Tania khẽ lắc đầu đáp: “Ta cũng không biết, có lẽ…”
Đợi tới khi nghe được cái đáp án sao cũng được này, Tiếu Ân không khỏi khẽ lắc đầu, thần lực trên thân chậm rãi tràn ra tạo thành một vòng thần lực bảo hộ quanh thân. Hai người Tania đã hoàn thành động tác này trước hắn một bước.
Thần thể của chủ thần hơn xa thần linh bậc cao, sự chắc chắn có thể khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng, nhưng trong không gian hắc ám này, không chủ thần nào dám làm liều như thế.
Một tiếng động kỳ dị đột nhiên từ trên cái đuôi kỳ lạ kia vang lên, vô số hào quang kỳ lạ từ nơi đó bắn ra lao về phía ba người Tiếu Ân.
Tania tiến lên một bước, vừa nhấc tay, một đại thuẫn vĩ đại hiện ra trước mặt ba người, có thể che chắn toàn bộ phía trước. Tinh thần ý niệm của Tiếu Ân đảo qua đã lập tức hiểu, thứ này nhất định là một thượng cổ thần khí.
Thượng cổ thần khí có thể được chủ thần nhìn trúng đương nhiên không thể là vật bình thường. Đại thuẫn này giống như một tòa núi lớn, mặc cho hào quang kỳ lạ kia tấn công nửa ngày cũng không chút tổn hại.
Ba người Tiếu Ân lúc này mới yên tâm, thực ra vừa rồi, ngay cả Tiếu Ân cũng không kìm nổi muốn đưa tiểu viên thuẫn ra.
Cái đuôi kia lắc lư, sau đó, dưới ánh mắt không có thể tin của ba người Tiếu Ân, một cái đuôi biến thành hai, hai biến thành bốn, cuối cùng biến thành tám cái đuôi đen đỏ giống hệt nhau.
Ba vị thần linh Tiếu Ân ngơ ngác nhìn nhau, cái đuôi này chẳng những có thể chủ động tấn công, còn có thể thi triển thuật phân thân, thực sự khiến cho người ta rất ngạc nhiên thán phục. Hay nó thật sự là một thượng cổ yêu ma?
Tám cái đuôi sau khi phân ra lập tức như những dòng nước tràn vào trong không gian đen xung quanh, uy năng hùng mạnh tầng tầng hiển lộ.
Sắc mặt ba người Tiếu Ân dần đanh lại. Nếu nói ngay từ đầu bọn họ còn chưa tin chính cái đuôi đó đã hút bọn họ vào đây, thì sau khi cảm ứng được năng lượng của tám cái đuôi liền không có chút nghi ngờ. Sau khi phân thành tám cái đuôi, chúng hút lấy năng lượng hắc ám khủng bố ấy, hơn nữa còn là tầng tầng lớp lớp năng lượng, dường như vô biên vô hạn, ngay cả bản thân Tiếu Ân cũng không dám chắc có thể chịu được một kích mạnh như thế không.
Trao đổi với nhau một ánh mắt, ba người bọn họ tuy lâm vào hiểm cảnh những cũng không người nào thất kinh. Bọn họ đều đã trải qua đủ sóng to gió lớn mới có ngày hôm nay, làm sao có thể vì chút nguy hiểm này mà mất đi dũng khí được.
Daijalema hạ giọng nói: “Đây là sinh vật hắc ám. Ta thử một chút uy năng quang minh tinh khiết xem.”
Tania khẽ gật đầu. Đối phó với sinh vật hắc ám đương nhiên là sức mạnh quang minh tinh khiết là hữu hiệu nhất. Tuy nhiên, không gian hắc ám nơi này không giống bình thường, bọn họ cũng không dám tin chắc lắm.
Hào quang rực rỡ bạo phát ra từ trên người Daijalema, Tiếu Ân và Tania đồng thời kiềm chế khí tức, không cho thần lực của mình tiếp xúc với hào quang trên mình Daijalema. Sức mạnh quang minh tinh khiết là sức mạnh bài xích thuộc tính lực lượng khác nhất. Nếu bây giờ bọn Tiếu Ân tham gia công kích thì chỉ gây trở ngại chứ không giúp được gì.
