Dạy Dỗ Phu Quân

Chương 32: Trung thành với phủ Định Quốc công 

Trước Sau

break

“Phụ thân, người không cần con nữa sao?!” Nước mắt Cố Sinh lập tức rơi xuống, hắn muốn ở bên cạnh phụ thân cả đời.

 “Sao ta lại không cần con chứ?” Lâm thị sờ đầu Cố Sinh, chậm rãi nói: “Chỉ là, Sinh Nhi của ta đã trưởng thành, nên có gia đình của chính mình, gánh vác trách nhiệm của chính mình. Trên đời này, nam nhi sống không dễ dàng, con có thể gặp được một người tốt với mình thì nhất định phải quý trọng. Ta thấy Bạch ŧıểυ thư rất coi trọng con, không nên phá hủy sự coi trọng này, trở về đi, trở về nhà của các con, trải qua cuộc sống của chính mình, phụ thân vẫn ở chỗ này, yên lặng chúc phúc cho con.”

 Cố Sinh cuối cùng vẫn nghe theo lời khuyên bảo của Lâm thị, từ biệt phụ thân mình, lau nước mắt đi về phía Bạch Chỉ Nhân.

 Bạch Chỉ Nhân nhìn hai mắt Cố Sinh sưng lên vì khóc, không nói gì, chỉ nắm tay hắn, cáo từ Cố mẫu, dắt Cố Sinh về nhà của nàng.

 

 Sau khi hồi môn, Cố Sinh đã có lòng trung thành rõ ràng với phủ Định quốc công, cũng càng chú ý hơn đến các chuyện trong phủ.

 Hôm nay, sau khi ăn sáng xong, Bạch Chỉ Nhân không rời đi bận rộn công việc mà lại ở một bên quan sát Cố Sinh giải quyết chuyện trong phủ.

 Đôi mắt nàng phóng đãng nhìn qua nhìn lại Cố Sinh, Cố Sinh bị ánh mắt thiêu đốt của nàng làm cho cả người không được tự nhiên, đành phải vội vàng giải quyết công việc trước mắt, phân phó với quản sự mấy chuyện kế tiếp rồi nói với Bạch Chỉ Nhân: “Thê chủ, hôm nay người không đến nha môn sao?”

 “Không cần.” Bạch Chỉ Nhân trả lời dứt khoát: “Mấy ngày nay vốn là thời gian nghỉ, mấy ngày trước ta đã xử lý hết mọi chuyện nên mấy ngày nữa sẽ ở nhà.”

 Cố Sinh nghe vậy không biết nên nói thế nào cho tốt, chẳng lẽ lại nói, thê chủ, người có nghỉ ngơi thì cũng đừng quan sát ta sao? Nếu đã được nghỉ sao không đi tâm sự với mấy bằng hữu, cả ngày ở trong nhà cũng không tốt, giống như mẫu thân hắn, mỗi khi được nghỉ phép liền không ra bên ngoài, chỉ ở mãi trong nhà.

 “Công việc của ngươi đã xong rồi.” Tuy là một câu hỏi nhưng Bạch Chỉ Nhân lại nói câu khẳng định: “Nếu đã xong việc rồi, chúng ta hãy làm gì đó có ý nghĩa đi.”

 Cố Sinh lập tức đỏ mặt, không phải vì suy nghĩ quá nhiều mà là vì mỗi lần Bạch Chỉ Nhân nói điều này thì đều chỉ đến chuyện trên giường.

 “Nô nghe theo thê chủ phân phó.”

 “Được rồi, đi thôi, chúng ta tới Giới viện.” Bạch Chỉ Nhân dẫn đầu, cũng không lo lắng Cố Sinh sẽ không đi theo.

 

 Giới viện? Cố Sinh sửng sốt một chút, không dám suy nghĩ nhiều, vội vàng đi theo.

Trong lòng Cố Sinh, Giới viện luôn là một nơi đáng sợ, kể từ khi Lý ma ma bị Bạch Chỉ Nhân trừng phạt, Cố Sinh chưa bao giờ bước chân vào đó, khi đối mặt lần nữa, bóng ma đầu tiên mà Cố Sinh cảm thấy là thần thú hung thần ác sát của Giới viện, sát khí lành lạnh còn dày đặc hơn trước kia.

 Sau khi Lý ma ma bị phế truất, chức quản sự Giới viện vẫn chưa có người lên thay, mọi việc đều do quản sự của năm phòng cùng quyết định, Bạch Chỉ Nhân cảm thấy như vậy cũng khá tốt, bớt đi một người độc đoán, Giới viện vận hành tốt hơn trước rất nhiều, hiện tại nàng cũng không định thay đổi.

Lúc Bạch Chỉ Nhân và Cố Sinh đến, năm quản sự hiển nhiên đã được thông báo, đang đợi ở cửa, thấy có người tới liền tiến lên thỉnh an.

 Sau khi đứng dậy, Bạch Chỉ Nhân nhìn quản sự phòng Nhân tự hỏi: “Mọi việc chuẩn bị thế nào rồi?”

 “Hồi bẩm đại ŧıểυ thư, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong rồi.” Quản sự Nhân tự nhanh chóng trả lời, dâng đồ vật lên: “Đây là kế hoạch nô tài định dạy dỗ chính quân, ngài xem có cái gì không ổn, nô tài liền cho người đi sửa.”

break
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc