Tiếu Ân và Day Ville giao lưu tinh thần với nhau, chỉ trong nháy mắt đã biết toàn bộ nguyên nhân.
Hắn hướng về phía dưới, cao giọng nói: “Purcell, tên này là ai, vì sao lại động thủ với ngươi?”
Purcell thành thật lắc đầu nói: “Ta không rõ lắm.”
Tiếu Ân hiếu kỳ hỏi: “Nếu ngươi không rõ, tại sao lại phải đánh sống chết với người ta?”
Purcell tức giận nói: “Thời điểm ta tới, hắn đang định hạ sát thủ với hai người Day Ville, ngươi muốn ta khoanh tay đứng nhìn sao?”
Vẻ mặt của Tiếu Ân tức giận hỏi: “Các hạ, chúng ta không trêu chọc ngươi, vì sao lại đối địch với chúng ta?”
Ánh mắt của lão già thay đổi, dường như đang cân nhắc thực lực của đôi bên. Khuôn mặt lão dường như thả lỏng nói: “Ngụy thần tiên sinh tôn kính, ta cũng không muốn đối địch với các ngươi. Nhưng đồng bạn của ta tới nơi này thì mất tích. Ta nhận được tin của hắn nên mới tới đây.”
“Xin hỏi, ngài đã gặp qua hắn chưa?” Tiếu Ân hoài nghi nhìn bốn phía, cuối cùng ánh mắt tập trung về phía dưới.
Day Ville lập tức kêu lớn: “Hắn nói bậy. Vừa nhìn thấy chúng ta, hắn đã muốn bắt. Chẳng lẽ để cho hắn muốn làm gì thì làm sao?”
Lão già cười ha ha nói: “Rất xin lỗi, vừa rồi ta quá nóng nảy, tuy nhiên là do ta lo lắng cho đồng bạn nên mới làm như vậy.”
“Các hạ, các hạ…” Boha kêu, vẻ mặt lo lắng.
Tiếu Ân ra hiệu có lỗi với lão già và Purcell. Tới phía trước thì một đoạn tinh thần ý thức cấp bách truyền tới.
“Các hạ. Chúng ta phát hiện ở đây có cất giữ mảnh vỡ thần cách. Một tên vong linh chết tiệt tìm tới cửa liền bị Day Ville các hạ giết chết. Đáng tiếc trước khi chết, hắn phát tín hiện cầu cứu nên mới triệu tập lão già này tới đây.” Dừng một chút, một cỗ tinh thần ý niệm truyền đến: “Lão già này là một vị cường giả ngụy thần có ba thuộc tính. Hơn nữa ba thuộc tính này được tôi luyện cực kỳ hoàn mỹ. Thực lực của hắn, thậm chí không dưới Purcell các hạ.”
Hai mắt của Tiếu Ân hơi nhướng lên. Trách không được lại đánh nhau náo nhiệt với Purcell thì ra là cường giả ngụy thần có ba thuộc tính hiếm thấy.
Ngụy thần là do truyền kỳ tiến giai thành. Bán thần vực ngụy thần là do lĩnh vực kết hợp với nhiều tín ngưỡng lực trải qua một lần mài dũa, biểu hiện ra uy thế bậc cao.
Phần lớn cửu tinh ma pháp sư đều lựa chọn một thuộc tính kết giới để tiến giai. Như vật khi tiến giai thành truyền kỳ và ngụy thần cũng chỉ có một thuộc tính bán thần vực.
Nhưng có vài cường giả cửu tinh theo đuổi mục tiêu vô địch trong cùng cấp bậc, hoặc giống với Tiếu Ân, nên khi ở cảnh giới cửu tinh, bọn họ thường có hai hoặc ba thuộc tính kết giới.
Kể từ đó, tuy thực lực tăng lên gấp bội nhưng độ khó khi tiếng giai lại tăng lên mấy chục lần.
Cường giả cửu tinh ba thuộc tính, có thể tiến giai thành ngụy thần tuyệt đối ít như phượng mao lân giác. Không thể tưởng tượng được bọn họ lại gặp phải một người ở trong này. Tuy nhiên do hắn tự tin vào thực lực dũng mãnh của mình nên mới một mình tới đây, không gọi nhiều người tiến đến.