“Ta nói, sức mạnh quang minh phải được vĩnh hằng. Hết thảy những thứ muốn ngăn cản ánh sáng đều sẽ bị tinh lọc và đẩy lui.” Âm thanh Daijalema thâm trầm mà tràn đầy uy áp, lúc này thần lực của nàng đã kích phát ra toàn bộ. Một cỗ sóng khí lấy Daijalema làm trung tâm chợt khuếch tán ra tứ phía, năng lượng quang minh tầng tầng lớp lớp giống như muốn đuổi hết thần quang hắc ám tán khắp không gian tối đen.
Sác mặt Tiếu Ân và Tania hiện lên chút vẻ vui mừng. Lúc đầu, khi cảm ứng được năng lượng này rồi, bọn họ còn tưởng mình sẽ phải khổ chiến, nhưng không ngờ năng lượng quang minh tinh khiết của Daijalema vừa tung ra hết thảy đều được giải quyết dễ dàng. Năng lượng hắc ám hùng mạnh kia lập tức như gà thấy cáo, biến mất sạch sẽ.
Nhưng, ngay khi sắc mặt của họ vừa tươi lên một chút, trước mắt chợt biến đổi.
Tám cái đuôi kia đột nhiên bốc lên từng trận khói, nhưng lần khói này chỉ có một màu đen, là màu đen thuần túy nhất vũ trụ này. Màn khói đen đó nhanh chóng tản ra hình thành một vòng tròn nho nhỏ.
Lúc này, năng lượng quang minh tinh khiết của Daijalema cuối cùng cũng phải động tới vòng tròn nho nhỏ đó, song phương lập tức giống như sinh tử đại cừu chiến đấu quấn lấy nhau.
Quang minh - Hắc ám - Hai thuộc tính bất đồng lúc này đã bộc phát ra sức mạnh cực hạn.
Thần thể Daijalema khẽ run lên, thần lực trên người nàng như thủy triều rút hết, tuy lực lượng quang minh tinh khiết của nàng không kém đối phương, nhưng tám cái đuôi hắc ám kia lại song song không ngừng hấp thu lực lượng hắc ám. Hơn nữa tốc độ hấp thu càng lúc càng nhanh, dường như vĩnh viễn không bao giờ cạn. Dù cho năng lượng của Daijalema có mạnh đến thế nào đi nữa, thì trong không gian hắc ám này cũng không có khả năng vô cùng vô tận.
Tiếu Ân và Tania khẽ thở dài. Không thể tưởng được chỉ trong giây lát tình thế đã chuyển ngược.
“Là lực lượng hác ám tinh thuần nhất.” Tania nói khẽ: “Năng lượng hắc ám thuần túy tới thế này có thể nói là kiệt tác cao nhất của thần linh hệ hắc ám. Tuy nhiên nghe nói từ khi các thượng cổ thần linh biến mất thì cũng phi thường ít thấy. Không ngờ chúng ta lại gặp được ở đây.”
Tiếu Ân cười khổ: “Nhìn thấy thì đã làm sao. Ta tình nguyện không được thấy.”
Tania hít sâu một hơi: “Ta xem tám cái đuôi này hẳn là đã phát ra khí tức hắc ám đó. Chỉ có giải quyết chúng nó nơi này mới an toàn.”
Trước khi bọn họ tiến vào trong không gian hắc ám, thì trong này là thần không hay quỷ cũng không biết, nên mọi người thường là thực sự rất sợ hãi những gì không biết. Nhưng từ khi thực sự tiến vào, đã vứt bỏ hết thảy, chỉ chuyên chú nghĩ làm sao để đối phó với yêu ma quỷ quái nơi này. Đương nhiên, tuy bọn họ có chút e dè cái đuôi kia, nhưng sâu trong nội tâm vẫn biết nơi này vẫn còn ẩn nấp nhiều thượng cổ yêu ma.
