Cô rùng mình vì quá nhạy cảm, gập eo ngày càng sâu xuống, nửa thân trên gần như sắp kề sát vào anh, bầu ngực được bao bọc bởi áσ ɭóŧ đang rung lên một cách khó chịu.
Anh véo chúng thật mạnh, cách lớp quần áo xoa nắn kéo giữ đầṳ ѵú cô.Chu Từ run rẩy đáp: “Em không biết, em không biết, chắc… là cậu ta chụp...”Âm đế nho nhỏ, nhạy cảm cực kì bị anh vặn, xoa bóp và kéo giữ.
Cô run rẩy, đứt quãng kể lại rõ đầu đuôi mọi chuyện với anh, rồi nhìn anh bằng đôi mắt xinh đẹp đong đầy nước mắt trông hết sức đáng thương, tuy vậy cô lại càng bị anh chơi đùa quá đáng hơn.Âm đế bị kéo ra khỏi môi âʍ ɦộ, ngón tay đặt trên vách thịt tiếp tục đào và khám phá sâu hơn, khiến cô đau nhức và ngứa ran.Lưng cô tê rần, rùng mình rướn người lên cùng với tiếng khóc nấc nghẹn ngào, thân dưới như không kiềm được cơn buồn ŧıểυ, cô cắn cổ tay ngửa người ra sau, thút thít kêu lên: “Thầy ơi, em muốn ŧıểυ, hức hức, em muốn...”Cô vừa dứt lời, thân dưới nhễ nhại phun ra dâʍ ŧᏂủy̠.
Cô cắn cổ tay hét lên hai tiếng đứt quãng, sau đó cả người mềm oặt đổ gục xuống, ngồi lên đùi Tiết Kiệu.Trên mặt anh là dâʍ ŧᏂủy̠ do cô phun ra, mí mắt anh chớp chớp làm rơi xuống một giọt nước.Chu Từ vô cùng xấu hổ, theo bản năng muốn mở cửa xe chạy đi, nhưng lại bị người ta giữ chặt lấy bắp chân: “Con mẹ nó… Lẳng lơ nhỉ...”Anh khàn giọng mắng, tuy vậy nội dung hoàn toàn không phù hợp với gương mặt ôn tồn lễ độ kia.
Anh bóp cổ tay cô: “Bên dưới không mặc gì mà muốn chạy lung tung khắp nơi à, Chu Từ, con mẹ nó làm thế em sướиɠ lắm đúng không?”Mắt cô đỏ hoe, cô bị anh đặt lên vô lăng hôn mạnh, đôi môi bị bịt kín không kẽ hở, thêm phần thân dưới trần trụi đang áp sát vào ƈôи ŧɦịŧ của anh qua lớp quần.Vòng eo bị giữ chặt trong lòng bàn tay, ngón tay anh với những vết chai mỏng đang luồn vào từ dưới lớp áo rồi nắm lấy bầu ngực cô mà mặc sức chơi đùa.Cô bị hôn không thể ngăn được tiếng rêи ɾỉ, hơn nữa cô đang vặn vẹo trên đùi anh để tránh né bàn tay kia.
Tiết Kiệu hung ác đánh vào mông cô, thấy Chu Từ ngoan ngoãn bèn dứt khoát đánh thêm hai cái nữa.“Chu Từ, em muốn bị tôi chơi chết ở trong xe này sao?”Anh hơi ngửa đầu nhìn cô, mắt hừng hực du͙ƈ vọиɠ, thiêu đốt mất chút minh mẫn còn sót lại thành một nắm tro tàn, sự uy hiếp thể hiện rõ qua câu nói của anh.
Anh xoa âʍ ɦộ của cô chọc vào dâʍ ŧᏂủy̠ vừa bắn lên mặt, giọng nói chầm chậm miêu tả kĩ lưỡng hình ảnh này cho cô: “âʍ ɦộ lẳng lơ bên dưới của em bị tôi vừa đâm vừa bắn, run rẩy phun tinh của tôi ra, trong bụng cũng bị rót đầy rồi, bụng nhỏ phồng lên đây này, nhấn một cái em sẽ rêи ɾỉ ngay...” Anh vừa nói vừa thật sự ấn xoa nhẹ phần bụng phẳng lì và trắng nõn của cô.
Cô gái run rẩy hô lên: “Đừng… Đừng mà.”Tiết Kiệu ác liệt tiếp tục: “Ừm… Em bảo ‘đừng’, trái lại chân không khép được kìa, bị tôi cạy bắp chân ra rồi đâm vào, à, còn ở đây nữa ——”Ngón tay thon dài đặt lên hậu môn của cô, cô gái co rúm lại muốn rút người về, thế nhưng chân đang run rẩy không có sức, sau đó cô nghe Tiết Kiệu thầm thì bên tai mình: “Ở đây cũng phải đâm, đâm ra thành cái động, không khít lại được luôn.”.
Nơi đó dính nhớp lại vô cùng ẩm ướt.Lúc Chu Từ về nhà đã qua 0 giờ, trong nhà vô cùng im lặng, không còn chút ánh sáng.
Ba dượng chắc là đã ra ngoài đánh bài, chắc là hai ba tiếng nữa sẽ không về, ngày hôm qua mẹ đã đi công tác trên thành phố rồi.Trong nhà chỉ còn một con chó nhỏ, nghe thấy tiếng mở cửa thì “lạch cạch lạch cạch” chạy đến, ngã vào cạnh chân Chu Từ để cô sờ sờ bụng nó.Sau khi Chu Từ sờ bụng nó xong rồi, lại ôm con chó kia vào trong lòng xoa xoa lông nó.
Khi nó nhắm mắt lại, cô nhanh tay nhanh chân mang chó nhỏ về lại tổ, còn bản thân mình thì vào bếp đóng cửa lại, mang tất cả ảnh chụp đều đốt thành tro bụi.Nửa đường Tiết Kiệu đụng phải người đang trốn học là Tần Dụ, đánh bậy đánh bạ lấy được đống ảnh chụp này.Trong di động của anh vẫn còn lưu lại bản ghi âm lời giải thích của Tần Dụ về chuyện này: “A, Chu Từ này à, thầy không biết đấy thôi, cô ấy chính là dựa vào những cái này để kiếm tiền, mấy cái này của cô ấy, em cũng chính là nhất thời bị quỷ ma ám…”Trong ghi âm, giọng nói của cậu bạn cà lơ phất phơ, giọng Tiết Kiệu hỏi cậu ta rất điềm đạm nhưng lại kiềm chế: “Mấy file ảnh gốc này đang ở chỗ nào, có chia cho người khác xem không? Ảnh chụp còn bao nhiêu, đều ở trong này sao?”Cậu bạn kia trả lời từng vấn đề anh hỏi, sau đó Chu Từ lại nghe thấy tiếng nắm đấm nện vào da thịt, và tiếng kêu đau đớn phát ra từ Tần Dụ.- Tiết Kiệu đánh cậu ta.Lúc ấy Chu Từ ngồi trên đùi Tiết Kiệu, bị lời nói của anh làm cho sợ đến mức nước mắt lưng tròng.Sau đó lại cầm lấy di động kết thúc đoạn ghi âm này, từ từ hỏi cô: “Chu Từ, trước tôi, chẳng lẽ không có giáo viên nào nói cho em biết, không được yêu sớm sao?”Đương nhiên là có.Nhưng mà những lời này cô đều không dám nói, đành phải đưa đôi mắt mong chờ nhìn Tiết Kiệu.Sau đó trên miệng anh là một nụ cười dịu dàng: “Vậy sao em không nghe lời thế chứ?”“Em xem Tần Dụ là cái gì?” Giọng điệu anh rất nghi ngờ, chân mày nhíu lại, lúc này Chu Từ mới để ý trên ngón tay anh có chút trầy da, chắc là lúc đánh Tần Dụ đã lưu lại, miệng vết thương rất nhỏ nhưng lưu lại trên ngón tay trắng nõn của anh lại vô cùng chói mắt.“Ừm?”Ngón tay thon dài nghiền qua hai cánh hoa của cô, ngón cái để ở cạnh hoa huyệt của cô, gảy gảy tiết ra từng đợt dâʍ ŧɦủy̠.