Thân hình Tiếu Ân như điện, đã ly khai khỏi trận đồ phòng ngự, tới trước mặt Purcell.
Nhìn ánh mặt của Tiếu Ân chợt biến thành dữ tợn, trong lòng Purcell rùng mình. Hắn vội vàng đề phòng.
“Ngươi, xin chào…” Tiếu Ân chỉ vào đối phương, run rẩy nói, dường như có chút kích thích, khiến vong linh ma pháp sư thấy làm kỳ quái. Nếu hai người này bất hoà với nhau thì đúng là quá tốt.
Purcell đang cảm thấy không hiểu thì tinh thần của Tiếu Ân truyền tới: “Liên thủ, trước tiên giết chết lão già này.”
Ánh mắt của Purcell lộ vẻ khinh thường, nhưng còn không chờ hắn phản đối, nói phải quang minh chính đại chiến đấu, không thể lấy nhiều đánh ít, thì tinh thần của Tiếu Ân dồn dập truyền tới: “Boha phát hiện mảnh vỡ thần cách. Muốn hay không muốn. Nếu không ta đưa cho tên kia.”
Purcell vừa định phản đối, không nói hai lời, gật đầu mạnh một cái nói: “Được.”
Còn chưa nói xong thì tốc độ bán thần vực của hắn đã phát huy tới tận đỉnh, lao về phía lão già.
Lần này hắn chân chính động thủ, không giống như lần giao đấu qua loa vừa rồi, lần này dùng toàn lực để ứng phó.
Chẳng những tốc độ đạt tới cực hạn, hơn nữa quanh người hắn còn có khe nứt không gian nho nhỏ. Những cái khe đó vây quanh thân thể hắn, chúng như có sinh mạng, linh hoạt vô cùng.
Tiếu Ân chỉ cảm thấy hoa mắt, Purcell đã bay vòng qua trước mặt lão già mười bảy vòng. Trong lòng Tiếu Ân không khỏi ngưng trọng, tên này đúng không phải người mà.
Chỉ trong chốc lát, lão già chịu thiệt nhiều. Lúc đầu giằng co với Purcell, hắn không chật vật như thế này. Rõ ràng Purcell đã đứng lại, lộ ra bộ dáng cao cao tại thượng, ra vẻ chuyện không liên quan tới mình. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Nhưng đột nhiên, người trẻ tuổi cao ngạo này giống như bị kích thích, không ngờ vừa ra tay đã bày ra tư thế liều mạng.
Chỉ cần cảm thụ không gian tràn ngập khí tức bạo liệt, là biết Purcell ra tay tàn nhẫn như thế nào.
May mắn lão già đã tiến giai thành ngụy thần mấy nghìn năm, bản thân có ba thuộc tính bán thần vực, dưới tác dụng của tín ngưỡng lực, đã hoàn toàn luyện làm một, hơn nữa cẩn thận đề phòng nên miễn cưỡng chống đỡ được.
Tuy nhiên trong khoảng thời gian này, hắn đã dốc toàn lực, rốt cuộc không rảnh chiếu cố Tiếu Ân.
Tiếu Ân cười ha ha, lực lượng bán thần vực chợt lao về phía trước. Hắn tuyệt đối tin tưởng Purcell, chắc chắn có thể cảm ứng được bán thần vực của mình. Do đó sẽ biết phối hợp như thế nào.
Nếu không, tốc độ lĩnh vực tuyệt đối không được xưng là một trong tứ đại lĩnh vực.
Quả nhiên, lực lượng bán thần vực của Tiếu Ân một khi xuất hiện, căn bản không có gặp phải ngăn cản của Purcell. Trong nháy mắt nó đã hung hăng va chạm với bán thần vực của lão già.
Bán thần vực của lão già được hình thành từ sự kết hợp hoàn mỹ của ba thuộc tính lĩnh vực, ngay cả tốc độ lĩnh vực cũng không có khả năng dùng một đao phá tan. Purcell dùng chiến thuật quấy nhiễu là chính.
Mặc dù trên phương diện nhanh thì tốc độ lĩnh vực chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng nếu không thể trong nháy mắt giết chết đối thủ thì chuyển sang vây khốn đối phương.
Từng đao nhỏ chém xuống, tuy lộn xộn nhưng cực kỳ liên tục.
Đặc biệt dưới sự truy tung của tốc độ lĩnh vực, không ai có thể trốn thoát.
Lão già có thể duy trì thế bất bại. Nhưng một lúc sau, một khi tinh thần sơ sót hoặc ma lực không đủ thì kết cục chắc chắn là chết không thể nghi ngờ, muốn chạy trốn cũng không trốn được.
Lực lượng bán thần vực của Tiếu Ân lại khác. Tốc độ của lực lượng bán thần vực không nhanh nên không thể vây khốn đối phương. Vì vậy khi đối chiến với ngụy thần đồng cấp, trừ khi tốc độ của bản thân vượt xa đối phương, nếu không thì có tám chín phần để đối phương chạy thoát.
Nhưng hiện tại khác, đối phương bị người có tốc độ đệ nhất như Purcell đeo bám. Việc Tiếu Ân phải làm là nghiền nát đối phương thôi, cho đến khi đối phương biến thành đống cặn bã.
Lực lượng bán thần vực của hắn gặp bán thần vực ba thuộc tính của đối phương, lập tức không phân phải trái, trực tiếp lao vào.
Mặc dù khi tiếp xúc với bán thần vực của đối phương, hắn cảm ứng được tổ hợp năng lượng cường đại giữa giá rét, mất phương hướng trong lực mạnh. Nhưng trước mặt lực lượng thuần tuý, tất cả đều sụp đổ, giống như không có chút năng lực chống cự nào cả.
Bán thần vực ba thuộc tính đối mặt với lực lượng bán thần vực, giống như trứng chọi đá, căn bản không chịu nổi một kích.
Sắc mặt của Purcell biến hoá. Trong lòng hắn chấn động, không thể dùng lời để hình dung.
Tiếu Ân nắm giữ lực lượng, không ngờ cường đại như thế?
Nếu mình và hắn buông tay chiến đấu? Ý nghĩ này dạo qua đầu hắn một vòng, sau đó bị hắn vứt bỏ. Bởi vì hắn tuyệt đối tự tin, nếu thực sự quyết đấu với Tiếu Ân, hắn nắm chắc khiến Tiếu Ân không chạm được vào mình.
Hai thần vực đối kháng với nhau một lúc, kết quả lập tức phân ra. Khuôn mặt của lão già vong linh không còn chút huyết sắc nào.
Từ trước tới nay, hắn tuyệt đối tự tin vào bán thần vực tam trùng của mình. Cho dù đối kháng với cường giả nắm giữ tốc độ lĩnh vực, hắn cũng không có chút khiếp sợ nào.
Nhưng hắn không thể tưởng tượng được, không ngờ có người có bán thần vực cường đại hơn mình. Hơn nữa còn áp chế, khiến hắn không cử động được.
Lão chợt hét lớn một tiếng. Vô số năm sinh tử chiến đấu khiến hắn hiểu rất nhiều đạo lý và nắm giữ kinh nghiệm chiếu đấu phong phú, biết phải lựa chọn như thế nào để tốt nhất cho bản thân.
Chỉ trong nháy mắt, bán thần vực tam thuộc tính trên người lão già sụp đổ, sau đó lại ngưng tụ lại.
Tuy nhiên lần ngưng tụ này không hướng về phía Tiếu Ân mà về phía đối lập với lực lượng của Tiếu Ân.
Ỷ vào bán thần vực vừa mới hình thành, toàn thân lão già rung động. Hắc bào trên người văng tung toé. Lộ ra một thân hình khô gầy. Giờ phút này trên thân thể hắn có nhiều vết máu. Đó là kết quả của việc dùng toàn bộ tiềm lực.
Thân thể lão già giống như đạn pháo lao về phía trước. Lần tấn công này ngưng tụ toàn bộ năng lượng sinh mạng của lão già. Thậm chí còn mượn dùng một chút lực lượng mà Tiếu Ân lưu lại trên người hắn.