Nếu nói chỉ bằng mấy cái đuôi này đã khống chế hết thảy thì đám người Tiếu Ân vô cùng khó tin.
Tania chậm rãi duỗi một bàn tay ra, ngón tay lập tức biến thành một màu vàng sẫm, đương nhiên, dưới màu vàng sẫm này còn ẩn nấp năng lượng khổng lồ không hề kém Daijalema.
Hai mắt Tiếu Ân lấp lánh, con đường tu luyện của Tania không ngờ lại theo một hướng khác. Gã cùng không theo đuổi lực lượng quang minh thuần nhất mà kết hợp lực lượng quang minh và lực lượng nguyên tố lại.
Hai phương pháp bất đồng này, cái nào cũng có cái ưu điểm riêng, khi ứng phó với các tình huống khác nhau thì sẽ có những cách lựa chọn khác nhau. Tuy nhiên, đối mặt với lực lượng hắc ám thì lực lượng quang minh tinh khiết dường như hữu dụng hơn một chút.
Sắc vàng của đất và lực lượng quang minh chậm rãi dung hợp lại, cuối cùng hoàn toàn biến thành một màu hoàng kim. Một chút hào quang ánh vàng nháy mắt xuyên qua không gian hắc ám, giống như có linh tính, biến thành tám ngọn roi hoàng kim sắc cuốn tám cái đuôi kia lại.
Tania hơi ngẩn ra, sau đó hơi do dự bành trướng năng lượng màu vàng, nháy mắt đã bùng nổ chói lòa. Sự bùng nổ vĩ đại ấy đã dẫn khí lãng như sóng thần mà tản ra tứ phía, Tania không chần chừ, tay kia dựng đại thuẫn thẳng ngay trước mặt. Tuy vậy sức nổ khi mạnh nhất cũng khiến cho thân thể gã phải lảo đảo, nhưng cuối cùng bị chặn lại toàn bộ.
Daijalema mở hai mắt, trong mắt có chút sắc thái kỳ dị.
Tám cái đuôi vừa mới cùng nàng tranh đấu nháy mắt đã biến mất không thấy, cứ như vậy bị Tania giải quyết xong.
Nhưng ba vị thần linh lại không cảm thấy cao hứng chút nào, ngược lại còn thấy ngực hơi lạnh. Một đòn này của Tania tuy mạnh, nhưng uy năng này so với năng lượng quang minh tinh khiết của Daijalema thì còn nhỏ hơn nhiều lắm. Mà thật ra cả ba bọn họ này đêu biết, năng lượng này chẳng qua chỉ là Tania thử tay nghề mà thôi gã còn có nhiều chiêu sau đó. Nhưng một chiêu đòn thử này không ngờ đã giải quyết gọn đối phương, so với những thiên tân vạn khổ bọn họ phải trải qua để chiến thắng thì quá quỷ dị.
Đột nhiên Tiếu Ân trợn tròn hai mắt: “Bọn chúng đã trở lại!”
“Cái gì?” Tania hỏi lại. Tuy nhiên, gã lập tức hiểu ý Tiếu Ân, bởi trước mặt họ, tám cái đuôi kia lại một lần nữa ngưng tụ lại giữa hư không.
Mà việc bị tiêu diệt vừa rồi dường như chẳng chút ảnh hưởng gì tới chúng, chẳng gây ra thương tổn gì.
Mặt Tania xanh mét, một lần nữa gã ngẩng đầu lên, tuy nhiên không chỉ có tay gã là có sắc hoàng kim, ngay cả thân mình gã cũng được bao phủ bởi một năng lượng hoàng kim. Mà thực sự khiến cho người ta phải chú ý là bên ngoài thân thể của gã không ngờ lại có ba vòng tròn, ba vòng tròn này cứ bay vòng quang thân thể gã, phát ra tiếng vù vù rất nhỏ. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Đây là lần đầu tiên Tiếu Ân được nhìn thấy tư thế oai hùng khi thần linh cấp chủ thần chiến đấu, nhưng thanh thế Tania tuy lớn vậy, nhưng không hiểu sao, Tiếu Ân lại không quá xem trọng gã.
