Cô vô thức vòng tay ôm lấy ngực mình, nhưng cổ tay lại bị người kia siết mạnh.
Tiết Kiệu chống đầu gối vào giữa hai chân đang khép chặt của cô rồi tách đôi chân ấy ra.
Chân cô như nhũn đi, vòng eo cũng theo đó mềm xuống, cô cắn đuôi tóc của mình, vừa khẽ khàng bật khóc.Ánh đèn trong văn phòng trắng xoá đầy lạnh lẽo đang chiếu xuống một cách thê lương.Cô gái bị đè trên bàn và đang khóc lóc thảm thiết.
Cổ tay bị khoá sau lưng, váy bị vén đến giữa eo để lộ bờ mông và bắp đùi trắng muốt.
Qυầи ɭóŧ của cô màu trắng, không có hoa văn dư thừa, duy nhất một điểm ở nơi huyệt nhỏ, do có nước chảy ra nên đã tạo thành một vết mờ ám.Chỉ cách lớp vải mà anh đã khiến huyệt nhỏ của cô ướt đẫm khôn tả.
Cô gái đang nằm sấp trên mặt bàn, mái tóc vốn được buộc đuôi ngựa đang xõa tung trên gương mặt cô, và chính cô còn đang cắn một lọn trong đó, tiếng khóc nức nở như bị bóp nghẹn.Tiết Kiệu bóp chặt eo của cô gái.
Nó nhỏ bé một cách không ngờ.Bây giờ Chu Từ đã trưởng thành, đôi gò bồng đảo và bờ mông vô cùng đầy đặn, vòng eo nhỏ đến nỗi có thể nhẹ nhàng nắm được và dễ dàng ôm trọn.Tiết Kiệu buông mắt, quan sát cô từ trên cao xuống với vẻ mặt lãnh đạm, giống hệt với ánh nhìn vừa rồi từ trên bục giảng ở phòng tự học buổi tối, chỉ có điều hiện giờ quần áo cô xốc xếch, đôi mắt mông lung và đẫm lệ.
Còn anh với vật nam tính to lớn trong quần Tây dần phình lên, chống ngay tại vách thịt đang không ngừng co rút của cô.Chỉ cách một tầng qυầи ɭóŧ mỏng tang.Anh lật người cô lại để cô đối diện với mình, rồi hai người nhìn thẳng vào nhau trong hoàn cảnh như thế.Tiết Kiệu lạnh lùng nhìn Chu Từ, chầm chậm cởi thắt lưng.
Cô gái vừa khóc bù lu bù loa vừa nheo đôi mắt đầy nước nhìn động tác của anh, nhân lúc hai tay anh rời khỏi người mình, cô nắm lấy cơ hội đẩy mạnh anh ra rồi chạy trốn đến cửa.
Chiếc váy gọn gàng của cô nay đã nhếch nhác chẳng ra hồn rúm ró ở bên eo, cộng thêm quần an toàn quần vẫn đang vướng tại đầu gối, vòng eo mỏng manh đang bị cong lại thành hình vòng cung xinh đẹp, cô vội vàng kéo qυầи ɭóŧ lên rồi lảo đảo chạy bổ ra.Tiết Kiệu đứng đó không hề nhích chân.
Anh cởi thắt lưng và vắt lên cánh tay, thả ƈôи ŧɦịŧ đã kìm nén khá lâu ra ngoài.Chu Từ từng thấy thứ này trong sách Sinh học rồi, nhưng tranh vẽ trên đó vô cùng trừu tượng.
Sau đó là vào kì nghỉ hè, cái thứ ấy của Tần Lạc đè vào cô ở hồ bơi và chỉ để lộ ra một hình dáng mờ mờ qua lớp quần bơi.Nhưng không đáng sợ như Tiết Kiệu vậy.Chiều dài của gậy thịt sau khi cương cứng quả là vô cùng kinh hãi, nó hơi vểnh lên, dường như còn hơi nong nóng nữa.
Nó đang lắc lư giữa hai chân theo động tác di chuyển của anh rồi dần dần đến gần cô.Cô luống cuống tay chân vặn mở khoá cửa.
Anh đã đứng ở phía sau cô, gậy thịt khảm vào giữa chân cô và nhẹ đâm vào một cách đầy ác ý, ngón tay phủ lên mu bàn tay đang ấn trên cửa của cô và đan vào kẽ tay cô: “Muốn mở cửa hả?”Một tay khác của anh khẽ lướt xuống kéo khoá quần cô.Váy và quần an toàn bị rơi bên chân, áo T trắng trên người buông xuống khẽ che đi đôi gò bồng đảo, đôi chân trần như nhộng của cô co rúm lại trong màn đêm tĩnh mịch.“Sao không mở cửa nữa vậy?”Giọng nói của anh âm u, ngón tay thong thả đưa vào qυầи ɭóŧ và hung tợn nhéo âm đế của cô..
Hai cánh tay giơ cao qua đỉnh đầu, bị người đàn ông dùng thắt lưng trói giữ lại, siết lại thật chặt, không để cho cô nhúc nhích chút nào, áo thun bị anh cuộn lại, lộ ra áσ ɭóŧ ở bên trong.Chu Từ đi học trễ, trong khoảng thời gian lại vì lý do nghỉ bệnh nên để qua một năm, lúc này đã tròn mười tám tuổi.
So với bạn đồng trang lứa thì vóc dáng rất phát triển, nhưng vẫn mặc đồ lót thể ȶᏂασ, một màu trắng thuần khiết sạch sẽ, không có bất kỳ hoa văn cầu kì gì, giống hệt như qυầи ɭóŧ của cô.Cô sợ muốn chết nhưng không dám thét lên, mắt nhìn thấy Tiết Kiệu nắm áσ ɭóŧ kéo cuộn lên trên, cuộn tới bên dưới nách, làm lộ ra đôi gò bồng đảo trắng tuyết tinh tươm của cô.Hình dáng bầu ngực sữa của thiếu nữ xinh đẹp, lớn nhỏ vừa phải, cực kỳ trắng trẻo giống như con chim bồ câu non khép đôi cánh lại.