Bạch Trầm Hương nhẹ gật đầu: "Chỉ cần ngươi dám đến, ta có gì không dám?" Vừa nói, nàng vừa chủ động nép sát vào thân thể Mập Mạp. Nếu như bình thường, khẳng định Mã Hồng Tuấn sẽ cực kỳ hưng phấn, nhưng khi Bạch Trầm Hương sát vào, hắn lại có cảm giác không đúng liền muốn lui lại, nhưng Bạch Trầm Hương như bóng với hình dán sát trước người hắn. So về thực lực, Bạch Trầm Hương còn xa mới là đối thủ của hắn, nhưng luận về tốc độ, không mấy người ở đây có thể siêu việt hơn nàng. Thân thể Mã Hồng Tuấn hoàn toàn cứng đờ, hắn cảm nhận rõ ràng, một thanh trủy thủ cực kỳ sắc bén đã đâm vào trong vạt áo, dí sát bắp đùi. Lưỡi dao lạnh lẽo khiến cho đùi hắn co rút, không dám loạn động chút nào. Bạch Trầm Hương mỉm cười ngước nhìn Mập Mạp, động tác của nàng chỉ mình Mã Hồng Tuấn mới cảm giác được, Sử Lai Khắc Thất Quái hoàn toàn bị thân thể nàng che lấp.Tay trái hung hăng nhéo vào hông Mập Mạp, nàng hạ giọng: "Còn dám lưu manh đùa giỡn, lão nương một đao thiến ngươi". Mã Hồng Tuấn không thể nào tưởng tượng được sự bạo lực này của Bạch Trầm Hương, ngoại trừ hai chân co rút, lúc này hắn còn dám nói gì? Nếu là lời địch nhân, hắn có nhiều biện pháp đào thoát, đương nhiên là sử dụng Phượng Hoàng Hỏa Diễm. Nhưng Bạch Trầm Hương không phải địch, sử dụng Phượng Hoàng Hỏa Diễm sẽ thương hại tới nàng. Hơn nữa, hắn cũng không bảo đảm rằng lưỡi dao sắc béo kia sẽ không thuận tiện mang đi đồ vật dưới háng mình. "Hương Hương, ta sai rồi, ta không dám nữa." Mã Hồng Tuấn muốn khóc. Chuyện gì vậy a! Nhân cơ hội đùa giỡn, lại bị người ta uy hiếp trở lại. Cảm giác lạnh lẽo biến mất, Bạch Trầm Hương thu tay, vỗ vỗ hai cái vào bụng hắn, ôn nhu: "Mập Mạp, ngươi không nỡ đánh ta đúng không? Không cam lòng dùng Phượng Hoàng Hỏa Diễm với ta?" Mã Hồng Tuấn gật đầu theo bản năng. Vẫn vẻ mặt ôn nhu, Bạch Trầm Hương tươi cười: "Như vậy, với tốc độ của ta, muốn cho ngươi một đao cũng không khó. Ngươi nếu cảm thấy có thể nhanh hơn ta, vậy cứ qua phòng" Nàng đè nén thanh âm trầm thấp, chỉ mình Mập Mạp nghe được. Nói xong, Bạch Trầm Hương xoay người, gọi mọi người về phòng. Nhìn theo dáng nàng, Mã Hồng Tuấn lúc đỏ lúc trắng, nghiến răng căm hận, nhưng cũng không có biện pháp nào với tiểu cô nương này. "Thiên ý. Thiên ý a!" Mập Mạp ngửa mặt lên trời thở dài. Áo Tư Tạp cười bỉ ổi nói: "Sao ngươi không đuổi theo?" Chân vẫn run run, Mã Hồng Tuấn tức giận nói: "Truy cái rắm a! Lão tử không phải lão già thừa trứng." Cuối cùng vẫn là lấy thêm một gian phòng. Nghỉ trưa chốc lát, Đường Tam đã kéo Áo Tư Tạp ra ngoài, đến tận sẩm tối mới quay về. Ăn xong cơm tối, mọi người tụ tập lại một chỗ. Đái Mộc Bạch có phần ngượng ngùng: "Ta ngủ trưa có vẻ hơi nhiều". Áo Tư Tạp không chút hảo ý nhìn Chu Trúc Thanh lúc này đang đỏ ửng mặt, cười hắc hắc nói: "Nhịn nhiều như vậy, đều là nam nhân, có thể lý giải, có thể lý giải". Chu Trúc Thanh tức giận nói: "Tử Tiểu Áo, ngươi ngậm cái miệng ti tiện lại. Ngươi chờ đấy, về sau đêm tân hôn, ta lôi Vinh Vinh đi tán gẫu cả đêm. Xem ngươi làm thế nào". Áo Tư Tạp bỉ ổi cười, nói: "Không vấn đề a! Chỉ cần Đái Lão đại không phản đối, ta vui lòng song phi ( Ở đây là hai thiếp – A Nèo)." Bốn bàn tay trắng như phấn khua lên, Trữ Vinh Vinh và Chu Trúc Thanh đồng thanh: "Song phi cái mặt ngươi". Bạch Trầm Hương thấp giọng hỏi Mập Mạp: "Ta không rõ. Các ngươi nói về mặt ở đây là có ý gì?" Mập Mạp trải qua chuyện lúc trưa, đối với Bạch Trầm Hương sợ hãi hơn vài phần, thành thành thật thật hồi đáp: "Tương đương với đánh vào mặt ngươi. Dù sao cũng không phải lời gì hay ho." Áo Tư Tạp một mặt ngăn cản hai nữ công kích, không quên hướng về Bạch Trầm Hương nói: "Ngươi sẽ không hiểu đâu. Các thành viên của chúng ta đây giống nhau, ngôn ngữ dùng cũng thành thói quen rồi." Bạch Trầm Hương chớp chớp đôi mắt to, nói: "Ta đây hiện tại có phải hay không đối với ngươi nói, thói quen cái mặt ngươi." "Ách……" Áo Tư Tạp ngốc trệ, nhất thời không ngăn cản được, Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh gần như ngã tại chỗ, cười khổ: "Xong rồi, xong rồi. Hương Hương cũng học xấu." Trữ Vinh Vinh tức giận: "Còn không phải do mấy người xấu xa các ngươi chỉ dạy. Hương Hương chính là tự bảo vệ mình". Đường Tam mỉm cười nói: "Được rồi. Không náo loạn nữa, nói chuyện nghiêm chỉnh thôi". Mọi người thôi cười đùa. Yên tĩnh trở lại. Đường Tam nói: "Ta và Tiểu Áo ra ngoài dạo một vòng. Mua chút đồ chuẩn bị ra biển. thuận tiện thuê thuyền. Chủ thuyền nói cần một ngày để chuẩn bị, do vậy, sáng sớm ngày mốt, chúng ta sẽ ra khơi. Có một việc muốn hỏi mọi người, các ngươi ai biết bơi?" Nghe Đường Tam hỏi, cả đám không khỏi sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau, không nói ra lời. Đường Tam cũng sửng sốt, cười khổ nói: "Tất cả đều không ư?" Đái Mộc Bạch ho khan một tiếng, nói: "Sợ là đều không. Chúng ta đều là vịt lên cạn, bất quá, Tiểu Áo có phi hành nấm tràng, việc này không tính là vấn đề." Đường Tam lắc đầu, nói: "Không, đây thực sự là vấn đề. Tiểu Áo phi hành ma cô tràng chỉ có thể làm cho ta phi hành trong cự ly ngắn. Đại hải mênh mông, sao thể tùy tiện bay lượn. Hơn nữa, lão sư đã nói, đại hải tồn tại hồn thú. Chúng ta có thể bay, nhưng không có đất liền đặt chân, gặp phải hồn thú tập kích, làm sao để đối phó? Xem ra, trước khi tiến nhập Hải Thần Đảo, chúng ta trước tiên phải đối mặt với vấn đề bơi lội này." Trữ Vinh Vinh nói: "Cho dù bây giờ học cũng không kịp rồi a!" Đường Tam suy nghĩ một chút, nói: "Ta xem ra tất yếu cần mua một hồn đạo khí thích hợp sử dụng trong biển, ví dụ như loại có thể dung như một con thuyền. Lại thêm phi hành nấm tràng của Tiểu Áo, như vậy là đủ để tự bảo vệ. Đái Mộc Bạch nói: "Cũng chỉ có thể như thế. Hãn Hải thành này quy mô không nhỏ, hẳn là phải có địa điểm đấu giá, chúng ta đi xem một chút." Đường Tam nói: "Vậy đi thôi. Chuẩn bị sớm vẫn tốt hơn." Nói xong mọi người liền hành động, tại lữ quán hỏi thăm một chút, quả nhiên, bên trong Hãn Hải thành có phòng đấu giá tồn tại. Còn có một nơi Sử Lai Khắc Thất Quái rất tinh tường, đại đấu hồn tràng. Biết được tin tức này, mọi người thương lượng một chút, đem kế hoạch của buổi tối cải biến một ít. Đại sư từng nói, phương thức chiến đấu của hải hồn sư cực khác biệt hồn sư bình thường. Nếu có điều kiện ở Hãn Hải thành gặp được hải hồn sư, đối với chuyến đi Hải Thần Đảo có ích lợi rất lớn. Bởi vậy, bọn họ quyết định tới xem Hãn Hải thành đại đấu hồn tràng. Đương nhiên bọn họ không có khả năng tất cả cùng xuất thủ, vậy sẽ dễ dàng khiến mọi người để ý, kinh động đến Võ Hồn Điện. Dẫu sao, sắp xếp hồn hoàn của Đường Tam có thể nói là độc nhất vô nhị trong hồn sư giới hiện tại. Cho dù có xuất thủ, cũng phải có sự che dấu. Mà phòng đấu gia và đại đấu