Cổ tay Tania run lên, trên cánh tay lập tức xuất hiện mấy chục vòng tròn hoàng kim sắc giống như vòng tròn trên thân thể gã. Chẳng qua những vòng tròn mới đó chỉ nhỏ hơn thôi nhưng trong đó cũng ẩn chứa năng lượng mạnh mẽ không kém.
Nhanh như chớp, các vòng tròn đó bay ra ngoài hai đánh một nháy mắt đã trói tám cái đuôi đó lại.
Lúc này sắc mặt Tiếu Ân cũng khẽ biến. Chủ thần quả nhiên bất phàm, ai cũng có được phương thức chiến đấu hùng mạnh của riêng mình. Nếu đột nhiên Tania sử dụng thủ đoạn này giao thủ cùng hắn, chỉ sợ nhất thời hắn thực sự rất có khả năng bị gã đánh lén.
Tuy nhiên nếu đã sớm có phòng bị thì chỉ có dựa vào thực lực mà so sánh mà thôi.
Tám vòng tròn hoàng kim sắc mỗi khi trói được mục tiêu, lập tức lại một lần nổ tung. Cường độ lần này tuy không bằng vừa rồi, nhưng vì được khống chế vừa đúng nên lực ép khi bùng nổ được giới hạn trong phạm vi nhất định, nên sức công phá lại càng mạnh hơn.
Thần niệm của ba người Tiếu Ân tản ra chú ý theo dõi, bọn họ rõ ràng cảm ứng được tám cái đuôi này đều đã hoàn toàn biến mất, hóa thành hư vô giữa không gian hắc ám.
Đúng khi ba vị chủ thần bọn họ vừa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, tròng mắt đột nhiên đều lồi ra. Trước mặt họ lại tiếp tục xuất hiện tám cái đuôi, hơn nữa, thực sự khiến cho bọn họ không thể tin nổi, là tám cái đuôi này không phải là mới xuất hiện, mà đúng là tám cái đuôi mới bị phá hủy lúc nãy.
Tuy không thể nói tại sao họ lại có cảm giác này, nhưng cảm giác này lại rất chân thực.
“Khóa năng lượng của chúng lại. Ta tới tịnh hóa chúng!” Daijalema trầm giọng.
“Được!” Tiana không cần nghĩ ngợi, trên cánh tay lại một lần nữa xuất hiện mấy chục vòng tròn màu vàng, cảnh tượng lúc trước lại một lần nữa diễn ra. Tuy nhiên những vòng tròn này cũng chỉ trói lấy tám cái đuôi chứ không nổ tung.
Trên những vòng tròn ấy dường như có sức mạnh giam cầm rất mạnh, một khi bắt trúng sẽ khóa toán bộ năng lượng của đối phương lại, tuy tám cái đuôi không ngừng lắc lư nhưng căn bản không thể xuất ra chút năng lượng hắc ám tinh khiết nào.
Daijalema không dám chậm trễ, năng lượng quang minh lại một lần nữa bùng nổ, ngưng đọng lại và phát ra hào quang vạn trượng, giống như một vầng mặt trời nhỏ bao lấy tám cái đuôi kia.
Từng tia hắc ám trên tám cái đuôi tản ra kia đều ẩn chứa năng lượng hắc ám hùng mạnh bên trong, nhưng dưới sự đốt cháy của năng lượng quang minh tinh khiết cuối cùng cũng phải rời khỏi cái đuôi bắt đầu tiêu tan.
Tiếu Ân cũng không đứng một bên xem náo nhiệt, tinh thần hắn tập trung cao độ, giống như một cái máy đã lên giây cót một khi phát hiện nguy hiểm sẽ toàn lực bộc phát.
Ba thần linh bọn họ đều có chung một suy nghĩ là trong không gian hắc ám này tuyệt đối không chỉ có tám cái đuôi này, vì thế khi hai thần linh Tania đang hết sức chuyên chú đối phó với tám cái đuôi này, Tiếu Ân sẽ toàn lực cảnh giác phòng bị không cho bất kỳ ai hoặc yêu ma nào đánh lén.
