Lãnh Tiếu Tiếu đi ra bệnh viện, cảm thấy tâm tình thoải mái khác thường.
Buổi sáng giải quyết chuyện tình Tần Phi, buổi chiều lại ngoài ý muốn biết mình mang thai, khó trách người khác đều nói, chuyện tốt thành đôi?
Cô nhấp nhẹ miệng, miệng nhếch lên một nụ cười thản nhiên.
Ngày hôm qua tất cả liền để cho nó là quá khứ đi? Từ hôm nay trở đi, kể từ bây giờ giờ khắc này, cuộc sống hoàn toàn mới sắp bắt đầu.
Bởi vì, tôi phải làm mẹ?
Lãnh Tiếu Tiếu đặt tay ở trên bụng bằng phẳng của mình, giống như có thể cảm nhận được sức lực sinh mệnh mang cho của mình rung động.
Mặc dù biết rất rõ ràng hiện tại trong bụng chính là tiểu tử kia, liền chồi mầm cũng còn không thể xưng, nhưng cô đã cảm thấy mình đã có thể có một loại tâm linh tương thông với nó?
Bảo bối, buổi tối mẹ sẽ nói cho ba, sự tồn tại của con, tin tưởng ba con nhất định sẽ rất yêu thích con?
Vừa nghĩ đến, trong bụng có sinh mệnh nhỏ, từ nay về sau, mình không phải là cô đơn một mình, mình cũng có người thân huyết mạch tương liên với bản thân, tâm tình của cô liền kích động không cầm được.
Cô chậm rãi đi từ từ bên đường, đột nhiên bóng dáng của một người phụ nữ xinh đẹp giọi vào đáy mắt của cô.
Lãnh Tiếu Tiếu liếc cô một cái, có một sự quen thuộc nhàn nhạt?
Người phụ nữ kia cũng nhìn thấy cô, thẳng đi tới phía cô, mang theo một chút nghi ngờ khẽ gọi cô một tiếng.
Lãnh Tiếu Tiếu?
Là tôi, cô là? Lãnh Tiếu Tiếu rất kinh ngạc cô ấy cư nhiên biết tên mình. Nhưng mình lại không nhớ nổi cô là người ai.
Tôi là Nghiêm Mạc Ly, cô có thể không nhớ rõ tôi, chỉ là, vậy chứng minh chỗ đó từ đó phai nhạt ra khỏi cuộc sống của cô, là chuyện tốt. Mạc Ly cười nhạt, đối với Lãnh Tiếu Tiếu quên mất chính mình là một điểm cũng không tính.
Sẽ nói đạo lý. Trải qua một nhắc nhở của cô ấy, Lãnh Tiếu Tiếu đột nhiên nghĩ tới.
Là cô? Mạc Ly?
Lãnh Tiếu Tiếu nhìn lên Nghiêm Mạc Ly trước mặt mặt mộc không trang điểm, so với trong dạ yến cô nhìn thấy hoàn toàn là hai loại cảm giác.
Trong dạ yến, cô cực kỳ xinh đẹp, yêu cơ giống như đóa hoa màu lam.
Cô bây giờ ôn hòa kiều mỵ, giống như đóa bách hợp thanh thuần.
Đã lâu không gặp, cô có khỏe không?
Nghiêm Mạc Ly thấy Lãnh Tiếu Tiếu, có loại cảm giác không khỏi thân thiết, cô rất cảm ơn Lãnh Tiếu Tiếu, nếu như không phải là cô ấy, mình cũng không thể nào nhanh như vậy liền nhận rõ tim của mình, cũng không thể nhanh như vậy cũng lấy được phần hạnh phúc này.
Tôi rất khỏe, tôi mang thai? Trên khuôn mặt Lãnh Tiếu Tiếu lộ ra nụ cười hạnh phúc, cô hưng phấn nói với Mạc Ly.
Mang thai mang làm cho cô vui sướng quá mạnh mẽt rồi, cô hận không được có thể đem loại hạnh phúc của chính mình cùng nhau chia sẻ với mọi người.
Có thật không? Vậy thì tốt quá, chúc mừng cô..., Tiếu Tiếu?
Nghiêm Mạc Ly cảm thấy vui mừng phát ra từ nội tâm vì Lãnh Tiếu Tiếu, thấy hạnh phúc trên mặt cô cơ hồ muốn tràn ra, Nghiêm Mạc Ly biết, người đàn ông kia thật sự là yêu cô ấy, cô ấy thật sự rất tốt.
