Thứ ba, tùy vào những nội quy khác nhau, nàng sẽ bị trừng phạt bằng nhiều cách ở nhiều bộ phận khác nhau trên người, nàng chỉ cần nhớ kĩ, hầu hạ không tốt chỗ nào thì phạt chỗ đó. Ta sẽ là người quyết định xem nên phạt cụ thể như thế nào, phạt nặng nhẹ bao nhiêu. Ví dụ như vừa rồi vi phạm ban thưởng nên cho nàng mà nàng lại không trả lời, thì bị phạt miệng.”
Hắn nói vừa, có tiếng gió vút tới, lòng bàn tay của Lăng Uyên vả vào miệng nàng.
Mẫn Nô nghẹn ngào hoàn hồn, nàng lập tức quỳ lạy chịu phạt, “Mẫn Nô biết lỗi rồi, xin phu chủ tiếp tục ban thưởng hình phạt.”
Lăng Uyên hừ lạnh nhưng hắn không đánh nàng nữa, chỉ nói, “Thứ tư, nô thê thấp kém, từng bộ phận trên thân thể đều là của phu chủ, sau khi hầu hạ phu chủ xong cũng không được nằm trên giường nghỉ ngơi qua đêm, mà phải nằm bên giường nhỏ, chờ hầu hạ phu chủ tiết tinh đi ŧıểυ bất cứ lúc nào. Nếu ngày hôm trước không vi phạm thì ngày hôm sau, khi vi phu xử lý công vụ trong thành xong, nàng có thể lên giường nhỏ ngủ bù.”
“Mẫn Nô hiểu rồi.”
“Được.”
Thấy nô thê ngoan ngoãn nghe lời, Lăng Uyên rất hài lòng, hắn nhích qua một bên rồi vỗ lên giường nhỏ, nói với nàng, “Tiếp theo, chúng ta sẽ tính toán những lỗi lầm hôm nay nàng đã phạm, cũng phải chịu phạt vì những lỗi lầm đó, sau đó vi phu có thể khai bao rồi. Nàng tự nằm lên đi.”
Mẫn Nô khẽ chớp mắt, khi nàng ngước lên, trong đôi mắt ầng ậng nước mắt, nàng ngẩng đầu nhìn Lăng Uyên với ánh mắt đáng thương, chực khóc mà rằng;
“Phu chủ, Mẫn Nô đã nhịn đi ŧıểυ lâu rồi, trong bụng có quá nhiều nước ŧıểυ, sợ là không thể hầu hạ phu chủ thật tốt. Xin phu chủ thương tình cho phép Mẫn Nô bài tiết xong rồi tới hầu hạ ngài được không?” Nàng đã nhẫn nhịn tới mức cùng cực, ưỡn cái bụng to tròn, e rằng nàng không thể lên được giường nhỏ của phu chủ.
“Vừa rồi những gì ta nói chưa đủ rõ ràng sao?” Giọng nói của Lăng Uyên lạnh đi, “Hai ngày bài tiết một lần, bây giờ còn chưa đến giờ được bài tiết, nhưng ta nể tình nàng vừa mới làm nô nên có thể cho nàng nɠɵạı lệ một lần, thả lỏng quy tắc. Nếu trong quá trình bị phạt và phá thân mà nàng không làm rỉ ra một giọt nước ŧıểυ nào, vi phu sẽ cho nàng bài tiết. Còn nếu không làm được, ta hủy bỏ tư cách bài tiết lần sau, nàng chịu không?”
Nàng có quyền nói không ư? Nô thê ấm ức đáp “vâng” rồi đỡ cái bụng to chậm rãi leo lên giường, giạng hai chân ra trước mặt phu chủ với vẻ ngại ngùng xấu hổ.
Lăng Uyên nghiêng người nhìn chăm chú vào đóa hoa ướt át dưới kia, nơi này đã được cạo sạch lông nên trơn mềm mịn màng. Hoa huyệt bị đai trinh tiết buộc chặt suốt cả ngày nên sửng đỏ ửng, hoa đế bị rút châm nhỏ đã sưng lên, co quắp đáng thương, giấu mình sau cánh hoa thịt mềm nhũn.
dươиɠ ѵậŧ ở đũng quần của Lăng Uyên đã nóng cháy tới mức sắp nổ tung, nó kêu gào đứng thẳng lên, may mà quần áo thành hôn của thành chủ rộng rãi, xa hoa cồng kềnh nên Mẫn Nô mới không nhận ra có gì bất thường.
Lăng Uyên nuốt nước bọt, yết hầu trượt xuống, giọng hắn khàn đi, “Sáng nay trước khi làm lễ dạy bảo, nàng đã chịu phạt cho sai lầm của mình, bây giờ chúng ta tính đến lỗi sai chiều nay trong lễ cắt đứt của nàng.”
“Đầu tiên, nàng công khai chống đối lại lệnh, không muốn cởi quần áo ra cho mọi người xem thân thể lõa lồ và các dụng cụ được đeo trên người nàng, làm cho vi phu mất mặt. Đó là một sai lầm lớn, theo quy của của gia tộc, phải dùng một cây gậy sắt có gai đâm vào vách thịt mới trút được cơn giận trong lòng ta. Nhưng vi phu nể tình nàng là nô thê mới, chưa được dạy dỗ và chưa được khai bao nên không để nàng chịu cực hình này. Ta mới ra lệnh cho nàng đi nhận hai mươi hèo, ai ngờ nàng không làm được, nàng nói xem vi phu nên phạt nàng như thế nào về tội trạng nghiêm trọng này đây?”