Dần dần, bị năng lượng quang minh tinh khiết của Daijalema đốt cháy, tám cái đuôi bắt đầu tiêu tan. Lúc này cũng không có cái gì bị nổ tung, mà dùng năng lượng quang minh tinh khiết để tịnh hóa, thực sự không để lại một chút khí tức hắc ám nào.
Từ đầu đến cuối, trong không gian hắc ám chỉ có ba người bọn họ và tám cái đuôi kia, tuyệt không có thêm yêu ma quỷ quái nào xuất hiện. Ba người bọn họ liếc nhau, trong lòng vẫn cứ không yên. Nếu nói có thể dễ dàng tiêu diệt yêu ma trong không gian hắc ám đến thế, bọn họ thật đúng là không thể tin.
Quả nhiên, một cỗ năng lượng hình thành quanh thân họ, ba người Tiếu Ân hết sức chăm chú muốn nhìn xem cuối cùng là yêu ma quỷ quái gì.
Vèo!
Máy tiếng roi vút chợt vang lên, sắc mặt mọi người lập tức trở nên mất tự nhiên. Trước mắt bọn họ, như quỷ làm, lại một lần nữa xuất hiện tám cái đuôi. Không hiểu sao, bọn họ đều cảm thấy tám cái đuôi này chính là cái lúc nãy Daijalema vừa tiêu diệt.
Sắc mặt ba người rất khó coi, sau một lần trực tiếp tịnh hóa như thế mà vẫn có thể sống lại được, điều này đã vượt rất xa phạm trù bọn họ có thể lý giải.
Tám cái đuôi lúc này không còn tách ra nữa mà chậm rãi hòa vào nhau làm một.
Sau đó, từ trên cái đuôi nứt ra, dưới sự chăm chú theo dõi của ba vị chủ thần, không ngờ lại thành một cái miệng khổng lồ. Trong cái miệng đó đầy những răng nanh, một khi mở ra hết cỡ lập tức trở nên khủng bố vô cùng.
“Gào…” Một tiếng kêu thê thiết vang lên, sóng âm hùng mạnh cuồn cuộn không ngừng lao tới khắp không gian hắc ám, như đang liều mạng vậy, ngay cả ba người Tiếu Ân cũng không kìm nổi hàn ý từ trong tâm. Đến tận lúc này, ba người Tiếu Ân đều hiểu, hóa ra những tiếng kêu phát ra từ trong không gian hắc ám mà không ai biết của yêu quái nào đó chính là từ cái đuôi đánh thế nào cũng không chết, có cái miệng khủng bố, nắm giữ quy luật âm thanh và có năng lực phân thân này.
“Chúng tay chạy về hướng này. Hắn chỉ về một hướng.”
“Tiếu Ân bệ hạ, ngài phát hiện ra cái gì.” Hai mắt Tania hơi sáng lên.
Tiếu Ân cười khổ chỉ vào một chỗ sâu trong bóng tối: “Ở đó có đặt một tấm bia đá ma pháp, có thẻ dội ngược thần niệm, chúng ta tới đó xem một chút.”
※※※
Vừa rồi khi Tiana va Daijalema còn đang bận chiến đấu, Tiếu Ân thả thần niệm toàn thân ra để đề phòng, không nghĩ tới yêu quái mới còn chưa xuất hiện đã phát hiện ra một tấm bia đá ma pháp kỳ quái. Trên mặt tấm bia đá ma pháp này tiếp xúc với năng lượng quang minh đặc thù lập tức sẽ dội ngược trở lại, nên Tiếu Ân mới đề nghị đi tới đó xem thế nào.
Ba người nhanh chóng rời chỗ hiện tại, không tiếp tục giằng co với tám cái đuôi nữa. Rất nhanh, bọn họ đã tới bên tấm bia đá. Tấm bia này quả nhiên từ một thứ nguyên liệu kỳ quái mà tạo thành. Không biết trong này còn bao nhiêu cái, quả nhiên là một trong các kiệt tác ma pháp.