Trong lòng Purcell mắng to, lão già này đúng là không biết sống chết, dùng thế tấn công được ăn cả ngã về không. Hắn lại không lựa chọn đánh bừa, một khi bị lực lượng bán thần vực chặn lại liền né đi hướng khác.
Một kích ẩn chứa toàn bộ sinh mạng của lão già cường đại tới cỡ nào. Sợ là ngoài Tiếu Ân và Matt Lazo ra, không có ai dám cứng rắn dùng cứng đối cứng.
“Xích!” Một bức tường như xuyên phá không gian xuất hiện. Rốt cuộc lão già đã trốn thoát khỏi bán thần vực của Tiếu Ân.
Hắn quay đầu, trên người đầm đìa máu tươi nhưng khuôn mặt của hắn cực độ quái dị. Nhìn Tiếu Ân, hắn hỏi: “Vừa rồi các hạ thi triển là lực lượng lĩnh vực trong truyền thuyết?”
Tiếu Ân khẽ mỉm cười, nói: “Không sai.”
Hắn không cho đối phương có cơ hội nói chuyện, lực lượng bán thần vực lại một lần nữa ngưng tụ.
Động tác của Purcell cũng không chậm. Tuy nhiên giờ phút này tuy trong lòng hắn khó chịu với việc Tiếu Ân làm chủ công nhưng hắn vẫn bình tĩnh phối hợp.
Nhưng lão già kia lại làm ra một chuyện khiến tất cả mọi người giật mình. Hắn cười lớn một tiếng, dường như rất vui mừng, thân hình bay về phía xa.
Tốc độ phi hành của hắn tuy kém Purcell nhưng hơn Tiếu Ân.
Hơn nữa màn sương đen trên người hắn là do hắn thiêu đốt sinh mạng lực kích phát ra. Bán thần vực xoay xung quanh người hắn giống như tường đồng vách sắt.
Tuy Purcell trong nháy mắt phá tan bán thần vực của hắn nhưng chỉ trong nháy mắt, bán thần vực của hắn lại ngưng tụ lại.
Đó là do hắn miễn cưỡng tiêu hao tiềm lực mới làm được chuyện này. Tuy phát huy thực lực cường dại nhưng một khi kích thích hết tiềm năng, chắc chắn phải chết.
Trên thế giới này người quả cảm, ác độc có không ít, nhưng đối với bản thân mình cũng ác độc thì không có nhiều.
Purcell và Tiếu Ân song song truy kích nhưng nhất thời không làm gì được.
Tiếu ÂN đột nhiên cảm ứng được ở phía trước xuất hiện màu lam, trong lòng hắn mừng rỡ. Lập tức kêu lên: “Matt Lazo, trên người hắn có mảnh vỡ thần cách.”
Một câu này gấp trăm ngàn lần những câu giải thích.
Matt Lazo thấy Purcell, lúc đầu muốn xem náo nhiệt những nghe những lời này, tròng mắt màu lam của hắn mơ hồ xuất hiện một tia màu đỏ. Thân thể hắn sôi trào, bao vây lão già lại.
Tâm tình của lão già hoàn toàn trầm xuống. Sở dĩ hắn có tốc độ nhanh như thế là do hắn thi triển mật thuật ma pháp đặc thù. Nhưng ma pháp này có một khuyết điẻm lớn đó là chỉ có thể đi thẳng. Nếu hắn muốn quẹo trái, quẹo phải, vậy thì cho dù bất kể kịch phát tiềm lực bản thân tới mức nào cũng không thể duy trì tốc độ này nữa.
Cho nên nhìn thấy trước mặt có địch, hắn cũng phải nhảy vào.
Tuy nhiên hắn không tin, kẻ trước mắt cũng biến thái như Tiếu Ân và Purcell, là cường giả có lĩnh vực chí tôn.
Hắn nghĩ, dù người này ngăn cản như thế nào, hắn cũng dùng toàn lực tấn công, chắc chắn có thể phá vây.
Ngoài người nắm giữ lực lượng lĩnh vực, người nắm giữ bán thần vực tam thuộc tính như hắn còn phải e ngại ai?
Nhưng đụng phải vô tận lĩnh vực do Matt Lazo bố trí, hắn mới biết mình đã sai.
Cuộn sóng xung quanh giống như những sợi dây thừng có linh tính, bó hắn vào trong.
Chúng như những dây thừng đang dần thít lại. Dưới một kích toàn lực của hắn, chúng có thể giãy ra nhưng phía dưới thân thể hắn, không ngờ có một hắc động to lớn.
Miệng hắc động mở ra, dù hắn có giãy dụa thế nào cũng không thể thoát thân ra.
Giờ phút này, hắn rốt cuộc nhớ tới lai lịch của bán thần vực kỳ dị.
“Vô tận, tốc độ, lực lượng?”
“Tam đại lĩnh vực chí tôn. Điều này sao có thể. A…”
Lão già phát ra một tiếng kêu thê lương khiến ba người Tiếu Ân sởn tóc gáy. Tiếng kêu không cam lòng chìm vào bên trong hắc động.
Ba người Tiếu Ân ngơ ngác nhìn nhau. Trong lòng bọn họ nói thầm: Lão già này đúng là xui xẻo. Gặp được một trong bốn đại lĩnh vực chí tôn đã là chuyện ngàn năm có một. Thế mà lão già này lại gặp được ba. Hơn nữa cả ba lại liên thủ đối phó với lão.
Dưới tình huống này, nếu hắn có thể tâm bình khí hoà mới gọi là gặp quỷ.
Ho nhẹ một tiếng, Tiếu Ân nói: “Purcell, vừa rồi có phải hắn phát tín hiệu cầu cứu không?”
“Không.” Purcell chắc như đinh đóng cột nói: “Dưới công kích của ta, căn bản hắn không thể ra tay.”
Tiếu Ân yên lặng gật đầu, trong lòng thầm kêu may mắn.
Tuy Purcell không thể dùng một kích giết hắn. Nhưng lực phá hoại của hắn không nhỏ. Ngay cả bán thần vực dung hợp ba thuộc tính cũng không thể chống được. Trong lúc lão già liều mạng chạy trốn, phải liên tục bù đắp cho bán thần vực bị tổn hại. Tự nhiên không có thời gian dư thừa.
Matt Lazo hừ lạnh một tiếng nói: “Thêm một đoạn thời gian nữa là hắn có thể chạy thoát.”
Sắc mặt của Purcell khẽ biến: “Matt Lazo, cho dù ngươi không xuất hiện, hắn cũng không chạy được.”
“Ha ha, chưa chắc.”
Hai người nhìn nhau, ánh mắt loé ra lửa giận.
Tiếu Ân liền bứơc lên, nói: “Hai vị, có muốn biết chuyện về mảnh vỡ thần cách không.”
Nghe tới chính sự, hai cường giả giống như hai con gà chọi lập tức kiềm chế bất mãn trong lòng, cùng hướng ánh mắt nhìn về phía Tiếu Ân.
Matt Lazo đột nhiên vung tay, nắm lấy lão già nói: “Tiếu Ân, người này là ai?”
Tiếu Ân nhìn lão già, biết hắn chưa chết, nhưng tinh thần uể oải tới cực điểm. Cả người lão giống như bị vắt kiệt, căn bản không động đậy được.
Lão già dường như biết tình cảnh của mình. Hắn khó khăn mở hai mắt, rốt cuộc ánh mắt ngưng lại trên người Tiếu Ân.
“Các hạ, ngài không nên giết ta.” Lão già vô lực nói: “Ta là Clough, là tín đồ của vong linh thần vương bệ hạ tôn kính. Trên người ngài có lực lượng của bệ hạ. Chúng ta là người một nhà.” Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Tiếu Ân bật cười nói: “Tuy ta cũng được coi là vong linh ma pháp sư nhưng không có liên quan gì với các hạ.”
Người nọ nghe Tiếu Ân thừa nhận mình là vong linh pháp sư, trong mắt lộ ra thần sắc nửa mừng nửa lo.
“Các hạ, ngài và thần vương bệ hạ giống nhau. Đều là vong linh ma pháp sư. Hơn nữa điều quan trọng là, ngài và bệ hạ nắm giữ lĩnh vực truyền thừa. Điều này chứng tỏ ngài có quan hệ to lớn với thần vương bệ hạ.”
