Chương 21: Nữ giáo viên ngực lớn da^ʍ đãиɠ cùng học sinh có gậy th*t lớn (sắm vai, nhũ giao)
Trường trung học Dục Thụ cho dù ở tỉnh vẫn cực kì nổi danh. Không chỉ là vì trường luôn dẫn đầu học tập, phong cách trường học nghiêm cẩn, đương nhiên học phí cũng rất đắt. Còn có một nguyên nhân nữa, là vì hiệu trưởng đầu tiên của trường là một phụ nữ, cũng từng là lưu học sinh, thẩm mỹ thiên hướng kiểu phương Tây thế kỷ trước, phong cách kiến trúc của trung học Dục Thụ nghiêng về duy mỹ lãng mạn kiểu châu Âu, trong trường học còn có hàng cây ngô đồng giống Pháp dọc hai bên đường, từng được bầu chọn trong "Mười vườn trường trong tỉnh".
Các tòa nhà dạy học không chỉ trang bị phòng học tiêu chuẩn, phòng thí nghiệm, phòng chiếu phim, phòng đọc sách báo vân vân đầy đủ mọi thứ, thậm chí phòng học cũ áp mái cũng cùng tiêu chuẩn các phòng học khác, tất cả đều mới tinh tiên tiến.
Những phòng học cũ này trừ phi có hội nghị lớn hoặc là phòng học bình thường không đủ mới đưa ra dùng, bình thường đều bị khóa lại. Hơn nữa bởi vì phòng học áp mái ở tầng 6, cùng với phòng kho hàng năm không mở cửa, ít khi dùng đến. Cho dù có việc cũng chỉ đến tầng 5, bình thường không ai đi lên tầng 6. Còn tìm chỗ hút thuốc đánh nhau, lại càng không trực tiếp trèo lên đến đây, chỉ tìm chỗ không có giáo viên. Cho nên, phòng học cũ tầng 6 hàng năm không ai hỏi thăm, đương nhiên, cửa khóa cũng không có cách nào đi vào.
Học sinh không có chìa khóa, đương nhiên không vào được. Nhưng giáo viên thì không cần nói.
Một người đàn ông cúi đầu ngồi một mình ở trong phòng học không có một bóng người.
Anh mang theo kính đen quy củ, cầm sách giáo khoa toán cấp III lại nhìn say sưa.
Dung mạo thanh tú, sườn mặt tuấn mỹ an tĩnh, dáng vẻ biết vâng lời, nhưng tư thái lạnh lùng thản nhiên, mặc áo sơmi ô vuông xanh nhạt học sinh thường mặc, cúc cài nghiêm kín, thân thể cường tráng giấu dưới áo sơmi hoàn toàn bị che kín, phía dưới mặc quần bò màu tối, thậm chí đi giày chơi bóng màu trắng.
Tuy hoàn toàn là trang phục học sinh, nhưng người sáng suốt nhìn là biết, người này hoàn toàn không phải học sinh. Một là tuổi lớn hơn, hai là khí chất hoàn không toàn ngây ngô như học sinh, càng thêm một loại thong dong, hờ hững từng trải. Thoát ra khỏi âu phục trói buộc, rút đi thành thục cùng nghiêm khắc, mặc áo sơmi và quần bò, trông có vẻ trẻ tuổi mà hiền hoà.
Ngoài cửa, mơ hồ có thanh âm truyền đến. Tiếng giày cao gót từ xa tới gần, "Lạch cạch lạch cạch", thanh thúy mê người. Mãi cho đến cửa phòng học, bước chân đột nhiên chậm lại, tựa hồ đang do dự.
Triệu Thuần có vẻ mặc kệ, sắc mặt tự nhiên bay đến trang giấy.
"Cạch ——" cửa mở.
Đầu tiên là mặc chiếc giày cao gót màu đen xinh đẹp đạp cửa tiến vào, ngón chân phấn nộn tinh xảo, hình dạng khéo léo, mắt cá chân tròn trịa trong suốt. Lên trên là cẳng chân thon dài thẳng tắp, màu da trắng nõn nhu hòa, tản ra sắc ngà voi sáng bóng. Lại lên nữa, váy đen bó sát người bao chặt che lấy cặp đùi tuyệt vời, mông rất cong vô tình vặn vẹo, vòng eo mảnh khảnh tựa hồ nắm chặt một vòng tay. Lại hướng lên trên, là đôi tay nõn nà cầm vở soạn bài.
Tựa hồ là một nữ giáo viên.
Nhưng nữ giáo viên trên người quần áo... tựa hồ quá gợi cảm lộ liễu.