hồn tràng là cùng một nhà, vừa quan sát năng lực của hải hồn sư vừa thuận tiện mua luôn các hồn đạo khí cần thiết. Trong mắt của Sử Lai Khắc Thất Quái, quy mô của Hãn Hải đại đấu hồn tràng xem như ở mức trung bình, nhưng luận về độ náo nhiệt cũng không kém gì những tòa đấu hồn tràng họ đã gặp. Còn một khoảng thời gian nữa mới bắt đầu trận đấu, dân chúng đã đông nườm nượp. Ở một nơi cực cao, bọn Đường Tam lúc này mới tiến vào gian phòng khách quý vừa thuê chung có giá khá cao. Vừa ngồi vào chỗ, mọi người lập tức bị hấp dẫn bởi tình cảnh của Hãn Hải đấu hồn tràng. "Quả nhiên bất đồng a!" qua thông qua tấm kính pha lê ngăn gian phòng ra đấu hồn tràng, Đường Tam không khỏi có chút giật mình. Nơi bọn họ lựa chọn phòng khách quý tại sàn đấu hai đối hai. Sở dĩ vậy là tại thời điểm mua vé, cũng chỉ còn nơi này. Mà ở đấu hồn tràng này, không có lôi đài giống như nơi khác, thay vào đó một cái ao thật lớn. Đường kính ao khoảng trăm mét. Nước ao màu lam tựa như một khối ngọc bích lớn không một gợn sóng. Trong trường đấu đã đầy người xem, tuy rằng bao phòng cách âm rất tốt nhưng chỉ cần nhìn động tĩnh của khán giả cũng có thể cảm nhận được không khí phấn khích cuồng nhiệt. Chu Trúc Thanh cầm thẻ giới thiệu, đọc: "Đấu hồn trì hình tròn, đường kính một trăm lẻ tám thước, sâu mười thước. Hồn sư tham chiến rời khỏi phạm vi không gian của đấu hồn trì bị xử thua. Chủ động nhận thua hoặc mất đi năng lực chiến đấu bị xử thua. Đường Tam hướng về Mã Hồng Tuấn nói: "Mập Mạp, ngươi cùng Hương Hương đi xuống báo danh, tham gia trận đấu hai đối hai, nhớ rõ phải đeo mặt nạ. "Không thành vấn đề" Mập Mạp vô cùng hưng phấn, hướng ngón cái về phía Đường Tam, vẻ mặt phấn khích. Làm sao hắn có thể bỏ qua cơ hội thể hiện trước mặt Bạch Trầm Hương. Bạch Trầm Hương có chút nghi hoặc nhìn về phía Đường Tam, thấy Đường Tam hướng về phía nàng gật đầu, cũng không nói thêm gì, bước theo Mã Hồng Tuấn. Trữ Vinh Vinh nhịn không được hỏi: "Tam ca, ngươi sao để Mập Mạp đi? Gia hỏa này điệu bộ thật khoe khoang…" Đường Tam đã định liệu trước, mỉm cười nói: "Cứ để hắn khoe khoang, Mập Mạp năm mươi chín cấp, Hương Hương hơn bốn mươi cấp, tự nhiên là tham gia trận đấu hai đối hai năm mươi cấp. Lấy thực lực của Mập Mạp, ở năm mươi cấp tuyệt đối là nổi bật. Trầm Hương tuy chỉ có tác dụng quấy rối, nhưng Mập Mạp hẳn là có thể một mình ứng phó. Quan trọng hơn, bọn họ đều có thể phi hành, sẽ không vì chiến trường là ao nước mà thua thiệt quá nhiều. Thông qua thực chiến, hắn sẽ nói cho chúng ta biết cảm giác khi đối mặt với hải hồn sư. Hiệu quả thu được sẽ rất tốt. Đồng thời, Sử Lai Khắc Thất Quái chỉ xuất hiện một người, sẽ không bị người ta để ý. Kết hợp với Hương Hương không phải trong thất quái bọn ta, Võ Hồn Điện sẽ không nghĩ chúng ta đến Hãn Hải thành." Nghe xong Đường Tam giải thích, Trữ Vinh Vinh bật cười, "Tam ca, tâm tư của ngươi vẫn rất kín đáo." Đường Tam cười nói: "Vinh Vinh, ta có thể lý giải là ngươi đang khen ta sao?" Trữ Vinh Vinh cười hi hi, nói: "Đương nhiên, Tam ca là nhất." Áo Tư Tạp bên cạnh có phần ghen tức nói: "Tiểu Tam, không được như vậy. Không được thu hút Vinh Vinh của ta." Đường Tam cười ha ha, "Thu hút cái mặt ngươi. Như thế là ngươi không tin Vinh Vinh a!" Áo Tư Tạp bi phẫn nói: "Vẻ mặt dậy người cua rngươi thật là ghê tởm mà!" Thời gian báo danh qua rất nhanh, sau đó