Tuy tấm bia bắn ngược thần niệm, nhưng khi tiếp xúc với người, lập tức sẽ có thể cảm ứng được một câu chuyện khi các thượng cổ thần linh phong ấn nơi này. Câu chuyện này giới thiệu về lai lịch của quang minh chi hải và không gian hắc ám.
Phán đoán trước đó của Tiana quả nhiên không sai, nơi này quả thật là thượng cổ chúng thần dùng để nhốt thượng cổ yêu quái. Những yêu quái này đã trở thành bất tử trách sao thượng cổ chúng thần phải nhốt chúng vào đây chứ không thể giết như trước đó. Cuối cùng tạo nên một quang minh chi hải như vậy, rồi hạ phong ấn, nhốt các yêu ma quỷ quái vào trong đó.
Theo như suy nghĩ của bọn họ, sau bằng đấy năm bị tịnh hóa trong quang minh chi hải khổng lồ như thế, cuối cùng sẽ có một ngày có thể tiêu diệt hết tất cả khí tức hắc ám trên người các yêu quái này. Khi đó các yêu quái này cho dù có không chết cũng vĩnh viễn đừng nghĩ đến ra ngoài. Cuối tấm bia này ghi chép những thông tin mà yêu quái này chủ động ghi lại.
Quái bất tử này đầu tiên là lôi cả tổ tông mười tám đời những thần linh thượng cổ đã giam cầm chúng ra để chửi, sau đó đắc ý dào dạt tuyên bố chúng đã thoát ra thành công. Chính là nó chủ động bỏ cái đuôi của mình lại, gần như là một phương pháp lừa gạt để rời khỏi đây.
Còn về phần thượng cổ chúng thần và con quái bất tử này cuối cùng đi đâu thì căn bản là không ai biết.
“Thượng cổ yêu quái, hóa ra thực sự có thượng cổ yêu quái.” Tiếu Ân bất đắc dĩ cười khổ: “Một cái đuôi đã mạnh như thế, thì các thượng cổ chúng thần và yêu quái lá cái thứ gì vậy?”
Tania và Daijalema nhìn nhau, cùng nhận ra hàn ý trong lòng người kia.
May mắn là chúng thần thượng cổ và yêu quái đó đều đã biến mất, nếu không làm sao bọn họ có thể có cơ hội xưng bá thế giới thần linh. Đến lúc này bọn họ đã hiểu được lai lịch cái đuôi đó, hơn nữa còn hiểu, bất kể là họ có tiêu diệt tám cái đuôi đó đến bao nhiêu lần đi nữa chúng cũng sẽ khôi phục như ban đầu.
Càng đáng sợ hơn, là trải qua không biết bao nhiêu năm, dường như tám cái đuôi này đã có chút trí tuệ, thậm chí có thể nói là đã tiến hóa thành một giống khác hẳn. Tuy không thể so sánh với chủ nhân ban đầu của nó, nhưng đối với ba người Tiếu Ân mà nói cũng là thuộc loại khó ứng phó hạng nhất rồi
Tania đột nhiên lên tiếng: “Ta hiểu rồi!”
Tiếu Ân ngẩn ra hỏi lại: “Ngài hiểu cái gì?”
“Ta đã hiểu vì sao thần vương ngày xưa lại chật vật đến thế.” Tania như cười như không: “Phỏng chừng vị thần vương bệ hạ khi nhìn thấy những điều ghi trên bia đá mà so sánh.”
Tiêu An và Daijalema cùng á khẩu.
Quả thật, bất kỳ thần linh nào sau khi đọc được tấm bia này, sẽ hiểu ngay cái đuôi này không có khả năng bị tiêu diệt.
Dù sao, quái vật bất tử này ngay cả thượng cổ chúng thần cũng phải e dè, hiện giờ các thần vương đó tuy cũng có thực lực hùng mạnh nhưng nêu nói muốn vượt qua thượng cổ chúng thần, thì chính bọn họ cũng không hề tin.
