“Cái gì?” Cố Sinh không thể tin được, hắn làm sao có thể tiết ra dâm thủy? Theo bản năng hắn phản bác lại: “Không, không phải, nô, nô... sẽ không như thế, đúng vậy...”
“Không phải à?!”
Lý ma ma nghe vậy liền tức giận cười lớn, cầm cây thước bên cạnh đánh mạnh vào mông hắn, một tiếng vang giòn phát ra, để lại một vết đỏ, sau đó lại để lại trên mông Cố Sinh thêm năm dấu vết nữa.
Cố Sinh bị hành động của Lý ma ma làm hoảng sợ, đối mặt với những cú đánh liên tiếp, hắn không dám né tránh, giơ hông lên im lặng chịu đựng: “Ma ma, đừng đánh nữa, ta biết sai rồi.”
“Sai, nói xem ngài sai ở chỗ nào?”
“Lỗi sai thứ nhất là nô phải tự biết bản thân mình như thế nào, lỗi sai thứ hai là không nên tranh luận với ma ma, cuối cùng là ma ma trừng phạt ta là vì dạy dỗ, nô không nên xin tha. Nô đã biết sai rồi, thỉnh thê chủ và ma ma trừng phạt.”
Cố Sinh giải thích xong lỗi lầm của mình, trong lòng cũng cảm thấy yên tâm hơn phần nào, lúc này hắn mới phát hiện ra, thì ra Lý ma ma làm khó hắn cũng chỉ là nhận mệnh hành sự, bà muốn lập quy củ mới cho hắn, nếu không ngay cả thê chủ hắn cũng không quan tâm, tùy ý làm việc.
Hơn nữa, cơ thể hắn rất ngứa ngáy, nhất định là do Lý ma ma đã động tay động chân với gậy ngọc.
Lý ma ma rất ngạc nhiên khi thấy Cố Sinh trong thời gian ngắn như vậy đã đoán ra được mọi chuyện, bà biết vị chính phu này cũng là một người tinh tế, sau này cuộc sống của đại thê chủ nhất định sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.
“Nếu Sinh Nhi đã biết sai, ma ma cứ theo quy củ mà xử phạt, hôm nay đêm đã khuya rồi, vẫn nên kết thúc sớm một chút rồi nghỉ ngơi đi.” Bạch Chỉ Nhân thấy Cố Sinh đã hiểu nên không nhịn được mà nói đỡ cho hắn vài câu.
“Đại ŧıểυ thư đau lòng cho chính quân, nếu đại ŧıểυ thư đã mở miệng, lão nô đương nhiên sẽ làm theo.” Lý ma ma nói: “Cố công tử, đêm nay ngài phạm ba lỗi, lão nô là chấp chưởng Giới viện, phạt ngày ba mươi gậy trúc, nể tình ngài phạm lỗi lần đầu nên không cần đếm.”
“Dạ, nô tạ thê chủ ân điển, tạ ma ma trừng phạt.” Cố Sinh dập đầu với Bạch Chỉ Nhân, bày tỏ lời cảm tạ chân thành.
Lý ma ma ra lệnh cho nha hoàn mang một chiếc ghế dài đến, cởi bỏ lớp lụa mỏng trên người Cố Sinh ra, thân thể trần trụi lộ ra ngoài không khí, dùng ruy băng cố định tay chân, đặt một chiếc đệm mềm lên bụng hắn, nâng mông lên, đặt một nút vải vào miệng để tránh hắn vô tình cắt phải lưỡi.
Khi mọi chuyện đã chuẩn bị ổn thỏa, bà lấy một đôi thước tre ra lệnh cho các hộ vệ mỗi người cầm một chiếc, đứng ở hai bên.
“Bắt đầu hành hình!”
Bộp! Lời nói vừa dứt, một tiếng “bốp” lớn vang lên, những tấm gậy lần lượt rơi xuống, cặp mông trắng như tuyết của Cố Sinh từ từ chuyển sang màu hồng, phấn hồng, rồi đỏ thẫm, giống như một quả đào chín, khiến dạ dày người khác phải cồn cào.
Sau khi nhận đủ ba mươi gậy, toàn thân Cố Sinh đầy mồ hôi, vẻ ngoài nhợt nhạt, kết hợp với mái tóc đen dài, cặp mông đỏ mọng, tất cả tạo nên một vẻ đẹp tàn bạo.
Cố Sinh quỳ xuống đất theo tư thế quỳ tiêu chuẩn: “Nô, đa tạ thê chủ trừng phạt.”
“Nhớ bài học này, lần sau đừng tái phạm nữa.” Giọng Bạch Chỉ Nhân vẫn lạnh lùng, nhưng chỉ có nàng mới biết mình muốn đè người nào đó xuống háng hành hạ hắn như thế nào.
“Dạ, nô sẽ không tái phạm nữa.”
“Nếu đã như vậy, lão nô xin cả gan, Cố công tử, chúng ta quay trở lại đề tài trước, xin ngài hãy trả lời, đây là cái gì?” Vừa dứt lời, Lý ma ma đã cầm lấy gậy ngọc trong tay, chỉ vào vết trắng ở cuối gậy.
Thân thể Cố Sinh cứng đờ, sau đó liên khôi phục lại trạng thái ban đầu, thản nhiên nói: “Hồi ma ma, là dâm thủy.”