Váy quá ngắn che mông, chỉ vừa che được mông đẹp đầy đặn tròn xoe, loáng thoáng thấy không rõ lắm khe hở giữa hai chân giao nhau. Trên người mặc áo sơmi trắng nhìn như đứng đắn, nhưng cổ áo mở rộng, lại cực thấp, lộ ra áo ngực ren hoa màu đen, hai cái vυ" lớn rất tròn đầy đặn đẩy áo sơmi trước ngực lên cao ngất, cơ hồ lộ ra một nửa nhũ thịt, núm vυ" đỏ bừng thậm chí từ áo ngực che nửa cúp ngực chen chúc lộ ra một chút. Lại hướng lên trên, trên cổ dài nhỏ, dáng vẻ bình tĩnh, môi quyến rũ đỏ tươi ướt át, mắt to mang theo một dạng câu dẫn, cho dù mang theo tơ kính mắt gọng vàng, cũng không thể che lấp cả người phát ra hương vị ngọt ngào dụ hoặc.
Nữ giáo viên gợi cảm cứ như vậy đứng trên bục giảng, đẩy đẩy kính mắt gọng vàng, nhìn lớp học có duy nhất một nam học sinh, đặt sách giáo khoa ở trên bục giảng, thân thể hơi nghiêng về phía trước, động tác này làm cho cái vυ" lớn càng hiện ra sinh động, mở miệng nói: "Bạn học Triệu Thuần, vì sao muốn cô giảng bài một mình?"
Dưới bề ngoài quyến rũ thành thục, giọng nữ giáo viên lại có vẻ quá kiều nhuyễn e lệ.
Triệu Thuần ngồi dựa vào bàn sau lưng, có hứng thú nhìn người trên bục giảng, mở miệng nói: "Bởi vì... cô giáo Tống bộ dạng phóng đãng, em muốn... thưởng thức riêng."
Tống Thiển Thiển miễn cưỡng trên bục giảng, cố gắng đứng vững, vẻ mặt biến đổi, bày ra bộ dáng lạnh nhạt đến cực điểm, nói: "Làm càn! Sao em dám nói với giáo viên như vậy?"
Triệu Thuần an an ổn ổn lộ ra một tia mỉm cười, nói: "Chẳng lẽ không đúng sao? Lúc cô giáo dạy học ở bên cạnh xoay người xem bài kiểm tra của em, còn cố ý lộ ra hai núm vυ" lớn da^ʍ đãиɠ cho em xem? Lúc ngồi trên bàn em, d*m thủy cơ hồ làm bàn học ướt sũng, vừa ngọt vừa rối loạn. Cho nên..." Triệu Thuần cố ý dừng một chút, nhướng mắt nhìn đôi mắt ướt át của nữ giáo viên, "Hiện giờ kỳ thực cô căn bản đang mơ ước đệ tử của em đi."
Tống Thiển Thiển từng bước nhoáng lên đi đến trước mặt học sinh nam, theo lời anh nói, duỗi chân ngồi dạng ở bàn trước mặt Triệu Thuần, đùi đẹp thon dài thoáng tách ra, vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ môi mình, biểu tình vô tội hơi nghiêng về phía trước, hai đầu núm vυ" không còn bị cố định trong áo ngực nữa, trực tiếp chen chúc bật ra, "Cô mới không phải giáo viên ngực lớn da^ʍ đãиɠ câu dẫn học sinh."
Triệu Thuần như trước không làm động tác nào, ôm cánh tay nhíu mày, mỉm cười nói: "Phải không? Nhưng kỳ thực... cô giáo đã sớm ẩm ướt rồi. Cái vυ" lớn như vậy, khẳng định là bị không ít đàn ông làm. Núm vυ" đã lộ ra ngoài, cô không biết sao, hả?" Chữ “hả” cuối cùng dẫn theo hàm nghĩa câu dẫn vô tận.
Triệu Thuần nhíu mày, tiếp tục nói: "Cô giáo đây là cần gì, vυ" lớn như vậy, muốn em chơi cho càng lớn càng rối loạn, nhét về cũng vô dụng."
Tống Thiển Thiển nhắm mắt lại, ngửa đầu kêu lên: "Không.... A a... cô không rối loạn..." Trước mắt học sinh nam, tự cầm núm vυ", tay ngược lại càng thêm dùng sức bóp nhẹ.
Triệu Thuần nhìn cô nghĩ một đằng nói một nẻo, không khỏi cười, trực tiếp vươn tay chạm vào giữa hai chân trần trụi của nữ giáo viên, có chút kinh ngạc, "Đến qυầи ɭóŧ cũng không mặc?"
