Mộ Thiển Thiển vừa hoảng vừa sợ, muốn né tránh, đầu lưỡi lại bị Đông Lăng Mặc kiềm chế, cánh môi cũng bị hắn bao lấy ở trong miệng, còn có cánh tay cứng rắn như sắt của hắn, ôm lấy bên hông nàng, làm nàng căn bản không thể nào lui.
“Ân……” Ngứa quá, cửa hoa huyệt bị quy đầu cực đại của hắn ma sát, từng đợt sóng nhiệt từ hoa huyệt truyền đến, rất nhiều lần đều nóng đến thiếu chút nữa nàng lại hôn mê.
Thật vất vả, Đông Lăng Mặc cuối cùng ở lúc nàng sắp hít thở không thông buông ra môi nàng, bàn tay to mang theo vết chai dày của hắn cầm cặp vυ" đầy đặn của nàng, có chút nóng nảy xoa nhẹ.
Thịt hành vào không được, hắn khó chịu đến cả người giống như đều sắp nổ mạnh, nhưng nàng…… Đáng chết, nhỏ như vậy, muốn đem hắn tra tấn đến điên sao?
“Chờ…… Hầu gia……” Khi Mộ Thiển Thiển mở mắt ra, vừa lúc nhìn đến đáy mắt hắn không biết là lửa giận hay là dục hỏa ánh sáng, nàng hoảng sợ, theo bản năng muốn lui về sau.
Vừa lui, hoa huyệt lập tức cùng thịt hành hung hăng ma sát một cái, cảm giác tê dại nháy mắt truyền khắp toàn thân, làm nàng vừa khó chịu vừa thoải mái hừ hừ kêu: “Ân…… Không cần…… A! Thật lớn! Đau!”
“Không nghĩ đau liền thả lỏng cho bản hầu.” Đông Lăng Mặc giọng nói khàn khàn, âm thanh trầm thấp gợi cảm mang theo tiếng thở dốc nặng nề vang lên: “Đừng khẩn trương, để bản hầu đi vào, ngoan, thả lỏng.”
Mộ Thiển Thiển giống như bị mê hoặc, duỗi tay ôm lấy cổ hắn, theo bản năng nâng lên thân thể của mình, hai cái đùi tự giác banh ra hai bên.
Thân mình không có hai chân chống đỡ, theo trọng lực không ngừng hạ xuống, thịt hành cuối cùng lại đi vào được một chút, lại bởi vì cảm giác bị xé rách bỗng dưng tăng lên, Mộ Thiển Thiển một lần nữa co rụt lại.
“Nữ nhân, ngươi muốn đem bản hầu kẹp gãy sao?” Đông Lăng Mặc cả giận nói, nhưng hiện tại với hắn mà nói, bị kẹp gãy vẫn là phần nhẹ, sợ nhất chính là bị nàng kẹp tới bắn!
Thịt hành đã vùi được một phần ba vào u huyệt ấm áp ướt át của nàng, đỉnh quy đầu yếu ớt theo u huyệt co rút lại mà không ngừng bị đè ép, cho dù hắn cường hãn như vậy, cũng thiếu chút nữa muốn phun trào.
“Ta…… Ta không phải cố ý…… A! Nó thật lớn, ta…… Ta từ bỏ!” Căn thịt hành to lớn kia còn đang không ngừng xâm nhập sâu hơn, Mộ Thiển Thiển đau đến mức thái dương tràn đầy lớp mồ hôi mỏng, tay đặt trên lồng ngực no đủ cơ bắp của hắn, bắt đầu giãy giụa.
Đông Lăng Mặc sao lại cho phép nàng chạy thoát, một tay đem một đôi tay nhỏ của nàng bắt chéo sau lưng, nhẹ nhàng lôi kéo, làm nàng theo bản năng nâng lên thân thể, hắn cúi đầu ngậm lấy một bên kiều nhũ, một bên làm thịt hành không ngừng cắm vào u huyệt càng sâu, một bên cắn đầu vυ" tinh xảo của nàng dùng sức mυ"ŧ vào.