Hôm nay là ngày đại hôn của Triệu Tư Mân và Lăng Uyên.
Ở Nam Thành nam nhân rất được tôn trọng, chuyện nữ tử lấy chồng có thể được làm vợ hoặc làm nô tùy thuộc theo ý muốn của nhà chồng, mặc dù người vợ vẫn phải tuân theo “Phu vi thê cương” nhưng họ vẫn giữ được tôn nghiêm và quyền lợi của mình như một con người, còn nô thê thì không, sau khi lấy chồng thì phải làm nô lệ, xăm lên dấu ấn, đeo thúc cụ, từ đây sẽ không còn tự do, đánh mất hết quyền được làm người, trở thành nô lệ của chồng, chịu sự quản thúc và quy củ khắc nghiệt của nhà chồng.
Tư Mân chết lặng ngồi trên kiệu hoa bị người ta nâng đến trước cửa Lăng phủ, trước khi hạ kiệu, nàng trộm xốc khăn trùm đầu và mành kiệu bên hông lên, liếc nhìn phố xá náo nhiệt một lần nữa, lại nhìn cánh cổng nguy nga của Lăng phủ.
Từ nay về sau, nàng chính là nô thê bị giam trong chiếc lồng này, không thể tự do ngôn luận, không khác gì một con súc sinh đê tiện, giây phút này có lẽ là lần cuối cùng trong cuộc đời nàng cảm nhận được sự tự do.
“Phu nhân, đã tới giờ, xin mời xuống kiệu.” Giọng nói lạnh lùng của cô cô truyền lễ nghi từ phía trước truyền đến, Tư Mân yên lặng thả khăn trùm đầu xuống, ngay sau đó mành trước kiệu bị người ta vén lên, có người đưa tay giúp đỡ nàng bước xuống từng bước một.
Nàng không thấy rõ dung nhan và tướng mạo của người dìu mình xuống, chỉ có thể thông qua lòng bàn tay và đầu ngón tay cảm nhận được những vết chai mỏng trong lòng bàn tay dày rộng của người này do quanh năm cầm vũ khí, so với làn da mỏng mềm mại của nàng thì thô ráp lạnh lẽo hơn nhiều.
Phải chăng chủ nhân của bàn tay này sẽ trở thành phu chủ nắm giữ vận mệnh của nàng sao? Sau này lòng bàn tay to lớn thô ráp này sẽ vuốt ve âu yếm nàng nhiều hơn hay là trừng phạt nàng nhiều hơn?
Trong miên man suy nghĩ, quy trình nghi thức của đại hội đã được tiến thành một cách trật tự, rất nhanh Tư Mân đã được đưa vào hình phòng nơi Lăng gia chuyên dùng để quản thúc và dạy dỗ nô thê, chờ đợi tiến hành đại lễ quan trọng nhất.
—
Phong tục cưới hỏi ở Nam Thành có năm nghi thức chính, một là lễ tẩy rửa, hai là lễ huấn luyện, ba là lễ trói, thứ tư là lễ bái đường. Lễ bái đường chỉ được làm sau khi đã động phòng.
Đúng như tên gọi, lễ tẩy rửa là lễ làm sạch cơ thể, rửa sạch bụi bẩn bám trên người trước khi tiến vào nhà phu chủ. Những nhà bình thường chỉ cần làm sạch cơ thể bên ngoài của nô thê hoặc nô thiếp là được, nhưng quy củ của Lăng gia vừa nhiều vừa nghiêm khắc, đối với nô yêu cầu lại đặc biệt nghiêm khắc hơn, nɠɵạı trừ việc rửa sạch cơ thể bên ngoài, còn muốn lông tóc của nô từ trên xuống dưới phải được cạo sạch sẽ, lông nách và lông mao thì càng không cần phải nói, thậm chí ngay cả lông mày và tóc cũng đều phải cạo, một cọng cũng không để sót, lấy sự hoàn toàn khiết tịnh mà bước vào nhà họ Lăng.
Nghi thức tắm rửa đã được cô cô răn dạy và nha hoàn hầu hạ bên cạnh hoàn thành, lông tóc trên người cũng được cô cô cạo đi, nhưng lễ cuối cùng là cạo đầu và cạo lông mu của nàng phải do đích thân phu chủ tương lai ban cho.
Sau khi Tư Mân tắm rửa xong, nɠɵạı trừ phần tóc đen trên đầu và phần lông ở bộ phận sinh dục, lông tóc trên người đều bị cạo sạch bóng, ngay cả lông mày cũng bị cạo sạch sẽ. Giờ phút này cô bị các cô cô dùng một chiếc khăn tắm thật lớn lau khô thân thể, nhưng vẫn chưa mặc bộ hỷ phục hoa lệ phức tạp lúc trước vào, mà là trần truồng quỳ gối ở giữa phòng dạy dỗ chờ đợi phu chủ Lăng Uyên ban cho lễ cạo lông tóc.