Tống Thiển Thiển thầm oán nhìn Triệu Thuần một cái, "Còn không phải lần trước em... dùng dây thừng bóp đế sưng không chịu nổi, hơi ma sát một chút nước chảy ra không ngừng... Đành phải không mặc gì..."
Trong ánh mắt Triệu Thuần rốt cục mang theo một ngọn lửa, ngón tay dùng sức, mạnh mẽ cắm vào trong ŧıểυ huyệt da^ʍ đãиɠ, "Cho nên cô không chỉ lộ cái vυ" lớn dạy học, còn không mặc qυầи ɭóŧ ý đồ câu dẫn đệ tử của em?"
Tống Thiển Thiển thét to: "A a nhẹ chút... đúng..."
Triệu Thuần không buông tha, động tác rút chọc càng kịch liệt, chọc hai chân cô giáo mở lớn, d*m thủy giàn giụa, tiếp tục ép hỏi: "Nói rõ ràng, cô giáo hiện đang làm gì?"
Tống Thiển Thiển hỗn loạn lắc lắc đầu, hai chân mở lớn, hai tay dùng sức xoa vυ" mình, cắn cắn môi, kêu lên, "A... cô giáo vυ" lớn da^ʍ đãиɠ đang câu dẫn học sinh có gậy th*t lớn..."
Tống Thiển Thiển mê man nhìn động tác Triệu Thuần, lập tức bị xấu hổ kích động làm cho thanh tỉnh hơn phân nửa, lấy tay che cái vυ" lớn của mình, hai chân khép lại, kẹp lấy tay anh, e lệ nói: "Không được... cô không thể... không thể liếʍ gậy th*t của học sinh..." Ánh mắt lại lộ ra một tia khát vọng.
Triệu Thuần cứ như vậy lộ ra gậy th*t thẳng tắp trực tiếp chọc vào sát cái miệng nhỏ của cô, nặng nề cười nói: "Cô thật sự không muốn nếm thử sao?"
Tống Thiển Thiển ánh mắt sương mù, núm vυ" cứng rắn, d*m thủy đã từ giữa hai chân chảy ra, làm ướt mặt bàn. gậy th*t của anh gần trong gang tấc, cô chỉ cần há mồm... chỉ cần há mồm có thể nếm được hương vị thiên tinh kỳ diệu... Có lẽ học sinh còn có thể bắn lên mặt mình... Nóng vô cùng... Nuốt vào không kịp... Bắn ra đều là tràn đầy yêu thích... Thậm chí sẽ chảy lên vυ" mình... còn biến thành cháo dính dính trên người... Học sinh hư hỏng này nhất định sẽ bức mình dùng nồng tinh của anh massage cái vυ" mình... massage cái vυ" vừa to vừa màu mỡ... Sau đó cùng anh làm chuyện càng da^ʍ đãиɠ...
Tống Thiển Thiển đắm chìm trong ảo tưởng dâm loạn, càng nghĩ càng không chịu nổi. gậy th*t của anh càng ép sát, Tống Thiển Thiển cũng không biết bị cái gì mê hoặc, nhẹ nhàng ngậm quy đầu cực đại... tê...
Triệu Thuần nặng nề thở dốc nói: "Cô khẳng định ăn không ít gậy th*t đàn ông... Đúng không..."
Tống Thiển Thiển nghe nói lời ấy, thong thả ngẩng đầu lên, còn thật sự từ tốn nói với Triệu Thuần: "Không có... cô chỉ làm như vậy cho một người... Cũng chỉ nguyện ý làm cho anh ấy..." Anh cầm gậy th*t cũng quên trượt qua lại.
Triệu Thuần ngẩn người, sau một lúc lâu, không khỏi bật cười, ngữ khí ôn nhu, nói: "Thiển Thiển, em phá hỏng kịch bản rồi."
Tống Thiển Thiển chu miệng, nói: "Cái kịch bản này một chút cũng không chơi được. Thật giống như... thật giống như em rất... da^ʍ đãиɠ..."
Triệu Thuần cười nói: "Đây là chính em yêu cầu mà."
Tống Thiển Thiển chọc chọc gậy th*t của anh, yếu ớt nói: "Vốn nghĩ thật mạnh mẽ, nhưng mà... giày cao gót rất cao! Em thiếu chút nữa ngã ở cửa, nếu không, sao em phải dựa vào bàn."
Triệu Thuần kỳ thực đã vô tâm nghe những lời này, ôn nhu hôn lên môi Tống Thiển Thiển, dỗ dành nói: "Cô giáo tốt, mau giúp em... Em đã cứng rắn sắp phát nổ..."