Cho nên khi nhìn thấy tấm bia đá đám người Tiếu Ân đều có một suy nghĩ là phải rời khỏi đây. Không bao giờ giằng co gì với cái đuôi kia nữa. Còn về phần các thần vương, đại khái cũng sẽ có suy nghĩ tương tự như vậy.
“Thứ này tuy không thể tiêu diệt, nhưng muốn thoát khỏi nó cũng không phải quá khó khăn.” Tania chậm chậm nói: “Chỉ có điều là đi ra ngoài thì cũng phiền toái không kém, nên làm sao đây?”
Tuy cái đuôi này có uy năng cực kỳ mạnh mẽ, lại còn có cả trí tuệ, hơn nữa còn nắm giữ năng lượng hắc ám thuần túy nhất. Nhưng tất cả năng lượng này có lẽ có thể tiêu diệt được một vài thần linh bậc cao, tuy nhiên đối với chủ thần sẽ kém hơn rất nhiều.
Đương nhiên đám người Tiếu Ân không thể tiêu diệt hết đám đuôi này, nhưng muốn thoát thân mà ra cũng có thể thử một chút.
“Thử xem cách này xem…” Daijalema ngưng ánh mắt, tuy nhiên bất kể nhìn về phương hướng nào dường như cũng là một mảnh tối đen, căn bản là không có chút ánh sáng.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng: “Không gian hắc ám này tuy rằng không nhỏ nhưng quang minh chi hải này lại quá lớn, mặc kệ là phương hướng nào, chỉ cần xác định đi thẳng tới là khẳng định có thể đi ra ngoài.”
Ba thần linh gật đầu với nhau, cứ nhằm theo dự cảm của Daijalema mà hướng tới. Nhưng màu đen trước mắt dao động một chút, cái miệng vĩ đại kia lại một lần nữa xuất hiện.
Tuy nhiên nêu đã biết lai lịch của nó, thì ba người Tiếu Ân cũng bớt kiêng kị nó hơn. Mà thứ nay dường như cũng hiểu ba người Tiếu Ân cũng không còn kiêng kị khiêu khích như lúc đầu nữa. Chỉ có điều, rất hiển nhiên, nó cũng không muốn buông tha cho ý định cắn nuốt ba vị thần linh này.
Từ trong không gian hắc ám vang lên nhưng tiếng đùng đùng liên tiếp, âm thanh càng lúc càng lớn, không ngờ lại trở thành một loại âm thanh trời long đất lở lao tới tấn công ba người Tiếu Ân.
Tania giơ cao tứ phương đại thuẫn trong tay, Tiếu Ân và Daijalema đều tránh ra đằng sau, bọn họ lặng lẽ chịu đựng công kích âm luật này. Từ trên ngươi Daijalema chợt phát ra một cỗ năng lượng dịu dàng, như nước chảy bao lấy ba người bọn họ. Dưới sự giúp đỡ của năng lượng này, tuy công kích của sóng âm vẫn cuồng bạo như trước nhưng họ thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Nếu kẻ thù trước mắt chính là cái đuôi đánh không chết, bọn họ lại còn chứng kiến ngay cả dùng năng lượng quang minh tinh khiết để tịnh hóa cũng không có tác dụng, đám người Tiana đương nhiên không muốn phí sức mà tấn công nữa.
Một luồng khí bắt đầu phiếm nổi lên trong không khí, thần quang Tiếu Ân chợt lóe, trong dòng chảy thời không mỗi ngày hắn đã đối mặt với rất nhiều dòng khí nên phản ứng rất mau lẹ. Cổ tay vừa lật, một thanh tiểu mộc kiếm lập tức xuất hiện bên tay, bay nhanh tới bên cạnh Daijalema, từ giữa hư không lập tức phát ra một tiếng kêu, một chiếc roi đen nháy mắt đã rụt lại.
Daijalema kinh ngạc liếc nhìn Tiếu Ân, tự đáy lòng nói: “Tiếu Ân bệ hạ, đa tạ.”
