ nhân, ta, ta sợ bị người khác biết được bí mật này... Hiểu lầm ta..." Thấy thông gia thái thái không chịu đồng ý, Chu Thái Hi chỉ rất khó xử mà nói, lại ra vẻ rất tự ti, điều này làm Mị Cơ chấn động.

Vẻ mặt không thể tin nổi mà nhìn Chu Thái Hi, mỹ phụ khẩn trương vò khăn tay, mềm mại nói: "Đại bá ca, ngươi đã hai mươi sáu tuổi, còn chưa từng..." Lẽ nào thật sự như lời đồn, không thể giao hợp? Nghĩ vậy, mỹ phụ không nhịn được muốn liếc trộm hạ thân nam nhân, nhưng lại sợ thất lễ, vội quay mặt đi, thân mình lại ngượng ngùng, khẩn trương mà hơi run rẩy, hai mươi sáu tuổi còn giữ nguyên dương! Thật là... Hay là đại bá ca là người yếu sinh lý?

Cũng không biết vì sao, ý nghĩ trong lòng Mị Cơ cứ liên tục nổi lên, lòng càng thêm khẩn trương, tim đập thình thịch, cả người rất không tự nhiên, cũng không biết nói gì mới phải!

Nam nhân lại thu mọi biến hóa của nàng vào trong mắt, nhưng, lạt mềm buộc chặt, hắn đã nghiên cứu rất kỹ, không khỏi vẻ mặt ủy khuất mà nhìn nàng: "Thông gia thái thái... Chuyện này ta ngay cả mẫu thân cũng giấu, liên quan đến thể diện của ta, người có thể giữ bí mật giúp ta không?" Nói rồi, nam nhân lại ra vẻ hoảng loạn, xấu hổ, lời nói mập mờ, không rõ ràng, lại khiến nàng thả lỏng cảnh giác.

Dáng vẻ này lọt vào mắt Mị Cơ, lại như đang che giấu sự thật rằng hắn không thể giao hợp, vì thế vội vàng gật đầu. Không ngờ nam nhân lại nói: "Vậy thông gia thái thái có thể giúp ta việc này không?" Nói rồi, nam nhân lại đến gần nàng.

Nhìn nam tử tuấn mỹ, vô hại, ngây thơ trước mắt, trong mắt Mị Cơ tràn đầy đồng tình và rối rắm, nếu hắn thật sự là người yếu sinh lý, thì sẽ không khi dễ mình, dạy hắn nhận biết cơ thể nữ nhân, rồi về dạy con rể, cũng không phải không thể, nhưng... nhưng thân thể mình sao có thể để nam nhân khác nhìn? Như vậy chẳng phải có lỗi với phu quân đã mất sao? Nghĩ vậy, mỹ phụ hoảng loạn lắc đầu, sợ hãi thốt lên: "Không được... ta, ta không thể..."

Thấy mỹ phụ có chút dao động, nhưng vẫn còn rối rắm, nam nhân chỉ thở dài một tiếng, một hồi lâu mới nói: "Thông gia thái thái, người có biết đệ muội sợ nam nhân không?"

"Sợ nam nhân?" Con gái có bệnh này khi nào? Vẻ mặt nghi ngờ nhìn nam nhân đang ở rất gần mình, Mị Cơ lại không khỏi cảm thấy ngượng ngùng, lang quân tuấn tú như vậy, thế nhưng lại không thể giao hợp, thật đáng tiếc!

"Đúng vậy, đệ muội vẫn luôn sợ nhị đệ, thực ra đệ muội cũng không phải chỉ nói một lần? Chỉ là thông gia thái thái đều bỏ qua..."

"Nguyên Nguyên nó, nó..." Nghe nam nhân nói vậy, mỹ phụ lại không nhịn được thầm nghĩ, quả thật, mỗi lần hỏi vì sao không chịu động phòng, Nguyên Nguyên đều nói sẽ đau, còn nói ©ôи th!t của con rể quá lớn, nhìn đã sợ, thậm chí lần đầu tiên hai người cởi đồ, làm nàng ấy sợ hãi mất kiểm soát, lẽ nào con gái thật sự có bệnh trong lòng? Vậy thì phải làm sao? Nghĩ vậy, mỹ phụ không khỏi ngồi phịch xuống ghế, thương tâm, bất an, chẳng lẽ huyết mạch nhà chồng cứ như vậy mà đứt đoạn sao?

"Thực ra bệnh trong lòng của đệ muội không phải một hai ngày mà có..." Phương thị tự nhiên không có bệnh gì, chỉ là đêm đó nhị đệ nói vì lần đầu tiên động phòng làm nàng ấy sợ, nàng ấy mới kháng cự như vậy, nhưng vì muốn dọa mỹ phụ nhân này, nam nhân vô cùng nghiêm túc nói: "Thông gia thái thái, bệnh trong lòng của đệ muội thực ra đều là do người gây ra, người có biết không?"

"Ta, ta... ta chưa từng ngoại tình, chưa từng tư thông với nam nhân khác, càng chưa từng lẳng lơ, da^ʍ đãиɠ, sao, sao lại không dạy dỗ tốt con gái? Ta không có..."

"Thông gia thái thái, đây chính là mấu chốt..." Thấy Mị Cơ rối loạn, nam nhân không khỏi đỡ lấy thân thể nàng, rất nghiêm túc nói: "Vì thanh danh, mấy năm nay người luôn sống thanh tâm quả dục, trốn tránh nam nhân, chỉ màng đến cái danh dự không đáng một đồng, lại quên mất mình chỉ là ŧıểυ phụ nhân trẻ tuổi, giống như đóa hoa, sao có thể thiếu nam nhân yêu thương, che chở? Cứ như vậy, ngày qua ngày, bị đệ muội nhìn thấy, khiến đệ muội cho rằng nam nữ ân ái là chuyện dâm uế, hạ lưu, mới dẫn đến việc nàng ấy chán ghét thân thể nam nhân, ngay cả hầu hạ phu quân cũng không biết, cứ thế mãi, khiến đệ muội mất đi sự sủng ái của phu quân, thông gia thái thái, sao người có thể nhẫn tâm như vậy?"

Thông gia thái thái (っ╥╯﹏╰╥c): Ta có tội... Ôm lấy ©ôи th!t to mềm oặt (hùng dũng oai vệ) của đại bá ca, đại bá ca... ta sai rồi X﹏X

Đệ muội: Cho nên ta phải đi tìm bác sĩ tâm lý??

Nhị Lang ┴─┴︵╰ ( ‵□′╰ ): Tất cả đứng lại cho ta!

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc