Ba mẹ anh nhìn cô há hốc mồm nhìn nhau không hiểu chuyện gì xảy ra...ba mẹ cô ta....
- Mày nói gì??? Còn gái tao???
- Con nói gì Minh??? Vậy Tiểu Liên là cái gì? ( mẹ cô ta)
- Con...nói...gì….vậy...!Minh? (mẹ anh lắp bắp)
Ngay giờ phút này nếu không có anh ở đây, có lẽ cô đã ngất xỉu rồi,áp lực đối diện trước họ cô là kẻ thứ 3 phá vỡ hạnh phúc con họ, ánh mắt nhìn cô không rời…ánh mắt muốn giết cô tức khắc..
Trình Tuyết Liên lặng lẽ rút tập giấy ra...để nhẹ lên bàn nói:
- Hồ sơ thụ tinh đã thành công, con biết con khó có thai...3 tháng trước con và Khải Minh đã cùng nhau làm...Con đau đớn như muốn chết khi phát hiện ra...
- Nói đi con...là sao???
- Phát hiện ra Minh cặp với gái...và bây giờ....cả con và cô ấy...đều mang cốt nhục của Khải Minh...
Nói xong cô ta quỳ xuống khóc lóc...trời ơi sao cô ta có thể đổi trắng thay đen đến mức đó...cô ta dồn ép người cô yêu đến bước đường cùng...cô bày mưu tính kế 1-2 bắt người ta phải ngủ với chồng cô ta...!rồi cô ta lấy **** ***** của anh để cô thụ tinh giờ lại có thai,cô ta muốn ly hôn nhưng tại sao cô ta làm vậy?
- Cô đang ép tôi à Tuyết Liên? Cô có thai con tôi?
Khải Minh đưa tay lấy cái hộp giấy để sẵn trên bàn,quăng mạnh xuống đất, hộp giấy rơi xuống vỉ thuốc văng tung tóe khắp nơi..
- 3 năm chung sống cô uống thuốc để làm gì? Cô vẫn còn thương nhớ đến nó, cô sống với tôi như tạm bợ..tôi hỏi cô..cô làm vậy cô được gì?
- Vậy là sao? Sao lại 3 năm? Tụi con sống với nhau chỉ 3 năm, 2 năm còn lại thì sao? ( mẹ cô ta nói)
- Tụi con ly thân lâu rồi...Tuyết Liên vẫn còn yêu thương thằng đó, uống thuốc tránh thai khi sống bên con,đòi ly hôn...2 năm còn lại con cố chấp nhận cô ấy...nhưng...
- Nhưng sao? Sao hả? Cứ cho là tôi có lỗi với anh nhưng bây giờ tôi yêu anh thì sao? Thì sao????
- Cô yêu tôi?
- Đúng rồi, tôi yêu anh đấy!
- Vậy sao? Nhưng tôi hết yêu cô rồi người làm tôi điên đảo và nhận ra cuộc sống này còn cái thứ gọi là tình yêu đó là Vy Vy....
Cô sắp không trụ được nữa rồi bao nhiều lời nói ánh mắt tất cả như đống tơ vò đến lúc cô sắp gục ngã thì tiếng la thấy thanh...
- Em sao vậy...em..( ba cô ta)
- Chị xui...chị xui...
- Mẹ....
Mẹ cô ta bỗng lấy tay đập vào l ồng ngực mắt trợn lên...máu dồn lên não,co giật liên tục..tất cả đều quay về phía bà ấy,cô lùi về phía sau..
Chạy thôi Vy...nếu muốn giữ đứa con này cô đẩy mạnh cánh cửa phía trước chạy đến phía hồ bơi cô loạng choạng đến đi không vững thì làm sao trốn chạy nổi,cô còn không biết được đâu là lối thoát nữa đi đến đâu cô có thể thoát khỏi họ.
- Mày chạy đi đâu con mất dạy...? (cô ta nắm tay cô kéo lại tát cô 1 cái điếng người)
Cô chao đảo cố nắm lấy cánh tay cô ta...
- Chị đã từng [email protected] tình trong tolet lúc ở Sin mà chẳng phải Khải Minh???
- Mày...mày nói gì con khốn? (cô ta giật mình)
Khải Minh có biết điều đó không?
- Nhã Vy...mày??? Hả tại sao? Tại sao mày lại biết điều này???
Cô ta la hét dùng 2 tay bóp mạnh vào cổ cô..càng lúc càng đẩy cô gần đến phía hồ bơi sâu 2m.Đôi tay càng lúc càng bóp chặt cổ cô...cô cố gắng vùng vẫy, cố gỡ cánh tay cô ta,nhưng càng cố trốn chạy thì càng xiết chặt hơn...chân cô vấp cạnh bể bơi...tay cô cố nắm lấy 2 cánh tay cô ta để vớt vát vì cô không hề biết bơi....
- Mày không biết bơi...đúng không?
- Chị..đừng.
- Hồ này sâu 2m.
ai nói cho mày biết những điều này? mày giỏi, nhưng tao rất tiếc, con tao là của Khải Minh...tao sẽ giết mày bí mật tao [email protected] tình với bạn anh ấy trong tolet sẽ đi cùng với mày xuống địa ngục...!tất cả sẽ chấm dứt....mày chết đi Nhã Vy..tao hận mày....
Chân cô chạm mặt nước bể bơi...chỉ còn 1 bước nữa thôi...cô cố gắng nói những lời cuối cùng trong vô vọng..
- Đừng...đừng chị ơi, đừng giết con em, đứa bé không có tội...nó là con Khải Minh..
Đôi mắt đỏ hoe cô nhìn cô không chớp mắt...đôi tay cô ta xiết chặt hơn nhìn cô chăm chăm...
- Nó là con của Khải Minh?Vậy thì 2 mẹ con mày chết đi...
Câu nói: " nó là con của Khải Minh" vô tình xát muối vào tim cô ta rồi, nhưng cô biết phải làm sao? Nếu thật sự cô ta có con với anh thì sao? Nhưng cô là người bắt đầu cho câu chuyện này...vậy tại sao cô cứ phải trách bản thân dằn vặt trong đau đớn? Thà Khải Minh chối bỏ cô, không yêu thương cô da diết thì cô yếu đuối...còn đây anh sẵn sàng dang đôi tay ôm lấy cô vào lòng...vậy lý do gì cô phải trốn chạy?Đôi khi trong tình yêu thủ đoạn 1 chút cũng không sao..Cô nhanh trí nắm chặt 2 cổ tay của cô ta...!Chỉ cần cô ta đẩy nhẹ cô...có chết cô cũng kéo cô ta theo bảo mẹ con cô chết đi..cô cũng muốn mẹ con cô ta chết đi...
- Nó là con của Khải Minh...? ( Thuỳ nói chậm rãi)
- Đúng vậy, là con Khải Minh...chẳng phải mọi việc đúng theo ước nguyện của chị là tôi có thai trước khi ba mẹ chị về đây? Mọi chuyện quá hoàn hảo...diễn ra đúng mưu mô của chị....nhưng tôi không lấy 1 đồng của chị...
Phía xa cô thấy bóng dáng anh đang dần xuất hiện trong đêm tối, nhìn thấy anh cô chỉ muốn vỡ oà...em đợi anh Dũng ơi...em thật sự cần anh, đến giờ phút sinh tử em mới nhận ra rằng có đau đớn đến đâu em cũng phải chiến đấu...phải giành lấy anh...vì hình bóng anh bây giờ in hằn sâu trong tim em mất rồi....Bỗng cô ta vội thả tay ra khi thấy anh,nhanh chóng nắm 2 tay cô để vào cổ cô ta nhanh như chớp...
- Mày làm gì đó Nhã Vy...sao mày bóp cổ tao? Hả?Bỏ ra....(cô ta la lên như điên)
Giờ này cô mới nhận ra...cô ta quá thủ đoạn....vậy thì tại sao cô lại thua cô ta? Có thể cô thua về tiền bạc, gia cảnh, sự chiều chuộng bao bọc...nhưng mà cô ta quên rằng cô ta ác thì vẫn có người hơn cô ta...quả quýt dày có móng tay nhọn.móng tay nhọn thì có bấm móng tay...ok?
Cô nắm cổ cô ta không cần nói gì thêm nữa...cô thụt lùi về phía sau cô nói:
- Xin lỗi chị..vậy thì chúng ta cùng chết!
Cả 2 rớt xuống nước...nhìn cô ta vùng vẫy trong đêm tối..
Trình Tuyết Liên không thể biết 1 điều rằng...cô biết bơi...chìm trong bóng tối...chìm trong nước...trái tim cô dằn vặt...Thấy cô ta vùng vẫy mà không cứu?
Nhắm mắt lại nước mắt cô hoà tan với nước khóc lúc này có yếu đuối đi nữa cũng chẳng ai biết vậy thì cứ khóc đi Nhã Vy...mày không được cứu cô ta...!không được...đầu cô cứ muốn để xem rồi Khải Minh sẽ cứu ai?
Cô và Trình Tuyết Liên cùng nhau rớt xuống hồ giữa 2 người đàn bà...1 là người vợ anh trong suốt năm tháng trước đầy ắp bao kỉ niệm..liệu anh có vì 2 từ " tình nghĩa" mà buông bỏ 1 một người anh vừa chớm quen...nhưng vẫn yêu anh đậm sâu hơn nhưng lời cô nói?cô nhắm mắt thả lỏng nghĩ về đứa con bé bỏng....