là nghi thức rút thăm. Trừ phi là trường hợp đặc biệt an bài, bình thường đều thông qua rút thăm để quyết định đối thủ. Bất ngờ là Mã Hồng Tuấn cùng Bạch Trầm Hương lại là tổ thứ nhất ra sàn đấu. Thanh âm người chủ trì truyền qua một con đường đặc thù vào trong phòng khách quý, "Đấu hồn hai đối hai, trận thứ nhất. Phượng Hương tổ đấu với Hải Phách huynh đệ. Các vị, chúng ta giới thiệu hai bên. Tất cả mọi người đều biết, Hải Phách huynh đệ đã đạt thành tích bốn trận thắng liên tiếp, chỉ cần thêm một trận thắng nữa, là có thể đạt được tích phân (điểm) thưởng của năm trận thắng liên tiếp. Là cường giả cấp bậc hồn vương, họ sẽ lập tức thăng lên cấp kim đấu hồn. Có thể tưởng tượng tầm quan trọng của tích phân (điểm) thắng liên tiếp đối với họ. Bởi vậy, trận đấu này, Hải Phách huynh đệ đều năm mươi tám cấp nhất định sẽ xuất toàn lực ứng phó." Chúng ta hãy xem đối thủ của bọn họ, Phượng Hương tổ. Một người tên Phượng, một người tên Hương. Đây là lần đầu tiên họ tham gia Hãn Hải đại đấu hồn tràng của chúng ta. Phượng năm mươi chín cấp hồn sư, Hương mới bốn mươi lăm cấp. Thành thật mà nói, ta có chút không xem trọng tổ đội mới này, trước mặt Hải Phách huynh đệ cường đại, muốn thắng lợi, họ cần phải nỗ lực. Được rồi. Không nói nhiều. Đấu hồn hai đối hai trận đầu, mời song phương nhập tràng." Thanh âm mạnh mẽ của chủ trì kích thích người xem đứng lên. Tại các trận đấu của đấu hồn tràng, hai đấu hai cũng hấp dẫn người xem như một đối một hay quần chiến. Hôm nay đã không còn chỗ trống. Đại đa số là đến xem Hải Phách huynh đệ chiến đấu. Rõ ràng tổ rút thăm đã có ý đưa Hải Phách huynh đệ xuất tràng đầu tiên, còn về phần Phượng Hương tổ, chân chính được lựa chọn thông qua rút thăm. Đương nhiên, tham gia hai đối hai của hồn sư năm mươi cấp thì tổng cộng chỉ có hai đội mà thôi. Vì dù sao hồn sư cấp cao rất ít xuất hiện tại đại đấu hồn tràng, huống chi là nơi xa xôi như Hãn Hải thành. Bên trái phòng khách quý, hai thân ảnh, một khổng lồ một xinh xắn, xuất hiện tại thông đạo. Trên mặt hai người đều đeo mặt nạ do đấu hồn trường chế tạo. Nhìn bọn họ xuất tràng, mọi người trong phòng khách quý không khỏi nở nụ cười. Chỉ cần nhìn thân hình, bọn họ cũng nhận ra đó là Mã Hồng Tuấn cùng Bạch Trầm Hương "Lại còn Phượng Hương tổ. Mập Mạp tự dát vàng lên mặt a! Hắn phượng, nhưng là câu lan phượng hoàng." Áo Tư Tạp cười nói. Trữ Vinh Vinh đánh một cái vào tay hắn. "Ngươi nói cũng phải chú ý. Nhất là trước mặt Hương Hương, cũng đừng đem chuyện trước kia của Mập Mạp ra nói. Bằng không, Mập Mạp sẽ liều mạng với ngươi. Áo Tư Tạp cười nói: "Yên tâm đi, chỉ cần hắn không lỡ miệng, chúng ta sẽ không vạch trần hắn. Tuy rằng mỗi ngày ta đều làm "tổn thương" hắn, nhưng hắn là huynh đệ của ta." Đơn giản một lời hắn là huynh đệ, cũng giải thích đầy đủ tình cảm của Sử Lai Khắc Thất Quái. Mã Hồng Tuấn sải bước, duỗi thân khai tay, hướng tới mọi người xung quanh vẫy chào. Là thành viên của Sử Lai Khắc Thất Quái, có đại tràng nào mà hắn chưa thấy qua, người xem tuy đông nhưng cũng không tính là gì. Mập Mạp thần thái tự nhiên, tự tin mười phần. Bạch Trầm Hương không lạnh được như vậy, tiểu cô nương có chút khẩn trương. theo sát phía sau Mã Hồng Tuấn. Người xem hò reo đinh tai nhức óc, kêu gào ầm ĩ khiến đầu óc nàng trống rỗng, hai bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Nàng