Trong lòng Tiếu Ân chợt động. Trong lòng hắn biết vị thần vương bệ hạ mà Clough nhắc tới là ai.
Vô Danh từng nói trên thế giới này chỉ có hai người nắm giữ lực lượng lĩnh vực. Ngoài hắn ra thì chỉ có thần linh đã từng vượt qua tinh bích kia.
Tiếu Ân từng dùng hắn để doạ nguyệt lượng nữ thần quay về thần giới, tự nhiên không hề xa lạ với người này.
Sắc mặt hắn hơi đổi, nghĩ nửa ngày, rốt cuộc hạ quyết định.
“Purcell, Matt Lazo. Ta nhớ nơi này không thể xuất hiện năng lượng liên quan tới thần lực?” Tiếu Ân lãnh đạm nói.
“Đúng!” Hai người bọn họ đồng thời xác nhận.
Tiếu Ân gật đầu mạnh một cái, ánh mắt hiện lên một tia sát khí. Một đoạn hắc tuyến xuất hiện trong tay hắn, lao tới Clough.
Trong mắt Clough hiện lên vẻ kinh hãi và khó hiểu. Trong miệng hắn kêu: “Ta là tín đồ của thần vương bệ hạ. Ta là thần vương…”
Thanh âm của hắn vang lên, cuối cùng hoàn toàn biến mất.
“Thần vương kia hẳn là nhân vật lợi hại.” Matt Lazo đột nhiên hỏi.
Tiếu Ân khẽ lắc đầu nói: “Ta không biết, nhưng nếu hắn có danh hiệu thần vương, chắc chắn sẽ vô cùng lợi hại.”
Mặt Purcell không đổi sắc nhìn lão già tử vong, thậm chí ngay cả linh hồn cũng không trốn thoát nói: “Nghe khẩu khí của hắn thì những người này có liên quan tới vong linh giới.”
Matt Lazo vung tay lên, lần này có thêm một người. Đây là hắc ám kỵ sĩ, tuy nhiên là hắc ám kỵ sĩ mất chiến mã.
Hai người Tiếu Ân kinh ngạc nhìn, chỉ nghe Matt Lazo nói: “Đây là hắc ám kỵ sĩ do ta bắt sống. Các ngươi cũng biết lai lịch của hắc ám kỵ sĩ. Hắn xuất hiện ở chỗ này, điều này nói rõ thế lực này có liên quan với thế lực hắc ám.”
Tiếu Ân trầm ngâm một lát: “Không tồi, nếu có liên quan tới thế lực hắc ám khổng lồ thì chúng ta không thể ứng phó được. Chúng ta tận lực tránh xung đột với bọn chúng. Chuyện về thủ vệ phụ trách các ngã rẽ, coi như chúng ta không biết.”
Matt Lazo và Purcell lo lắng một chút, sau đó đều gật đầu đáp ứng. Cho dù là kẻ cao ngạo như Purcell cũng phải cúi đầu.
Tiếu Ân chỉ vào hắc ám kỵ sĩ, cười ha ha nói: “Hắc ám kỵ sĩ, không bằng giao cho ta xử lý.”
Trong lòng Matt Lazo thở phào một hơi nhẹ nhõm. Mỗi một hắc ám kỵ sĩ đều là sủng nhi của thần linh. Nếu giết chết họ, có thể lưu lại khí tức tương ứng trên người. Do đó không cần phải dây vào phiền toái không cần thiết. Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy Long "
Hắn nhìn Tiếu Ân như nắm một con chuột, giam cầm hắc ám kỵ sĩ vào trong bán thần vực. Sau khi thấy Tiếu Ân nhét hắc ám kỵ sĩ vào trong không gian ngủ đông, Matt Lazo không nhịn được hỏi: “Tiếu Ân, ngươi định xử lý như thế nào, chỉ sợ khó có thể che dấu được.”
Tiếu Ân cười ha ha nói: “Ngươi yên tâm, ta tự có chừng mực.”
Matt Lazo gật đầu, không nói gì, ánh mắt của hắn và Purcell tập trung trên người Tiếu Ân.
Tiếu Ân cười lớn một tiếng nói: “Hai vị, hiện tại theo ta về tìm thần cách đã.”