Sóng âm tấn công trong không trung vừa rồi khựng lại một chút, sau đó lập tức đã khôi phục lại, tốc độ này nhanh đến không thể tin, mọi người đều không nhận ra.
Cái đuôi bất tử kia có đánh lén vài lần, nhưng ba người Tiếu Ân đã sớm tử thủ canh phòng nghiêm ngặt nên nó không tài nào thực hiện được. Mỗi một lần nó xuất hiện lập tức sẽ có người ra tay đuổi nó ra xa. Đương nhiên, đối với hành động này, cũng chẳng ai muốn đuổi giết, chỉ cần đuổi nó ra xa xa không cho nó uy hiếp đến mình là đủ. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tiếu Ân lặng đi, một âm thanh đột nhiên vang lên: “Chủ nhân, thứ kia sợ tử sắc lôi điện, ngài thử dùng điện giật nó một chút xem.”
Tiếu Ân nao nao, trong đầu lập tức hiện lại tình huống vài lần giao phong vừa rồi.
Cái đuôi này đã rất nhiều lần đánh lén. Tuy lần nào cũng bị bọn họ đuổi ra nhưng bất kể là Tania hay Daijalema ra tay cũng chỉ đuổi nó ra được, mặc dù nó sẽ kêu lên thê lương nhưng sau đó lại dường như không có việc gì, lại như con đỉa cứ thế bám lấy. Nhưng khi tiểu mộc kiếm của Tiếu Ân đánh tới, ngoại trừ kêu lên thì sóng âm công kích trong không trung cũng sẽ hơi khựng lại trong nháy mắt.
Đương nhiên, nháy mắt này quả thực quá ngắn, nếu không có Nhất Hào không ngừng ghi chép, đối chiếu và phân tích. Thì sợ là nhất thời ba người Tiếu Ân không phát hiện ra nổi.
Hai mắt Tiếu Ân tỏa sáng. Thứ này, sau hai lần ăn khổ rõ ràng đã biết sợ, không dám tìm tới Tiếu Ân gây phiền toái nữa, thậm chí ngay cả sau lưng Daijalema cũng không dám xuất hiện. Trong lòng Tiếu Ân lập tức bình tĩnh lại. Có lẽ bản thể yêu quái cũng không e ngại tử sắc lôi điện, nhưng với một cái đuôi thì… Chưa biết được. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
“Hai vị bệ hạ, lần sau để cho ta.” Giọng nói của Tiếu Ân đột ngột vang lên trong tai hai vị thần linh.
Tania và Daijalema hơi do dự một chút rồi cũng gật đầu một cái. Tuy bọn họ đều không biết hắn định làm gì, nhưng họ đã chọn tin tưởng.
Đột nhiên, một năng lượng kỳ lạ xuất hiện trong không gian, cái đuôi quỷ dị kia mở lớn cái miệng khổng lồ táp tới Tania. Linh trí của nó tuy cũng không cao lắm, nhưng cũng nhận ra thần linh nào có năng lực hùng mạnh. Nếu có thể cắn nuốt bọn họ thì khẳng định là ngàn tốt, vạn tốt với quá trình tiến hóa của nó sau này. Đây cũng chính là nguyên nhân nó hút lấy bọn Tiếu Ân vào trong không gian hắc ám và không ngừng quấy rầy.
Lúc này nó hành động phi thường thuận lợi, người cao to đứng đầu này dường như đã buông lỏng cảnh giác, mắt thấy nó muốn một ngoạm cắn nuốt luôn mục tiêu. Nhưng đúng lúc này, một ánh tím sáng lên trong đêm tối.
Đây cũng không phải là lực lượng quang minh, mà là một loại năng lượng khác mà uy năng không kém hơn năng lượng quang minh chút nào.
Tử sắc thiểm điện…
Như một bộ phim quay chậm, tốc độ của cái đuôi bây giờ chậm như óc sên
Tử sắc thiểm điện nháy mắt đã hung hăng đánh lên trên cái miệng khổng lồ của nó, động tác của nó lập tức khựng cứng lại. Trên người tóe ra liên tiếp tia tử hỏa