nhớ rõ, ở khu vực chuẩn bị, nghe nói đối thủ của họ là Hải Phách huynh đệ, các nhóm hồn sư đều toát ra vẻ thương hại. Hiển nhiên, đối thủ thập phần cường đại. Đây lại là lần đầu nàng tham gia đấu hồn, đã gặp phải đối thủ cường đại, nàng có thể nào không khẩn trương? Mã Hồng Tuấn tiêu sái tiến sát bờ ao mới ngừng lại, Bạch Trầm Hương vì khẩn trương, suýt nữa va vào người hắn, Mã Hồng Tuấn xoay người, tự nhiên kéo tay nàng lại bên mình, thấp giọng nói: "Đừng sợ, hết thảy đã có ta." Nếu là bình thường, Bạch Trầm Hương khẳng định sẽ lập tức giãy tay ra, nhưng trong hoàn cảnh trước mắt, bị Mã Hồng Tuấn nắm tay, sự khẩn trương, kinh hoảng trong lòng nàng giảm đi rất nhiều. Vô thức để hắn nắm lấy. Đúng lúc này, tiếng hoan hô lớn hơn nữa chợt vang lên, âm vang một trận, bên bờ ao đối diện, đi ra hai người. Đó là hai trung niên nhìn qua khoảng hơn bốn mươi tuổi, bọn họ không mang mặt nạ, tướng mạo hai người giống nhau như đúc, vóc dáng khôi ngô, ở cổ bên phải có hình xăm con cá màu lam. Nhìn hai người kia xuất tràng, tại phòng khách quý, Đường Tam không khỏi nhíu mày, "Mập Mạp e rằng gặp phải đối thủ. Hai gã hồn sư này, sợ rằng rất khó đối phó a!" Đái Mộc Bạch tựa người vào tràng kỷ mềm mại, ăn hoa quả Chu Trúc Thanh đưa đến, nói: "Không thể nào. Thực lực và võ hồn của Mạp Mạp, có thể một đấu với hai hồn sư đồng cấp. Đừng quên, hắn còn có hồn cốt tăng phúc, uy lực của Phượng hoàng võ hồn cũng rất khả quan. Đường Tam nói: "Gặp tình huống bình thường, Mập Mạp đối phó với hai gã hồn sư ngang cấp không có vấn đề. Nhưng hoàn cảnh chiến đấu nơi này lại khác, chiến đấu trong ao nước, đối thủ khẳng định là hải hồn sư, tự nhiên chiếm tiện nghi. Hơn nữa, Hải Phách huynh đệ là anh em sinh đôi, phối hợp nhất định cực kỳ ăn ý, lão sư từng nói, song sinh là có được kỹ năng như ngươi và Chu Trúc Thanh dễ dàng nhất." Nghe Đường Tam nói vậy, Đái Mộc Bạch không nhịn được ngồi thẳng lên, trong mắt vài phần ngưng trọng, "Ngươi nói…" Đường Tam gật đầu, nói: "Hy vọng Mập Mạp không bị tổn hại quá lớn." Mã Hồng Tuấn tự nhiên không nghe được Đường Tam phân tích, lúc này hắn đang tự tin mười phần. Một lòng muốn thể hiện trước mặt người yêu. Căn bản không xem hai đối thủ vào trong mắt. Nâng tay phải chỉ đối phương, xoay tay, ngón trỏ chỉ đối phương ngoéo một cái, động tác cực kỳ khiêu khích. Động tác của hắn nhất thời khiến người xem toàn trường sôi trào vùng dậy, nhất thời, tiếng chửi rủa vang lên, hiển nhiên mắng Mập Mạp không biết tự lượng sức mình. Hải Phách huynh đệ cũng không vì sự khiêu khích của Mã Hồng Tuấn mà phản ứng, ánh mắt vốn bình tĩnh bỗng lạnh như băng. Hai huynh đệ này, ca ca tên là Hải Bạch, đệ đệ là Hải Quỷ, Chủ trì thanh âm kinh hãi nói: "A, chúng ta vừa nhìn thấy gì đây, Phượng Hương tổ khiêu khích Hải Phách huynh đệ. Xem ra, ta thực sự muốn cầu nguyện cho họ. Hai bên có thể phóng thích võ hồn, đếm ngược từ năm. Năm, bốn, ba, hai, một… đấu hồn bắt đầu." Đồng thời với tiếng đếm của người chủ trì, song phương đều phóng xuất võ hồn. Mã Hồng Tuấn nhéo nhéo bàn tay nhỏ bé của Bạch Trầm Hương, hiểu ý, nàng phóng xuất tiêm vĩ vũ yến võ hồn, hai hoàng hai tử hồn hoàn bay lên, cơ hồ trong nháy mắt công phu, đã phi thăng lên khoảng không trên mặt ao. Sau lưng nàng, một đôi cánh đập nhẹ nhàng, tốc độ cực nhanh, khiến thần sắc đối phương trở nên nghiêm nghị. Lúc này, Mã Hồng Tuấn cũng phóng xuất phượng hoàng võ hồn. Phượng Hoàng Hỏa Diễm nóng cháy bay lên, kim hồng sắc quang mang bao phủ thân thể, hơi thở nóng rực, ánh sáng chói mắt. Nhất thời khiến người xem tĩnh lặng. Thế nhưng, khán giả cũng chỉ là im lặng trong nháy mắt. Sau một khắc, khán phòng tiếng cười vang động như sóng vỗ. Tham gia Hãn Hải đại đấu hồn tràng mà là hỏa thuộc tính võ hồn? Đây không phải tự tìm tử lộ sao? Hải Phách huynh đệ phía đối diện cũng đồng thời phóng xuất võ hồn, họ tự nhiên không giống khán giả không biết gì, trên người Mã Hồng Tuấn, lưỡng hoàng, lưỡng tử, nhất hắc, năm hồn hoàn phối xứng tốt nhất vừa xuất, bọn họ nhất thời hiểu, đối thủ hôm nay tuyệt không bình thường Màu sắc hồn hoàn của hai huynh đệ giống nhau, đều lưỡng hoàng, tam tử, coi như phối trí hồn hoàn không tệ. Võ hồn bọn họ cũng giống nhau như đúc, tại thời điểm phóng thích võ hồn, thân thể hai người đều phủ một tầng sáng lam sắc như gợn nước, ngay sau đó, hình săm trên cổ họ sống dậy, biến thành một cái mang thật lớn. Thân thể phình to, hai chân khép lại, hình thành một cái đuôi cự đại. Da chuyển màu ngăm đen. Hai huynh đệ đồng thời nhảy lên, phù phù một tiếng, đúng vậy, chỉ có một tiếng, cùng xuyên vào trong đấu hồn trì cự đại, không có nửa điểm bọt nước bắn lên. Tối kỳ dị là, sau khi bọn họ lặn vào, mặt nước đấu hồn trì lại bình thường như trước. Mã Hồng Tuấn khi hai người nhảy vào nước ao cũng đồng thời bay lên không. Đấu hồn ở đây phải ở trong phạm vi đấu hồn trì. Tại thời điểm bay lên, đệ tam hồn hoàn chợt sáng, cánh phượng hoàng thật lớn khai triển, giữ cho thân thể hắn phiêu phù trên mặt ao. Phải biết rằng, theo hồn lực đề thăng, đôi cánh phượng hoàng của Mập Mạp cũng biến đổi, so với trước kia càng thêm rực rỡ, mỗi cánh dài tới ba thước, tuy do hỏa diễm ngưng tụ, nhưng trên cánh không chỉ có hỏa diễm, còn có một mảnh lông chim đỏ sậm. Hỏa diễm thực thể hóa. Bất luận lúc trước Mập Mạp biểu hiện thế nào, ít nhất hắn hiện võ hồn cực kỳ rực rỡ, khán giả lập tức nổi lên sự hứng thú. Hai phi hành hồn sư đấu hai hải hồn sư. Kết quả ai thắng? Không, phải nói là hai gã phi hành hồn sư có thể mang đến cho Hải Phách huynh đệ bao nhiêu phiền toái? Cho đến bây giờ, cũng không có ai cho rằng Mã Hồng Tuấn và Bạch Trầm Hương giành thắng lợi ở trận này. Mã Hồng Tuấn vừa bay lên trên, tựa hồ có chút cấp bách bắt đầu phát động công kích, dưới tác dụng của cánh phượng, phiêu phù giữa không trung, hắn hít thật sâu, ngay sau đó kim hồng sắc hỏa diễm nồng đậm trong miệng phụt ra, mục tiêu là mặt nước dưới chân. Một cảnh làm người khác giật mình, chỉ nghe phốc một tiếng, mặt ao vốn yên bình đã không còn được bảo trì. Một luồng hơi nước thật lớn bốc lên, Phượng Hoàng Hỏa Diễm tiến nhập thẳng vào trong nước. Khán giả trợn mắt há hốc mồm, ngọn lửa tiến nhập mặt nước không hề bị dập tắt, tại mặt nước ao trong xanh phẳng lặng, xuất hiện một cột lửa, liên miên không ngớt, đại lượng thủy khí bám quanh bốc hơi ngùn ngùn. Tại phòng khách quý, Đái Mộc Bạch đứng lên, giật mình nói: "Tử Mập Mạp này muốn làm gì?" Đường Tam nhíu mày, nhưng rất nhanh giãn ra, khóe miệng hiện ra nụ cười thản nhiên, "Thông minh." Một lượng lớn thủy khí bay lên. Nhưng khi tiếp cận thân thể Mã Hồng Tuấn, tức khắc tiêu thất, phượng hoàng hỏa tuyến của Mập Mạp vẫn bảo trì dưới nước, không tăng cường, không giảm bớt. Thanh âm người chủ trì kinh hô, "Oa, vị hỏa hệ hồn sư đang làm gì? Trời ạ, hỏa diễm của hắn không sợ nước? Chẳng lẽ hắn muốn nước trong ao bốc hơi hết?" Hành động quái dị của Mập Mạp đương nhiên khiến Hải Phách huynh đệ chú ý. Đang ở dưới nước, họ cảm thụ rất rõ ràng. Bọn hắn cũng biết chỉ dựa vào hồn kỹ Phượng Hoàng hỏa diễm của Mã Hồng Tuấn mà làm bốc hơi hết nước ao là không có khả năng. Phải biết, đường kính ao hơn một trăm thước, sâu mười thước, lượng nước là bao nhiêu a! Vì duy trì đấu hồn trì này, Hãn Hải đại đấu hồn tràng phải hao phí rất nhiều nhân lực, vật lực mới hoàn thành. Tuy thế, bọn họ đồng thời phát hiện, sau khi phượng hoàng hỏa diễm rót vào, làn nước mát mẻ ban đầu phát sinh biến hóa, nhiệt độ thong thả tăng lên. Tốc độ tuy rất chậm nhưng thân là hải hồn sư, với biến hóa đó bọn họ cực kỳ mẫn cảm. Hai huynh đệ không khỏi giật mình. Hỏa diễm này đến tột cùng là gì. Có thể làm nước ao ấm lên, bản thân nó có nhiệt độ khủng bố đến mức nào? Không thể chờ đợi thêm. Hải Bạch, Hải Quỷ hai huynh đệ cơ hồ đồng thời hướng tới Mã Hồng Tuấn phát động công kích. Hai luồng nước tiến đến hai bên sườn Mã Hồng Tuấn, hóa thành hai thủy long cự đại, đồng thời đánh vào người hắn. Mã Hồng Tuấn hừ lạnh một tiếng, "Chút tài mọn." Hắn chính là đang chờ đối phương công kích. Cố ý sử dụng phượng dực thiên tường tăng phúc cho phượng hoàng hỏa tuyến làm tăng nhiệt độ nước, kỳ thật, hồn lực của hắn tiêu hao rất lớn, cũng không có khả năng làm cho nhiệt độ nước tăng đến mức khủng bố. Nước ao nhiều như vậy, sao có thể dễ dàng đun sôi. Điều hắn muốn là nhử cho hai gã hải hồn sư phát động công kích. Phượng dực thiên tường làm hồn lực tiêu hao rất nhiều, hơn nữa còn phải bảo trì trạng thái phi hành, nếu không thể tốc chiến tốc thắng tất sẽ chiến bại. Đối thủ kinh hoàng phát động công kích, cơ hội thắng lợi đã tới. Hai cánh phượng to lớn chợt thu lại, rồi mạnh mẽ đánh ra, nghênh đón hai thủy long, nhất thời, giữa không trung bạo khởi hai luồng hơi nước bốc lên. Thủy long va chạm với phượng hoàng hỏa diễm trực tiếp hóa hơi. Phượng hoàng hỏa diễm vẫn rót vào đáy ao, tựa như chiếc roi quất tới Hải Bạch. Thuộc tính của phượng hoàng hỏa diễm thật sự khủng bố, những nơi nó đi qua, nước ao cuồn cuộn sôi trào, tuy chỉ một phần rất nhỏ của đấu hồn trì, nhưng tạo nên hơi nước khói trắng cực kỳ khí thế. Phượng hoàng hỏa tuyến chưa đến, Hải Bạch đã cảm giác được nước ao chung quanh chợt biến nhiệt, liền vung đuôi, tránh ra xa. Tốc độ của hắn dưới nước như một mũi tên khiến Mã Hồng Tuấn kinh hãi. Phượng hoàng hỏa tuyến nhất thời mất đi mục tiêu công kích. Hải Quỷ nhanh chóng đến bên huynh trưởng, tâm ý tương thông, đệ tam hồn của hai người đồng thời sáng lên. Nước ao quanh thân thể bọn họ lóng lánh tử quang, trong phút chốc, mặt nước đấu hồn trì tức thì nổi lên sóng gió kịch liệt. Võ hồn của Hải Phách huynh đệ là hải báo, đệ tam hồn kỹ có tên Kinh Đào Hãi Lãng. Là hải hồn sư, năng lực chiến đấu trên đất bằng tuy kém, nhưng ở dưới nước thì tương đối kinh khủng. Dưới tác dụng của hồn kỹ, cả đấu hồn trì cuồn cuộn không ngừng, tầng tầng sóng nước dâng cao, chỉ trong chốc lát công phu, độ cao đã lên gần mười thước, đánh tới Mã Hồng Tuấn. Đáng sợ hơn, lớp sóng sau cao hơn lớp trước. Sóng nước cũng mang theo tử quang nhàn nhạt. Mã Hồng Tuấn hoàn toàn có thể phi hành lên cao, né tránh sóng nước. Hắn cũng nhận ra, dưới tác dụng của hồn kỹ, sóng nước này tuyệt không bình thường. Nhưng trước mặt Bạch Trầm Hương, Mập Mạp cố ý khoe khoang, tự nhiên không tránh né như vậy. Hai cánh phượng hoàng triển khai, từ miệng Mập Mạp phát ra tiếng hót lảnh lót, chỉ thấy thân hình hắn mở ra, áp sát mặt nước, đón nhận cơn sóng to lớn vọt tới. Đồng thời phóng thích đệ nhị hồn kỹ Dục Hỏa Phượng Hoàng. Chiều rộng hai cánh phượng hoàng của Mã Hồng Tuấn đạt tới bảy thước. Song phương trực tiếp lấy cứng chọi cứng. Xích----, thanh âm chói tai truyền khắp toàn tràng. Khán giả dường như ngừng thở, hai mắt trợn to, nhìn chăm chú tình cảnh trong sân. Cuối cùng Phượng Hoàng Hỏa Diễm bị kỹ năng sóng tiếp sóng Kinh Đào Hãi Lãng dập tắt, hay hắn có thể nhờ vào Phượng Hoàng Hỏa Diễm mạnh mẽ phá vây mà ra? Hành động trực tiếp va chạm của Mập Mạp khiến trong lòng khán giả hiện lên dấu hỏi chấm rất lớn. Trong phòng khách quý, ba người Đường Tam, Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp cơ hồ trăm miệng một lời: "Ngu ngốc." Cuối cùng, kết cục xuất hiện. Hỏa diễm kim hồng sắc dâng trào, sóng nước chung quy vô phương che dấu ngọn lửa của phượng hoàng. Tuy rằng cơ thể Mã Hồng Tuấn to béo, nhưng ẩn thấp thoáng dưới Phượng Hoàng Hỏa Diễm, lúc này hắn có được khí thế quân lâm thiên hạ. Kinh đào hãi lãng yên lặng, Hải Phách huynh đệ trong nước run rẩy, Mã Hồng Tuấn xuyên qua sóng nước, nhiệt độ nước quanh thân thể bọn hắn cấp tốc tăng lên, hơn nữa cơ thể bọn họ đều rót vào một lượng nhiệt độ lớn, cả người khó chịu không nói nên lời. Hai đối một, một hồn sư khác trên cao còn chưa ra tay, đã chịu thiệt thòi lớn như vậy. Chưa bao giờ Hải Phách huynh đệ gặp phải tình cảnh như thế này khi đối kháng với hồn sư ngang cấp bậc Hai huynh đệ liếc nhau, đều thấy nội tâm phẫn nộ. Đệ ngũ hồn hoàn trên người sáng lên. Giữa không trung, Mập Mạp mang theo huyễn lệ vĩ diễm cũng âm thầm kêu khổ. Lúc trước va chạm mặc dù hắn thắng, nhưng cũng không hơn gì. Kinh Đào Hãi Lãng cường đại đánh vào khiến khí huyết hắn như nổ tung. Dù sao cũng là hai gã hồn sư ngang cấp phát động hồn kỹ. Phẩm chất võ hồn của Phượng Hoàng Hỏa Diễm vượt xa đối thủ, nhưng đồng thời bị hai người công kích cũng chịu không nổi. Phượng Hoàng Hỏa Diễm tuy vào nước bất diệt, nhưng thủy hỏa tương khắc là không đổi. Mập Mạp lại cố ý đùa giỡn, hai cánh hoàn toàn triển khai, nhận lấy toàn bộ trùng kích của sóng nước đánh vào, tiêu hao hồn lực có thể tưởng tượng. Đây cũng là nguyên nhân ba người trong phòng khách quý mắng hắn ngu ngốc. Thực lực Mập Mạp hiện tại hoàn toàn không thể thích ứng chiến đấu trên không, Phượng Dực Thiên Tường làm hồn lực tiêu hao lớn, hắn còn tiến thêm một bước sẽ hại chính mình. Nhìn qua bề ngoài là chiếm ưu thế, kỳ thật hắn hiện tại đã lâm vào hoàn cảnh xấu. Khi mà hồn lực tiêu hao đến một mức nhất định, không cần phải rơi xuống ao, chỉ cần hồn lực không đủ duy trì sự linh động của hai cánh phượng hoàng, trận đấu hồn này liền kết thúc. Hiển nhiên Hải Phách huynh đệ không có ý để cho Mã Hồng Tuấn tạm nghỉ, tuy trong cơ thể bị hỏa kình xâm nhập, nhưng lúc này chúng tựa hồ tự tiêu tán, đệ ngũ hồn hoàn cực mạnh của hai người đã hoàn toàn lóe sáng, trên mặt nước đấu hồn trì, sóng gió nổi lên kịch liệt, kèm theo quang mang tử sắc bao phủ, từng đạo thủy tiễn hóa thành màu tím phóng lên trời