“Ưm oh——“
Bên trong nơi nhạy cảm bỗng nhiên bị chạm đến, khiến cô không thể kìm được mà ngửa đầu lên, kêu thành tiếng.
“Ư... kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá, không...” Giọng nói ngọt ngào như muốn khóc.
Anh cúi xuống ngậm lấy đỉnh ngực, hai ngón tay tăng tốc ra vào nơi ẩm ướt, cuốn từng đợt sóng khoái lạc tràn ra.
Trong khoảnh khắc——
Pháo hoa rực rỡ bùng nổ trước mắt cô, thần kinh co rút trong cơ thể, nơi ẩm ướt vô thức hút lấy ngón tay dài của anh, càng sâu hơn là cơn khát khao từ nơi sâu thẳm tràn ra.
Phó Hướng Hoàn dừng lại, tận hưởng cảm giác chặt chẽ từ bên trong đang hút lấy đầu ngón tay của mình, trước mặt là gương mặt hồng hào vì cơn cực khoái, biểu cảm ngơ ngác làm anh cương cứng đến cực điểm.
Chờ cho dư vị qua đi, cô mở mắt, ánh mắt mờ mịt chạm vào ánh nhìn của Phó Hướng Hoàn, mơ màng cọ đỉnh ngực vào ngực anh, giọng yếu ớt nũng nịu: “Cậu tiếp tục đi... đừng dừng lại.”
Lúc này, Phó Hướng Hoàn cảm thấy cô như yêu tinh trong truyền thuyết, có thể mê hoặc lòng người, còn anh chính là kẻ đã bị cuốn hút đến mất trí.
Anh kéo quần xuống, cây gậy cứng ngắc không chờ đợi mà bật ra, hơi nóng dừng ngay ở đùi cô.
Viên Vạn Phi nhìn thoáng qua, không thể kìm được mà nhướn cao mày. Dù kinh nghiệm thực tế không nhiều, nhưng ít nhất cô cũng đã xem “phim” không ít, và kích cỡ này...
Cô cảm thấy đầu óc mình càng thêm choáng váng.
Nhìn thấy vẻ mặt thú vị của cô, Phó Hướng Hoàn cảm thấy rất hài lòng, cây gậy cũng như đáp lại, khẽ giật lên một chút.
“Chị, ôm chặt em.”
Vừa nói xong, anh dễ dàng bế cô lên, bước nhanh về phía phòng ngủ.
“A!” Cảm giác bất ngờ khiến Viên Vạn Phi vội vòng chân ôm lấy eo anh, hai tay siết chặt cổ anh, lo sợ mình sẽ rơi xuống.
Với tư thế chân quấn quanh anh như vậy, cây gậy của anh vô tình chạm vào nơi ẩm ướt, theo bước đi mà khẽ chạm vào đôi môi bên dưới của cô.
Vừa vào phòng, anh đặt cô xuống giường, tiện tay bật chiếc đèn ngủ nhỏ trên đầu giường, căn phòng mờ tối lập tức sáng lên bởi ánh sáng ấm áp dịu nhẹ.
Anh nhanh chóng cởi hết quần áo, nhẹ nhàng giúp cô tháo bỏ bộ váy đã bị anh làm xộc xệch.
Ánh mắt cô không thể rời khỏi thân hình gần như hoàn hảo của anh.
Cơ bắp săn chắc, đường nét trên bụng rõ ràng... chưa kể đến đường nhân ngư đầy gợi cảm dẫn thẳng xuống lớp lông đen phía dưới, nơi cây gậy cứng ngắc cao ngạo tuyên bố sự phấn khích của mình.
Phó Hướng Hoàn đứng dậy đi về phía cửa, từ túi áo khoác lấy ra chiếc bao mà anh đã cố tình ghé siêu thị mua trước khi về.
Anh bước trở lại giường, nhanh chóng mở hộp, lấy ra một chiếc bao mỏng, chậm rãi mang lên cây gậy, lớp bao gần như trong suốt làm nổi bật rõ ràng những đường gân trên đó.
Viên Vạn Phi nuốt nước bọt, khuôn mặt đỏ bừng khi quan sát từ khoảng cách gần.
Cô chưa từng biết rằng, việc mang bao cao su cũng có thể gợi cảm đến vậy.
Anh nắm lấy bộ phận đang chịu đựng đến mức sắp nổ tung của mình, đầu khẽ cọ vào nơi ướt át của cô. Chờ đến khi cô không chịu nổi nữa mà rên lên, anh mới chậm rãi đẩy vào bên trong.
Nơi chật hẹp và nóng bỏng không ngừng siết chặt, khiến Phó Hướng Hoàn không thể kiềm được mà khẽ thở dốc.
“Ưm... Chậm lại...”
Viên Vạn Phi bị căng đầy đến mức khó chịu, nơi ẩm ướt hoàn toàn đón nhận sự to lớn của anh, miệng phát ra những tiếng rêи ɾỉ yếu ớt.
Cây gậy từng chút một chậm rãi mở rộng bên trong, cho đến khi chạm đến nơi sâu nhất mới dừng lại. Cảm giác căng tràn khiến cô không quen, vô thức siết chặt lại.
Cây gậy chậm rãi ra vào nơi chật hẹp, cho đến khi những tiếng nước dâm dục vang lên, anh mới thả lỏng và bắt đầu tăng tốc.
Dưới ánh đèn mờ, làn da cô trắng đến không tì vết, anh mê mẩn ôm lấy hai bên mông tròn trịa, đẩy mạnh vào đúng góc độ để cây gậy mỗi lần đều chạm đến nơi sâu nhất.
