Thực ra tình cảm mà Hàn Nghiêm dành cho Kim Vũ Thư đã biến chất từ lâu rồi. Anh không dám mở lời bày tỏ, theo đuổi cũng sợ không thành nên cũng đã dần thay đổi.
Đoạn phim Kim Vũ Thư bị Liêu Chấn Cương cưỡng hiếp cũng là do anh tung ra ngoài, nhưng Hàn Nghiêm cũng chỉ truyền ra cho vài vị lãnh đa͙σ cấp cao chứ anh cũng không hề muốn quá nhiều người được nhìn thấy thân thể của cô.
Còn về nguyên nhân tại sao lại phát tán video, Hàn Nghiêm chỉ muốn thấy Kim Vũ Thư khổ sở và suy sụp, từ đó anh có thể tới dỗ dành an ủi cô, để cho Kim Vũ Thư chủ động ý lại vào anh, yêu anh, cứ như vậy sống trong chính ảo tưởng của bản thân mình.
Hàn Nghiêm trong lòng giờ chỉ tràn đầy oán hận, anh cảm thấy bản thân đã yêu nhầm người. Giờ Kim Vũ Thư cũng giống như những người phụ nữ khác, chỉ thích mấy gã công tử nhà giàu rồi câu dẫn đám người có tiền.
Nhưng cũng không thể trách được Hàn Nghiêm khi nghĩ như vậy. Không có ai biết Kim Vũ Thư cũng là một thiên kim ŧıểυ thư, trong nhà không thiếu gì vài chiếc Bentley hay Lamborghini, chỉ là cô luôn tỏ ra giản dị, không dùng tới những chiếc siêu xe đắt tiền như vậy.
Tuân Hàn đưa Kim Vũ Thư trở về căn biệt thự riêng của cô. Anh có chút kinh ngạc, không ngờ cô lại ở nơi cao cấp như này.
"Cô sống ở đây sao? Chỉ có một mình?"
"Đúng vậy, sao thế?"
"Nơi này giá nhà không hề rẻ đâu. Cô làm nghề gì vậy?"
"Tôi là cảnh sát, nhưng gia đình cũng gọi là khá giả." Nói xong Kim Vũ Thư cởi dây an toàn định xuống xe.
"Có thể nói cho tôi biết cô bao nhiêu tuổi không? Tôi 27."
"Kém anh 2 tuổi. Ngủ ngon nhé, tôi mệt rồi."
"Chúng ta có thể trao đổi số điện thoại không?"
"Tại sao? Chúng ta không phải chỉ là tình một đêm à?"
"Tôi....nên nói thế nào nhỉ.... thực ra tôi khá thích cô, không muốn chỉ dừng lại ở một đêm....ờm...hình như nói thế không đúng lắm. Chỉ là tôi muốn biết nhiều hơn về cô thôi."
Tuân Hàn lắp bắp nói, Kim Vũ Thư nhìn anh rồi giơ tay ra: "Đưa điện thoại của anh đây."
Nghe thấy vậy Tuân Hàn lập tức rút điện thoại ra đưa cho Kim Vũ Thư.
Kim Vũ Thư nhập một dãy số sau đó thêm vào danh bạ, sau đó ấn gọi vào máy mình.
"Không có việc gì thì đừng gọi cho tôi, nhắn tin rồi tôi sẽ xem. Nhưng công việc của tôi rất bận rộn, không có nhiều thời gian để xem điện thoại riêng đâu."
"Vậy khi nào tôi mới có thể tìm cô?"
"Cứ nhắn tin trước đi, muốn tìm tôi thì cứ nhắn vào đấy, khi nào rảnh tôi sẽ trả lời lại. Tôi đi làm phải luân phiên trực nên thường hay tăng ca, không có thời gian rảnh cố định."
"Ừm được. Ngủ ngon nhé, cô về nghỉ ngơi sớm đi."
Kim Vũ Thư xuống xe, cô không quay đầu lại mà đi thẳng vào trong nhà, sau khi khóa cửa mới nghe thấy tiếng lái xe đi. Trong lòng Kim Vũ Thư bỗng dưng cảm thấy trống trải nhưng lại không nói rõ được là cảm giác gì, dù sao từ trước tới nay cô cũng chưa từng yêu ai bao giờ.
Kim Vũ Thư đặt tay lên ngực trái của mình, tự hỏi như vậy có phải là đã thích anh rồi không? Nhưng lại cảm thấy không giống lắm, hai người họ chỉ vừa mới quen nhau tối nay thôi!