Có lẽ, giữa người và người, cũng có duyên phận.
Ban đầu lúc lần đầu tiên nhìn thấy Lãnh Tiếu Tiếu, thì có loại tâm tình không khỏi, cho dù có biết rõ Hứa Mạch chỉ đích danh muốn cô ấy, mình đối với côấy cũng không cách nào hận.
Thật may là, đây chẳng qua là một tuồng kịch?
Xem ra, ban đầu là một tuồng kịch, thật sự thành toàn hai đôi bích nhân?
Nghĩ đến mình và Hứa Mạch rốt cuộc tiêu tan hiểu nhầm lúc trước, Nghiêm Mạc Ly từ sâu thẳm trong nội tâm cảm thấy may mắn.
Khó có được phần này hạnh phúc vẫn còn, không có đi xa
Mạc Ly, cô thì sao? Cô có khỏe không? Cô rời khỏi dạ yến, có đúng hay không?
Lãnh Tiếu Tiếu nhớ giữa cô ấy và Hứa Mạch, phải có đoạn tình cảm chưa dứt.
Lãnh Tiếu Tiếu nhìn Mạc Ly giờ phút này, toàn thân cũng tản ra một cỗ vẻ đẹp trắng trong thuần khiết, so với cô lúc trước khắp người lạnh lùng kiên quyết không giống, chắc hẳn nhất định là rời đi chỗ đó.
Đúng, tôi rời khỏi rồi, Tiếu Tiếu, khó có được hôm nay gặp được cô, chúng a tìm một chỗ ăn cái gì đi? Cô bây giờ là hai người rồi, nhất định không thể đói bụng. Nghiêm Mạc Ly nghịch ngợm cười cười, hâm mộ một tay mò tới ở trên bụng của cô.
Lãnh Tiếu Tiếu vốn là chuẩn bị về sớm một chút, nói cho Trạch Vũ tin tức tốt này, chỉ là, hôm nay cơ hội khó có thể gặp được Mạc Ly, cô vỗ vỗ tay Mạc Ly, vui vẻ gật đầu.
Lúc hai người đang chuẩn bị thuê xe rời đi, một chiếc Ferrari màu xám bạc dừng ở bên cạnh các cô.
Một người đàn ông đẹp trai England xuống xe, đi thẳng đến chỗ họ.
Lãnh Tiếu Tiếu liếc mắt một cái liền nhận ra người đàn ông kia chính là Hứa mạch, cô nở nụ cười, đụng đụng Nghiêm Mạc Ly một bên, nhỏ giọng nhạo báng.
Xem ra, tôi đây là một bóng đèn lớn phải tránh người, cuộc hẹn cũng sợ rằng muốn đổi khi đến trở về.
Nhìn Hứa Mạch thâm tình đưa tình về phía mình, nghe Lãnh Tiếu Tiếu nhạo báng mình, trên mặt Mạc Ly một hồi nóng ran, dâng lên một nét đỏ ửng.
Vợ bé nhỏ của ânh làm sao vẫn là yêu thích đỏ mặt như vậy? Ah, cô không phải là cái đó. . . . . . ?
Hứa Mạch đi tới, một tay ôm lấy Mạc Ly vào trong ngực, khi anh thấy Lãnh Tiếu Tiếu ở một bên cười, không khỏi trợn to hai mắt.
Là tôi, Lãnh Tiếu Tiếu, chính là người phụ nữ Hứa thiếu anh bỏ năm trăm vạn mua được.
Nói thế nào, ban đầu cũng là anh ta và Hàn Trạch Vũ thiết kế mình, hôm nay gặp phải lần hai, làm sao sẽ bỏ qua cho anh ta nhẹ như vậy?
Không phải vậy, không phải như vậy, Mạc Ly, em cũng biết, mua cô ấy là Trạch Vũ, anh cũng chỉ là giúp bạn bè một chuyện mà thôi.
Hứa Mạch tiếp thu được nụ cười giảo hoạt từ trong mắt Lãnh Tiếu Tiếu, biết cô ấy là cố ý muốn làm khó mình, anh vội vã giải thích, hai tay ôm càng chặt hơn.
Nghiêm Mạc Ly thấy Lãnh Tiếu Tiếu len lén nháy mắt với mình, đột nhiên hiểu tâm tư của cô ấy, cô cố ý nghiêm mặt lên, phối hợp với Lãnh Tiếu Tiếu.
Em không biết, em cái gì cũng biết, ai biết ngày đó sau khi em đi, hai người đã làm gì?