Mỗi lần anh đẩy hông, cây gậy cắm sâu vào nơi chật hẹp, khi rút ra lại kéo theo dòng nước ẩm ướt, tràn xuống làm ướt cả ga giường.
“Ưm... Ôi, sướиɠ quá...”
Rượu chưa tan hoàn toàn khiến cảm giác trên cơ thể Viên Vạn Phi bị phóng đại, những kɧoáı ©ảʍ từ bên trong được khuếch đại lên.
“Chị, chỗ đó của chị siết chặt quá...”
“Ưm...” Phó Hướng Hoàn rên khẽ, không ngừng đẩy nhanh vào trong cơ thể cô.
Tiếng va chạm giữa hai cơ thể vang vọng khắp căn phòng, cô bị anh đâm đến mức không kìm được mà rêи ɾỉ, giọng nói run rẩy như muốn khóc, càng khiến anh thêm phấn khích.
Khác hẳn với những lần trước, cây gậy khổng lồ gần như lấp đầy cô.
“Ưm... Sâu quá, ở đó... sướиɠ quá...” Giọng cô mềm mại, đứt quãng vì kɧoáı ©ảʍ.
“Bảo bối, là chỗ này sao?” Phó Hướng Hoàn siết lấy eo cô, hông anh nhẹ nhàng đẩy vào, chạm đúng điểm nhạy cảm của cô.
Anh cúi xuống, đầu lưỡi khẽ liếʍ qua nhũ hoa, mang lại cảm giác tê dại.
Viên Vạn Phi bị anh kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức khó chịu, không ngừng uốn éo, đôi chân và nơi nhạy cảm bên dưới siết chặt lấy cây gậy cứng ngắc, khao khát anh đâm mạnh hơn.
“Sss, tỷ tỷ, đừng siết chặt như thế...” Phó Hướng Hoàn bị nơi ướt át bên trong hút chặt, một cảm giác khoái lạc tràn dọc sống lưng lên đến đỉnh đầu.
Anh suýt nữa thì bắn ra rồi.
Sau khi kìm chế được cảm giác muốn bắn, anh bất ngờ đâm sâu vào, mỗi lần ra vào đều chạm đến nơi sâu nhất, làm cho điểm nhạy cảm của Viên Vạn Phi giật lên.
Cô đưa đôi mắt quyến rũ nhìn người đàn ông đang không ngừng đâm vào mình, cô giơ tay vòng qua cổ anh, khép mắt lại, hôn lên đôi môi mỏng, quấn lấy lưỡi anh.
“Ưm...” Tiếng rêи ɾỉ yếu ớt bị lấp giữa nụ hôn nồng cháy, càng thêm vài phần quyến rũ.
“Ưm... Hướng Hoàn...”
Nghe tiếng cô dịu dàng gọi tên mình, Phó Hướng Hoàn càng thêm hưng phấn, cây gậy không ngừng thay đổi góc độ, đâm vào khiến cô rêи ɾỉ không ngớt.
“sướиɠ không?” Anh cúi xuống, áp sát ngực mềm mại của cô, thì thầm bên tai, đầu lưỡi nhẹ nhàng cuốn lấy vành tai cô.
“Ưm... Nhột quá, ưm...” Cô không kiềm được mà co vai lại tránh né.
Cây gậy to lớn nhanh chóng ra vào nơi ướt át, đâm thẳng vào điểm nhạy cảm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Viên Vạn Phi đến mức mơ hồ, khóe mắt rỉ ra vài giọt nước mắt.
“Tỷ tỷ, tiếng kêu của chị làm em phấn khích quá…”
Rõ ràng là Anh từng rất ghét những cô gái có giọng điệu nũng nịu, ngọt ngào.
Nhưng mỗi tiếng rêи ɾỉ thốt ra từ Cô lại quá quyến rũ, tựa như âm thanh đẹp đẽ nhất thế gian, hay như một loại xuân dược mạnh mẽ, khiến Anh mê đắm, chỉ có thể tiếp tục lao vào cuồng nhiệt, không ngừng chuyển động.
Âm thanh ướt át vang lên từng đợt, dịch mật tràn xuống làm ướt cả hai bên đùi, thậm chí cả lông cứng của anh cũng bị nhuốm bóng loáng.
Cô nắm chặt lấy tấm ga trải giường, cảm giác sắp đến đỉnh điểm khiến cô không thể kìm nén, hét lên: “Ôi… Hướng Hòan, nhiều hơn… chút nữa, nhanh lên…”
Anh dùng sức ôm lấy eo cô, điên cuồng đập vào lỗ hoa.
“A… A a, ôi trời…”
“… Ư.” Cơ thể Cô co rút mãnh liệt, thành vách bên trong siết chặt lấy anh, dòng nhiệt nóng bỏng bao phủ lên quy đầu. Cây gậy rắn chắc của anh bị hút chặt, cả người run lên, một tiếng rên trầm thấp thoát ra từ cổ họng.
tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phun trào, bắn ra từng đợt.
Cô nằm trên giường, thở dốc một lúc lâu mới tỉnh lại.
Cô yếu ớt cố gắng ngồi dậy, đưa tay đẩy nhẹ người Anh đang nằm đè trên mình, cất giọng: “… Dậy đi.”
Nhưng theo từng động tác ấy, Cô vô tình cảm nhận được cây gậy bên trong lại bắt đầu cứng lên.
Anh ghé sát tai Cô, giọng khàn khàn nói: “Tỷ tỷ…em lại cứng rồi.”
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại