ŧıểυ nhân nhi cảm giác một lát lâu không có thân nhiệt nam nhân, lần thứ hai khó nhịn nữu động. “Trưng… Trưng…”
Vô câu môi: “ŧıểυ điện hạ thật ra rất trung tâm nha.” Nói xong bất ngờ đem toàn bộ trâm cài trên đầu Nhược Hi tháo xuống, lấy ra một cây châm hình phượng. “Ân… Ta muốn…” ŧıểυ nhân nhi nôn nóng giãy dụa, muốn dán lên nam thể tinh tráng.
“Đến, để ta xem một chút… Ha ha… Hảo ngoan… Chân mở lớn một chút…” Nam nhân một bên dụ hoặc ŧıểυ nhân nhi mở rộng hai chân, một bên một vỗ về chơi đùa hai mảnh cánh hoa.
“A…” Thiếu nữ khó nhịn nhướn thân, im lặng mời nam nhân.
“Thật bướng bỉnh. Ngươi xem ngươi, nước đều đã đi ra rất nhiều.” Hắn vừa nói vừa vùi đầu giữa hai chân nàng, môi mỏng bao bọc toàn bộ hoa tâm, liếʍ mυ"ŧ mạnh mẽ, tham lam khát khao. Nhược Hi cảm thấy toàn bộ u huyệt trong nháy mắt nóng rực, róc rách ướt ý sôi trào. Mà nam nhân còn cố ý phát ra âm thanh dâm mỹ chậc chậc, đầu lưỡi dùng lực hướng sâu vào phía bên trong… Bỗng nhiên môi mỏng ly khai khỏi mật huyệt, ngón tay thon dài dùng sức đạn động ŧıểυ đậu đỏ giấu sâu trong rừng rậm. Nhất thời điện lưu tiêu hồn tê dại truyền đến khắp toàn thân Nhược Hi.
“A ân… Ngô… A ân… Cho ta… A… Ta sắp… A… Sắp rồi…” ŧıểυ thiếu nữ mãnh liệt ngâm gọi. U huyệt kịch liệt co quắp chảy ra mật dịch ồ ồ, rất nhanh liền thấm ướt bàn tay nam nhân.
Nam nhân sửng sốt, rồi lập tức cười ra tiếng. Hắn cầm trâm cài đầu vừa lấy xuống, dùng đầu trâm phượng hoàng nhẹ nhàng ở ŧıểυ huyệt run run đóng mở liên hồi quét động. Rất nhanh dâm thủy lại lần nữa giàn giụa dính đầy chim phượng hoàng, đem lông chim sắc kim ướt thành một luồng.
“Hảo… Thật là nhột… A a… Trọng điểm…” Huyệt mật mềm mại trắng mịn không ngừng phun ra xuân nước róc rách, nam nhân bỗng nhiên gia tăng khí lực, đem cây trâm càn phá lung tung, qua lại quét động, thậm chí còn quá phận với vào giữa mật huyệt.
“Ừ… Thật thoải mái… Trưng… Còn muốn… Còn muốn… Nhanh lên một chút, a a a a!!!” Thân thể Nhược Hi bất ngờ buộc chặt, co lại đầu ngón chân, nhướn lên eo nhỏ. “Nga ân… Trưng, Trưng… Trưng, tha, tha… Hi nhi… A… Chậm một chút… Chậm một chút… A a a a… Trưng…” Từng đợt tê dại làm cho ŧıểυ nhân nhi cố gắng thu mông, u huyệt tính toán khóa lại hung khí không ngừng xuyên qua mạnh mẽ, lớn tiếng rêи ɾỉ, van cầu liên tục… Cuối cùng lại nhịn không được mà lần thứ hai tiết đi ra.
“Ân… Thả lỏng…” Nam nhân không chút nào thương hương tiếc ngọc nắm lấy khối ngọc trắng nõn. “A ~” ŧıểυ nhân nhi một tiếng mị ngâm, giãy dụa thắt lưng, tính toán giảm bớt ngứa ngáy cùng tê dại.
Nam nhân cảm thấy vẫn không đủ, nắm tay nhỏ bé, đặt lên bộ ngực cao thẳng trắng nõn, “Chính mình sờ!”
Đôi tay nhỏ bé run rẩy đặt lên ngực, gắng gượng xoa bóp nhũ tiêm.
“Đối… Điểm… Ân… Nhéo nhéo núm vυ"… Nha… Hảo…” Hai mắt nam nhân đỏ đậm, chỉ trong giây lát liền tăng nhanh tốc độ, ra sức đâm vào rút ra. Nhược Hi trong nháy mắt xụi lơ, thoải mái như muốn bay lên trời, nức nở giãy dụa, “A… Thật thoải mái… Trưng… Nhanh lên một chút…”
“A a!” Nam nhân một trận gầm nhẹ, kính mông co rút, một cỗ nhiệt lưu hữu lực bắn vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt của Nhược Hi, làm cho ŧıểυ nhân nhi lần nữa thẳng lưng run run.
“A… Trưng… Đi, đi…” Cao giọng thét chói tai, Nhược Hi hung hăng một ngụm cắn trên vai nam nhân rồi lập tức ngất đi.
Một ý niệm mơ hồ bỗng nhiên hiện lên trong đầu, nhưng rất nhanh liền biến mất.